Long Phù

Chương 863: Đạo Binh (1)

Chương 863: Đạo Binh (1)
Cổ Trần Sa rất kiên nhẫn, thời gian lại trôi qua nửa tháng.
Hắn theo dõi Đấu Thập Cửu, cứ như vậy nhìn chằm chằm, đã có hơn một tháng, trong thời gian dài như vậy, hắn suy tính nghiền ngẫm, đã dần dần quen thuộc với thủ đoạn của Đấu Thập Cửu.
Có điều, hiện tại hắn không định lập tức xuất thủ, bởi vì chưa triệt để hiểu thấu một số thủ đoạn dưới đáy hòm của người này.
Vốn Đấu Thập Cửu là cường giả Đạo cảnh nhị thập ngũ biến "Bất Tử Chi Thân", suy tính pháp lực của hắn có thể biết trước đủ loại nguy hiểm, nhìn thấy quá khứ, ngó trộm tương lai. Hoàn toàn có thể nhận thấy Cổ Trần Sa đang ở bên cạnh nhìn trộm.
Nhưng Gia Cát Nha đã sớm đoán trước được điều này, đã thông qua đặc tính của Thương Sinh Chi Nguyện và Thiên Yêu Thụ, Thái Ất Châu, che đi thiên cơ của Cổ Trần Sa và đám người Tĩnh Tiên Ti, khiến cho cao thủ cũng không thể suy tính ra hành tung của bọn họ.
Như vậy, cho dù là Đấu Thập Cửu cũng hoàn toàn không biết gì về động tĩnh của Tĩnh Tiên Ti, đừng nói là Đấu Thập Cửu, cho dù là loại người giỏi suy tính thiên cơ như Âm Dương Quỷ Viên trên cơ bản cũng không thể nắm chắc được động tĩnh của Tĩnh Tiên Ti.
Đương nhiên, sở dĩ Gia Cát Nha lợi hại như vậy, cũng không phải hoàn toàn dựa vào Thương Sinh Chi Nguyện và Thiên Yêu Thụ, chủ yếu vẫn là một khối kim bài trên người Lâu Bái Nguyệt.
Kim bài đó chính là Thiên Phù Đại Đế ban thưởng, bên trên có bốn chữ to "Như Trẫm Thân Lâm", kim bài này cũng có thể đảo lộn số trời, trấn áp khí vận.
Bất kể là Cổ Trần Sa, hay là Lâu Bái Nguyệt, Gia Cát Nha, hiện tại đều không thể tham ngộ ra sự huyền bí trong lệnh bài này.
Nhưng theo tu vi của mọi người trở nên cao thâm, sẽ dần dần tham ngộ ra, nếu thực sự thôi phát được diệu dụng chân chính của kim bài, sợ rằng sẽ có uy năng kinh thiên động địa.
Suy nghĩ một chút, Thiên Phù Đại Đế liền viết ra bốn chữ "Nhân định thắng thiên" vô cùng đơn giản, dung nhập vào trong Tế Thiên Phù Chiếu đó liền bẻ vặn được phù này.
Lệnh bài "Như Trẫm Thân Lâm" này đại biểu cho chính hắn tự mình tới, vậy còn mạnh tới mức nào?
Cũng chính bởi vậy, một số hành vi của Tĩnh Tiên Ti cũng không thể bị cao thủ Thần cấp phát hiện.
Nếu không, cao thủ Thần cấp suy tính, tình huống của bất kỳ ai cũng sờ sờ trước mắt, quá khứ tương lai đều ở trong kế hoạch, vậy còn làm được gì nữa?
Trong lòng Cổ Trần Sa cũng loáng thoáng minh bạch những manh mối này, cho nên yên tâm lớn mật theo dõi Đấu Thập Cửu, không sợ bị hắn suy tính phát hiện ra mình.
Một tháng thời gian, Đấu Thập Cửu vẫn chỉ huy những Đại Đế Thiên Binh này đánh du kích khắp nơi, di chuyển tế đàn. Cũng không biết giết bao nhiêu ma quái.
Cổ Trần Sa thấy mà vô cùng thèm khát:
- Những ma quái bị giết này đều hóa thành huyết phù, nếu ta có được những huyết phù này, hiến tế cho Thương Sinh Chi Nguyện, Thiên Yêu Thụ sẽ lại trưởng thành không ít, nhưng hiện tại vẫn chưa tới lúc, nếu ta xuất thủ, khẳng định không thể chiến thắng được Đấu Thập Cửu.
Ầm!
Đấu Thập Cửu lại giết sạch ma quái trong phạm vi khoảng ba bốn vạn dặm, lại thôi động tế đàn, bay về phía nơi khác. Tới chỗ mà Cổ Trần Sa trước kia cũng chưa từng xâm nhập.
Phong cảnh trong Ma vực cũng biến thành cổ xưa hơn, thậm chí có thể nhìn thấy rất nhiều chỗ đều có di tích Thần Ma Đại Chiến cổ xưa.
Mà Ma tộc ở những nơi này cũng dần dần cường đại, nhân số đông đúc, trong các bộ lạc Ma tộc không ngờ xuất hiện cao thủ đông đúc.
Nhưng điều này đối với Đấu Thập Cửu mà nói vẫn không thành vấn đề, dẫu sao, cho dù là Ma vực cao thủ ùn ùn, Ma tộc có thể tu thành Kim Đan và pháp lực cũng đã ít lại càng ít, cũng có tồn tại có thể xưng hoàng xưng đế, nhưng những cái này căn bản không thể tạo thành bất kỳ uy hiếp gì đối với hắn.
Cho dù là Ma tộc ở cùng cảnh giới với hắn, ở trước mặt hắn cũng có thể giết chết dễ dàng như bổ dưa thái rau.
Đương nhiên, giết chóc lâu như vậy, chưa từng xuất hiện Ma Đế nhị thập tam biến.
Cổ Trần Sa vẫn đang kiên nhẫn chờ đợi.
- Cứ giết chóc tiếp khẳng định sẽ dẫn động cường giả trong Ma vực. Ta phải nắm lấy cơ hội, có thể nhìn thấy con bài chưa lật chân chính của Đấu Thập Cửu này.
- Vẫn thiếu hồn phách cường đại.
Đấu Thập Cửu ngồi ngay ngắn trên tế đàn, thấy Đại Đế Thiên Binh giết chóc, trở về trở về huyết phù, những huyết phù này ban đầu là vờn quanh tế đàn, nhưng càng lúc càng nhiều, trên tế đàn cũng không chứa được, lúc này, Đấu Thập Cửu lại lấy ra một hồ lô, dẫn động pháp quyết, hấp thu tất cả huyết phù vào trong đó.
Hắn tổng cộng lấy ra hai hồ lô, một hồ lô là màu vàng, bên trong chính là dùng để đựng "Đại Đế Thiên Binh", mà hồ lô màu máu còn lại là dùng để chứa huyết phù.
Dần dần Cổ Trần Sa nhìn ra, hồ lô màu vàng đó có huyền diệu rất lớn, chỉ cần khống chế hồ lô, có thể khống chế Đại Đế Thiên Binh.
- Hiện tại ta là Bất Tử Chi Thân, thông qua lần hiến tế này chắc có thể câu thông với phụ thân, đồng thời có được một chút tấn thăng tới cảnh giới Đạo cảnh nhị thập lục biến Vạn Pháp Quy Nhất. Vạn Pháp Quy Nhất, chính là ngưng kết toàn bộ pháp lực của mình lại tới cực điểm, cuối cùng tham ngộ chân lý của "Nhất" đó, đại diễn thiên cơ. Có câu đại diễn chi số ngũ thập, khứ nhất tựu hữu tứ thập cửu. Chỉ cần vạn pháp quy nhất, có được 'Nhất' đó, pháp lực tiến mạnh tới tuyệt đối không thể tưởng tượng, mới có năng lực xé rách không gian.
Đấu Thập Cửu ngồi trên tế đàn suy tư.
Cổ Trần Sa thấy động tác của hắn, cũng suy đoán ra tám chín phần mười.
Đạo cảnh nhị thập lục biến "Vạn Pháp Quy Nhất", kỳ thật là tham ngộ lực lượng mạnh nhất, tìm thấy "Nhất" đã mất đi, sau đó mới có tư cách tới cảnh giới nhị thập thất biến Nhị Giới Vô Gian.
Nhị thập thất biến "Nhị Giới Vô Gian", chính là cường hành xé rách tấm chắn không gian, tiến hành di động trong nháy mắt.
Loại cảnh giới này cần pháp lực cực kỳ cường đại chống đỡ. Xé rách tấm chắn không gian, chẳng khác nào là cường hành trong nháy mắt mở ra thông đạo giữa hai thế giới, điều đó còn khó hơn ở trong đáy biển xé mở thủy áp cả ức vạn lần.
Ầm!
Bạn cần đăng nhập để bình luận