Long Phù

Chương 532: Gia Cát Nha (2)

Chương 532: Gia Cát Nha (2)
- Tiên sinh làm sao biết ta là Thập Cửu hoàng tử?
Nội tâm Cổ Trần Sa càng khiếp sợ, thanh niên trước mắt lại cho hắn cảm giác thông thiên triệt địa.
- Tuy ta là người sơn dã, cũng khá biết đại thế thiên hạ, nếu như không có biện pháp nhận ra long tử phượng tôn, chẳng phải ta có mắt không tròng?
Thanh niên Gia Cát Nha dặn dò.
- Đồng nhi, chuyển bàn trà vào trong sân, ta và Trần Quận Vương đàm luận.
Đồng nhi tay chân lanh lẹ, nhanh chóng mang bàn và trà nước ra.
Cổ Trần Sa cũng không khách khí, ngồi xuống, trong lòng hắn có mấy phần nghi hoặc, hắn muốn biết lai lịch Gia Cát Nha, cũng không báo bất cứ việc gì, hắn nhìn thế nào cũng cảm thấy người này là sĩ tử bình thường.
- Thôi toán chi thuật của tiên sinh vô cùng kỳ diệu, lại biết trước ta sẽ đến đây, phái Đồng nhi chờ đợi trên đường, không ẩn giấu tiên sinh, ta cũng quen thuộc người trong Tiên đạo, người có thể tính chính xác chuyện này chỉ sợ đều là lão gia hoả trong Tiên đạo.
Cổ Trần Sa ăn ngay nói thật.
- Việc này có thuyết pháp khác.
Gia Cát Nha nhẹ lay động lông vũ:
- Lần này Vương gia tìm kiếm nửa năm ở Lang Châu, có phải đang tìm tinh thần chuyển thế?
- Tiên sinh cũng biết việc này?
Ánh mắt Cổ Trần Sa biến thành thâm thuý, trong chớp mắt nở nụ cười:
- Thì ra tiên sinh là tinh thần chuyển thế, chẳng trách có thần thông này, không biết tiên sinh là tinh thần nào chuyển thế?
Ngày đó trong phủ Võ Châu, trên người gã sai vặt kích hoạt áo nghĩa Vũ khúc chuyển thế, bị rất nhiều cao thủ phát hiện tranh cướp, suýt nữa khó giữ được tính mạng.
Mà hiện tại, nếu như Gia Cát Nha là tinh thần chuyển thế, lại không có chút động tĩnh nào, thực lực đã vượt xa gã sai vặt Võ Khúc chuyển thế.
- Nếu như ta là tinh thần chuyển thế, sẽ thế nào?
Gia Cát Nha cười nói.
- Tiên sinh là đại tài.
Cổ Trần Sa nhìn chung quanh:
- Tuy gia cảnh tiên sinh không giàu có, nhưng cũng kém xa một ít cường hào hương thân, có thể thấy được trước đây cũng là người thường, sau khi đạt được áo nghĩa tinh thần chuyển thế, nắm giữ thần thông khó tin, còn có thể sống thanh bần, thanh hư tự thủ, vậy thì càng hiếm có.
- Ta cũng muốn làm đại sự.
Gia Cát Nha rung động lông vũ:
- Nhưng phóng tầm mắt thiên hạ, bây giờ là quốc thái dân an, cũng không có người nào đáng để ta nương nhờ.
Lời này cực kỳ đại khí.
Đôi mắt Cổ Trần Sa bắn ra tia sáng, nhìn sang, giống như muốn nhìn rõ Gia Cát Nha trước mặt, nhưng ánh mắt hắn chỉ nhìn thấy tinh quang, không thấy rõ lắm.
- Sợ rằng Gia Cát tiên sinh không phải người tuân theo tinh thần chuyển thế.
Cổ Trần Sa nhìn ra chút đầu mối:
- Mới có thần bí như thế.
- Ta là Thất Tinh chi chủ.
Gia Cát Nha cũng không ẩn giấu:
- Thiên Phù năm mười sáu, chòm sao hạ xuống, thiên địa dao động, hắc khí phệ nhật, có bảy viên đại tinh rơi vào trên người ta, ta lúc đó tìm hiểu, hơn một năm qua bất tri bất giác liền tìm hiểu các loại hàm nghĩa, cũng không có tiết lộ chút nào.
- Thất Tinh chi chủ!
Cổ Trần Sa chấn kinh đến mức đứng dậy, tư chất Thất Tinh chi chủ chính là Thánh Nhân trời sinh giống Pháp Vô Tiên, Văn Hồng, loại nhân vật này, căn bản có thể gặp mà không thể cầu, nếu như Gia Cát Nha chính là Thất Tinh chi chủ, có được tính toán như vậy cũng không lạ.
Hắn còn đang hoài nghi, rốt cuộc có phải thật hay không.
Thất Tinh chi chủ, tự nhiên còn lợi hại hơn gã sai vặt Vũ khúc chuyển thế rất nhiều, không thể bị một đám lão già hoả suy tính ra được.
Chờ Thất Tinh chi chủ xuất thế, lúc đó đã có thành tựu.
- Gia Cát tiên sinh lại là Thất Tinh chi chủ, lại là tư chất Thánh Nhân trời sinh.
Cổ Trần Sa thuận thế cúi đầu:
- Tĩnh Tiên Ti ta đang cần nhân tài, không dám để tiên sinh làm việc thấp kém, xin mời tiên sinh đi sang phụ trợ, tôn sùng là thượng tân?
Gia Cát Nha nói ra thân phận, Cổ Trần Sa lúc này mời chào, trong lòng cũng có mấy phần kích động, nếu như có thể chiêu mộ được người này, thực lực Tĩnh Tiên Ti sẽ tăng lên gấp mười lần.
Phải biết, trong môn phái Tiên đạo bảy mươi hai Huyền Môn, vẫn không có Thánh Nhân trời sinh xuất hiện.
Cổ Trần Sa liền biết, trước mắt có ba người tư chất Thánh Nhân trời sinh chân chính, một là Pháp Vô Tiên, hai là Văn Hồng, ba là Huyền Hoàng Long Đế.
Hiện tại lại xuất hiện Thất Tinh chi chủ Gia Cát Nha.
Thật ra căn cơ Tĩnh Tiên Ti vẫn còn nông cạn, nhất định phải mời chào nhân tài.
Gia Cát Nha ở nơi này chờ hắn, nói vậy cũng có mấy phần ý tứ.
- Vương gia thấy thế nào về pháp thuật? Thiên sinh ra pháp thuật, rốt cuộc có ích lợi gì? Thiên địa có đạo, sống chết có số, tu luyện phép thuật chính là việc nghịch thiên phản đạo. Phàm nhân tu luyện phép thuật, tự tin thần thông, cậy mạnh cùng Thiên Đạo, đã như vậy, vì sao thiên lại sinh ra pháp thuật?
Gia Cát Nha cũng không có tiếp nhận Cổ Trần Sa mời chào, mà là đặt câu hỏi.
Cổ Trần Sa nghe xong, liền biết người này đang hỏi lý niệm của mình, có đáng giá phụ tá hay không.
Nhân vật như thế, không thể áp chế, chỉ có thể lý niệm kết hợp lại, lấy đại nghĩa mời chào.
- Thiên sinh ra pháp thuật, bù đắp không trọn vẹn. Người tu phép thuật, điều hòa âm dương, bình loạn trì ma.
Cổ Trần Sa nói rất vững vàng:
- Đạo của ta chính là Thương Sinh Bổ Thiên Chi Thuật, chú ý là Thiên Đạo có thiếu, thương sinh đến bù, trong đất trời, không có thứ gì viên mãn, bao quát Đại Đạo.
Bạn cần đăng nhập để bình luận