Long Phù

Chương 72: Long Cốt Kiếm (2)

Chương 72: Long Cốt Kiếm (2)
Liên tục oanh kích.
Trong phòng, sóng khí cuồn cuộn, xé rách rất nhiều đồ dùng trong nhà.
Trên tay Long Vũ Vân đột nhiên xuất hiện một thanh trường kiếm, kiếm này vô quang, bạch cốt nặng nề, lại xương cốt mài chế thành kiếm.
Kiếm ở trong tay nàng, giống như ma huyễn, nhẹ nhàng run lên, đầy trời đều là kiếm ảnh, đâm vào chưởng ảnh của Hắc Sát Biên Bức.
- A!
Hắc Sát Biên Bức phát ra tiếng thét dài thê lương:
- Long Cốt Kiếm!
Thân hình hắn xuyên qua cửa sổ, như lớn Biên Bức, nhảy lên đầu tường, nhanh chóng rời đi.
- Đuổi theo!
Trên thân kiếm của Long Vũ Vân xuất hiện vết máu loang lổ:
- Hắc Sát Biên Bức bị Long Cốt Kiếm đả thương kinh mạch toàn thân. Hiện tại là cơ hội giết hắn tốt nhất! Nếu giết chết hắn, dù ném đi toàn bộ Bá Nam Tỉnh, cũng là một công lớn.
Phốc!
Cổ Trần Sa phun ra một ngụm máu tươi, vừa rồi tuyệt địa phản kích, mặc dù kiềm chế được Hắc Sát Biên Bức, nhưng thực lực của hắn kém đối phương quá lớn, vẫn bị kích thương, nếu không phải Long Vũ Vân dùng Long Cốt Kiếm công kích, chỉ sợ hắn vẫn không phải đối thủ của Hắc Sát Biên Bức.
Nhưng chút thương thế ấy chỉ chấn động nội tạng mà thôi, tiêu hóa Nhật Nguyệt Long Lân liền nhanh chóng chữa trị.
- Đuổi theo!
Hắn đương nhiên sẽ không bỏ qua Hắc Sát Biên Bức, ma này nhất định phải giết, cầm hắn hiến tế không biết sẽ được bao nhiêu Thiên Lộ, còn vì dân chúng trừ một đại hại.
Hai người hầu như không cần nghĩ ngợi, cắn chặt Hắc Sát Biên Bức đuổi theo.
- Hắc Sát Biên Bức cực kỳ lợi hại, nếu không có Long Cốt Kiếm, hai người chúng ta đều sẽ bị hắn giết chết!
Long Vũ Vân lòng còn kinh sợ.
- Long Cốt Kiếm, chính là Đại Long ngàn năm trước vẫn lạc, chìm vào đáy biển, ngày ngày bị Địa Hỏa nóng chảy dày vò, lại bị tinh hoa hàn băng trong nước biển thai nghén, cuối cùng toàn bộ tạp chất của hài cốt được luyện hóa, còn lại một đoạn tinh hoa, bị người sáng lập của Long Kiếm Đảo đạt được, ở trên khắc vào trận pháp, dùng linh khí dưỡng dục, đời đời kiếp kiếp truyền lưu đến bây giờ, kiếm này uy lực cực lớn, còn có linh tính, trảm người ở ngoài mười dặm, Long Kiếm Đảo thành danh, toàn bộ bằng kiếm này...
Trong óc Cổ Trần Sa xuất hiện một đoạn giới thiệu.
Long Cốt Kiếm, chính là Pháp bảo chính thức, Long Vũ Vân tay cầm kiếm này, lực sát thương tăng gấp mấy lần, thậm chí gấp mười lần, hoàn toàn có thể chống lại Hắc Sát Biên Bức.
- Long Kiếm Đảo quả nhiên nội tình phong phú, không biết mạnh hơn Hắc Sát Biên Bức bao nhiêu lần.
Cổ Trần Sa vừa truy kích, trong nội tâm vừa nghĩ:
- Rất có thể Long Vũ Vân này còn có thủ đoạn che giấu khác.
Cơ bắp hắn nhúc nhích, tiêu hóa Nhật Nguyệt Long Lân trên người, thương thế lập tức chuyển biến tốt đẹp.
Tu luyện Nhật Nguyệt Biến càng tinh thâm, thân hình sẽ diễn sinh ra biến hóa vô tận, năng lực khôi phục không thua gì cao thủ Đạo cảnh.
Cao thủ Đạo cảnh hấp thu linh khí thiên địa đến chữa trị bản thân, mà Nhật Nguyệt Biến thì nuốt thiên tài địa bảo, tinh luyện linh khí, chuyển hóa thành Nhật Nguyệt Long Lân bám ở trên thân thể.
