Long Phù

Chương 1804: Huynh đệ tương tàn (1)

Chương 1804: Huynh đệ tương tàn (1)
Sâu trong lòng Cổ Thiên Sa cảm thấy cực kỳ hối hận, lão ta hận không thể sớm bóp chết Thái Tử Cổ Huyền Sa kia.
Nhưng hiện tại lão ta lại không có bất cứ biện pháp nào, thật sự bị Thái Tử Cổ Huyền Sa cướp đoạt rồi chia thành hai luồng, một luồng chính là bản nguyên của Nhật Nguyệt Chi Chủ, luồng còn lại chính là Nguyên Lực vô thượng được sinh ra từ sự dây dưa giữa Thiên Đạo của bản thân lão ta và Cổ Đạp Tiên.
Dưới con mắt của Thái Tử Cổ Huyền Sa thì hai luồng hào quang này chính là liều thuốc đại bổ.
Thái Tử Cổ Huyền Sa dường như thèm chảy nước miếng:
- Đồ tốt, đồ tốt, cái này thật đúng là đồ tốt mà. Ta phải hấp thu được bản nguyên của Nhật Nguyệt Chi Chủ và còn cả bản nguyên của ngươi nữa. Sau khi ta hấp thu thì nhất định có thể thăng cấp đạt tới cảnh giới mạnh nhất, sau đó dung hợp bản thân cùng với toàn bộ Thượng Đế Hệ Thống và chiến hạm này thành một thể, tuy hai mà một. Như vậy, ta sẽ có được cơ thể bất tử, bất diệt và bất hủ. Cho dù sau này có gặp được tồn tại càng mạnh hơn nữa thì cũng chỉ có thể tạm thời trấn áp ta, không có khả năng tiêu diệt được ta, bởi vì ta là một tồn tại bất diệt.
- Cổ Huyền Sa, buông ta ra. Sau này ta đều sẽ nghe theo ngươi, có ta làm trợ thủ của ngươi thì ngươi sẽ tiến bộ nhanh hơn đấy.
Bên trong hai luồng bản nguyên, ý chí của Cổ Thiên Sa đau khổ cầu khẩn vào lúc này. Lão ta vẫn còn ảo tưởng rằng sẽ có một tia hy vọng:
- Nếu không, ngươi cướp lấy những bản nguyên này nhưng lại giữ được ý chí của ta thì người hoàn toàn có thể biến ta thành người bình thường, ta không muốn bị biến mất ở giữa thiên địa. Cho dù Cổ Trần Sa đối phó với kẻ thù thì cũng sẽ trực tiếp cướp đoạt toàn bộ tu vi và bản nguyên rồi biến kẻ thù thành người bình thường, chứ không hề giết chết kẻ thù.
- Ha ha ha...
Cổ Huyền Sa sử dụng hào quang và thần thông của bản thân để bao phủ lấy bản nguyên này, sau đó phát ra một tiếng cười rất lớn:
- Cổ Thiên Sa, ngươi đúng thật là quá ngây thơ rồi. Ngươi nghĩ rằng ta sẽ bỏ qua ý chí của ngươi rồi để cho ngươi ngóc đầu trở lại sao? Cổ Trần Sa làm như vậy thật đúng là ngu ngốc, tên này không hề giết chết đối thủ nên trong tương lai sẽ sinh ra rất nhiều thay đổi. Những người này đều được khôi phục sức mạnh lại lần nữa rồi sau đó giết chết hắn, cho nên muốn diệt trừ tận gốc thì hiện tại sau khi giết chết tên này, không có cách nào khôi phục lại nữa, cũng không có cách nào phục sinh bởi vì Thiên Đạo đã mất đi sự giám sát. Lợi ích của việc Thiên Đạo mất đi quyền giám sát chính là làm tốc độ tu hành trở nên nhanh hơn, nhưng điều tai hại nhất chính là sau khi người này chết đi thì không có cách nào phục sinh lại nữa. Như trước kia, thật ra sau khi Thánh Nhân chết thì lạc ấn vẫn còn ở bên trong Thiên Đạo, mà chỉ cần có đầy đủ Tế Tự Chi Lực là có thể có được cơ hội phục sinh từ bên trong Thiên Đạo. Thế nhưng bây giờ đã không còn có chuyện tốt như vậy nữa, chết thì chính là chết luôn. Cho nên lần này, ta sẽ làm cho Cổ Thiên Sa ngươi hoàn toàn biến mất, ta sẽ không giữ ngươi lại, sẽ không cho ngươi lại có thể ngóc đầu lên lần nữa mà tạo thành phiền toái cho ta.
Trong lúc nói chuyện, Thái Tử Cổ Huyền Sa đang tăng cường luyện hóa của chính mình.