Ba người nhanh như điện chớp, tốc độ giống như phong vân, đảo mắt liền ra tỉnh thành của Bá Nam Tỉnh.
Tuy tỉnh thành phòng ngự nghiêm mật, binh sĩ vô số, nhưng không có cao thủ chân chính, nhân vật Đạo cảnh muốn ẩn núp ra vào vẫn rất dễ dàng. Đương nhiên, nếu nhân vật Đạo cảnh muốn trực tiếp công thành, cùng đại quân tác chiến, thì sẽ nguy hiểm trùng trùng điệp điệp, rất có thể lâm vào vây quanh, tạo thành cục diện kiến nhiều cắn chết voi.
Đạo cảnh nhất biến, nhị biến vẫn rất yếu ớt, chỉ có tu đến tam biến Đồng Bì Thiết Cốt, mới có thể chống cự đại bộ phận tổn thương.
Nếu lần này Hắc Sát Biên Bức tu đến tam biến, chỉ sợ Long Vũ Vân và Cổ Trần Sa căn bản không có cơ hội.
Hắc Sát Biên Bức vốn là dùng tốc độ nổi danh, nhưng hắn bị Long Cốt Kiếm đâm thương, trong Long Cốt Kiếm ẩn chứa khí tức của Chân Long và Địa Hỏa Hàn Băng, hơi chút đâm trúng, kiếm khí tích tụ ở trong cơ thể, khiến cho hắn như bị hàn băng và liệt hỏa dày vò, cất bước khó khăn.
Hắn vốn muốn bắt Cổ Trần Sa hiến tế cho Tà Thần, lại không ngờ Long Vũ Vân cũng có mặt, bị tổn thất nặng, hiện tại chỉ muốn nhanh chóng ly khai, bắt lấy dân chúng hiến tế, trị liệu thương thế.
Bên ngoài tỉnh thành, vượt qua đại lộ, chính là núi rừng, Hắc Sát Biên Bức mãnh liệt chui vào trong đó.
- Long Cốt Thần Uy, đi!
Đột nhiên Long Vũ Vân cắt vỡ ngón tay, bôi máu tươi lên thân kiếm, kiếm kia phát ra tiếng long ngâm trầm thấp, liên tục run rẩy, sau đó bay ra ngoài, thẳng đến Hắc Sát Biên Bức.
- Phi kiếm!
Lần thứ nhất Cổ Trần Sa trông thấy thứ này, không khỏi cảm thán tạo vật thần kỳ.
- Đây coi là cái gì? Ta nghe nói năm đó công chúa Hiến triều, cũng chính là mẹ của ngươi gả cho Thiên Phù Đại Đế, mang theo ba kiện bảo vật là Cự Linh Thần Giới, Tịch Ma Bảo Y, Đoạn Pháp Tiên Kiếm, trong đó uy lực của Đoạn Pháp Tiên Kiếm vượt xa Long Cốt Kiếm của ta.
Long Vũ Vân nói:
- Chẳng lẽ ngươi một kiện cũng không giữ được?
- Đáng giận!
Trong nội tâm Cổ Trần Sa phẫn hận, Cự Linh Thần Giới đã rơi vào trong tay Đại hoàng tử, Tịch Ma Bảo Y rơi vào trong tay Hoàng Hậu nương nương, Đoạn Pháp Tiên Kiếm thì ở trong tay Thất hoàng tử, về phần bảo bối khác, Nhị hoàng tử, Tam hoàng tử... đều lấy đi một ít.
Với tư cách công chúa Hiến triều, năm đó của hồi môn quả thực không ít, bởi vì hoàng thất Hiến triều gả công chúa tới, còn trông chờ công chúa ở hậu cung đứng vững gót chân, sinh hạ nhi tử, ý đồ mưu đoạt quyền hành, giải trừ nguy cơ của Hiến triều.
Trong rừng cây, Long Cốt Kiếm đã đuổi theo Hắc Sát Biên Bức, mãnh liệt ám sát.
Trên tay Hắc Sát Biên Bức xuất hiện một cái móc, ngăn cản Long Cốt Kiếm.
Long Cốt Kiếm vô cùng sắc bén, cho dù hắn tu đến Đạo cảnh tam biến Đồng Bì Thiết Cốt, cũng không thể đơn giản ngăn cản, chỉ có dùng vũ khí đối kháng vũ khí.
Nhưng hắn vừa ngăn cản, thì không thể chạy trốn, hơi dừng lại đã bị Cổ Trần Sa và Long Vũ Vân đuổi theo.
Bạn cần đăng nhập để bình luận