- Cổ Huyền Sa, ngươi sẽ không được chết tử tế đâu!
Cổ Thiên Sa nguyền rủa:
- Ngươi lại càng ác độc hơn Cổ Trần Sa rất nhiều nên ngươi cũng sẽ không có kết quả tốt đâu. Ngươi còn muốn cùng một trận sống mái với Cổ Trần Sa nhưng chỉ dựa vào sức mạnh này của ngươi thì căn bản không thể tranh đoạt được gì với hắn. Nếu ta sớm biết ngươi ác độc như thế thì không bằng ta hàng phục Cổ Trần Sa còn hơn. Cho dù ta phải chết thì cũng có thể đạt được không ít địa vị và ít nhất ta cũng sẽ không cần phải chết như thế này.
- Đây chính là sự lựa chọn sai lầm của của ngươi. Tuy nhiên ngươi ngược lại vô cùng ương ngạnh, hiện tại còn chưa chết tâm, tự cho mình còn có thể có vận số để vượt qua kiếp số lần này?
Cổ Huyền Sa tính toán kỹ càng, hai tay lại lần nữa khẽ cử động, vô số hào quang tụ tập lại rồi dốc sức liều mạng cướp đoạt đi ý chí của Cổ Thiên Sa.
Ý chí của Cổ Thiên Sa dần dần bị tách ra từ bên trong bản nguyên.
- Ngươi nhìn xem, cái này sẽ là ý chí của ngươi, sẽ không còn hai luồng bản nguyên, ngươi và người bình thường thật ra cũng không có gì khác biệt. Ý chí của ngươi cũng tràn đầy tham, giận, si và những thứ tà ác được nhét đầy ở sâu bên trong lòng ngươi, ngươi căn bản không hề có đồ vật đặc biệt của chính mình. Hiện tại ta bóp chết ngươi chỉ giống như bóp chết một con kiến, tuy nhiên ta ngược lại thật sự muốn trò chuyện nhiều hơn với ngươi trong chốc lát, bởi vì nhớ năm đó, ngươi ở ngay trước mặt ta, hung hăng càn quấy tới cỡ nào, thậm chí còn để cho ta quỳ xuống mà phủ phục ở trước mặt ngươi. Thế mà bây giờ, ta lại đang đứng ở trước mặt ngươi.
Cổ Huyền Sa vô cùng đắc ý, hắn ta siết chặt bàn tay mình lại giống như muốn hoàn toàn bóp chết Cổ Thiên Sa.
Nhưng đúng lúc đó, một giọng nói vang vọng lên:
- Cổ Thiên Sa, ngươi đã thật sự hiểu được đạo lý này, không tệ, không tệ. Vì ngươi đã cho rằng ta là chính đạo, là ý niệm cả đời, vậy thì có nghĩa là ngươi có thể cứu rồi, ta sẽ cứu vớt ngươi một lần này.
Vù...
Cổ Trần Sa thật sự xuất hiện ở bên trong chiến hạm này, bàn tay vừa khua múa, ý chí của Cổ Thiên Sa đã được hắn cứu vớt. Sau đó hơi ngưng tụ lại một chút, cơ thể của một người bình thường xuất hiện rồi lại để cho ý chí của Cổ Thiên Sa tụ tập ở trong đó. Vào lúc này, Cổ Thiên Sa dường như đã mất đi tất cả bản nguyên, toàn bộ tu vi mà biến thành một người bình thường có tư chất hạ đẳng, không có tu vi, chỉ là một kẻ trói gà không chặt.
Sau đó, Cổ Trần Sa lại vung tay lên lần nữa, hai luồng bản nguyên kia dường như đang động đậy rồi bay về phía lòng bàn tay của hắn.
Hắn tất nhiên sẽ không bỏ qua hai luồng bản nguyên này.
- Cổ Trần Sa, ngươi đúng là âm hồn bất tán, lại dám truy đuổi tới tận nơi này, ta muốn ngươi phải chết!
Thái Tử Cổ Huyền Sa cho rằng mình sắp thành công và trở thành một trong những tồn tại mạnh nhất ở giữa thiên địa. Thế nhưng ngay khi mỹ thực vừa mới vào trong miệng thì không ngờ lại xảy ra biến hóa như thế, điều này khiến cho hắn ta thực sự nổi trận lôi đình, muốn xé nát Cổ Trần Sa ở trước mắt rồi hoàn toàn tiêu hóa.
Nhưng hắn ta biết rõ rằng Cổ Trần Sa xuất hiện như vậy thì nhất định đã có chuẩn bị. Hơn nữa hắn ta tuyệt đối không phải là đối thủ của Cổ Trần Sa.
- Để cho ta chết? Thật đúng là xấu hổ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận