Long Phù

Chương 238: Cổ Đạn Kiếm (2)

Chương 238: Cổ Đạn Kiếm (2)
Cổ Trần Sa nhìn chằm chằm cổ kiệu, phát ra âm thanh lạnh lùng.
- Nguyên lai là Thập Cửu thúc.
Trong kiệu truyền tới thanh âm lạnh như băng, mang theo sát cơ:
- Các ngươi lui ra.
- Vâng!
Những chiến sĩ kia đều rút lui ra đằng sau.
- Những chiến sĩ này lãnh khốc vô tình, không có cảm tình chút nào, so với tử sĩ còn hơn tử sĩ, ta xem không phải người, mà là luyện chế Huyền Ma Thiết Thi, đây là bí pháp trong ma đạo.
Long Vũ Vân nói khẽ:
- Tuy những chiến sĩ này không phải Đạo cảnh, nhưng lực lượng của bọn hắn không thua kém Đạo cảnh nhị biến, võ công cũng lăng lệ ác liệt.
- Huyền Ma Thiết Thi?
Trong nội tâm Cổ Trần Sa khẽ động, hắn đọc qua điển tịch, biết có môn phái ma đạo Luyện Thi cực kỳ lợi hại, nhưng rất tàn nhẫn, từng ở vô số niên đại nhấc lên gió tanh mưa máu.
Huyền Ma Thi Môn am hiểu nhất chính là Luyện Thi, trong đó đẳng cấp thi thể chia làm Huyền Ma Thiết Thi, Huyền Ma Đồng Thi, Huyền Ma Ngân Thi, Huyền Ma Kim Thi, Huyền Ma Ngọc Thi, Huyền Ma Phi Thiên Dạ Xoa, Huyền Ma Atula.
Màn kiệu được xốc lên, từ trong đó đi ra một người.
Là một thiếu niên mười sáu mười bảy tuổi, niên kỷ còn lớn hơn Cổ Trần Sa một chút, người mặc gấm y tơ bạc, đầu đội ngọc quan, bên hông quấn đai lưng ngọc, ngón tay mang theo cốt giới.
Cái này là Cự Linh Thần Giới rồi.
Cho dù là người không biết võ công, cũng có thể nhìn ra nhẫn này bất phàm.
- Thập Cửu thúc, chất nhi hữu lễ.
Thiếu niên kia đi xuống kiệu, nhìn Cổ Trần Sa, trên mặt đẩy vẻ xem thường, nhưng khẽ khom người, xem như hành lễ, sau đó hắn chuyển động cái nhẫn trong tay, ánh mắt lại nhìn về phía Long Vũ Vân:
- Long Vũ Vân, không thể tưởng được ngươi lại quy thuận Thập Cửu thúc, mấy ngày trước, cha ta xử tử một đám hải tặc họ Long, không biết có quan hệ gì với nhà của ngươi không? Vừa vặn ngươi ở nơi này? Hiện tại ta muốn mang ngươi đi điều tra một chút.
Sau đó trên mặt hắn cười tà:
- Thập Cửu thúc, nữ tử bên cạnh ngươi là khâm phạm của triều đình, để cho ta mang đi thôi, miễn cho rơi vào tội danh chứa chấp khâm phạm.
- A?
Cổ Trần Sa cười ha hả:
- Khâm phạm? Là ai định, lão Đại định sao? Hắn còn chưa làm hoàng thượng đâu. Vài ngày trước ta mới gặp hoàng gia gia của ngươi, đã tự mình bẩm báo việc này, ta toàn quyền chịu trách nhiệm chiêu an các nước hải ngoại, chất nhi ngươi làm tốt sự tình của mình là được, không nên loạn nhúng tay khắp nơi, nếu không dẫn ra phiền toái gì, Thập Cửu thúc cũng không bảo hộ được ngươi.
- Thập Cửu thúc, cha ta nắm giữ rất nhiều chứng cứ mưu đồ làm loạn của Long gia, lạm sát dân chúng Đại Vĩnh, hiện tại đã giao cho hoàng gia gia, đến lúc đó bằng chứng như núi, ta xem ngươi còn bảo vệ như thế nào.
Cổ Đạn Kiếm tiếp tục chuyển động Cự Linh Giới Chỉ:
- Cái Cự Linh Giới Chỉ này nghe nói là hài cốt của Cự Linh Thần tạo thành, phía trên gia trì 9980 tầng Di Tinh Hoán Đấu Đại Thần Chú, ta từ nhỏ mang theo, phạt mao tẩy tủy, thần diệu vô song.
- Dựa vào bảo bối tu hành chưa chắc là vương đạo.
Cổ Trần Sa biết tiểu tử này đang cố ý chọc tức mình, hắn không giận, cũng không động thủ thu hồi lại.
- Có phải vương đạo hay không, tương lai Thập Cửu thúc sẽ biết.
Cổ Đạn Kiếm cười nhạt:
- Cha ta trấn thủ hải cương nhiều năm, Thập Cửu thúc muốn ra biển chiêu an Bảo Ngọc Quốc, vẫn phải nhờ cha ta ra lực, bằng không ở trên biển gặp phong bạo, hải tặc yêu nhân gì gì đó, thì sẽ không hay.
Mấy câu này rõ ràng là uy hiếp, sau đó hắn nhìn Ngọc Hàn Lộ:
- Vị này hẳn là Thất công chúa của Bảo Ngọc Quốc, ngươi muốn chiêu an triều đình là chuyện tốt, nhưng cũng phải nhìn người, nói cách khác, rất có thể cũng sẽ thành phản nghịch bị vây quét, Thái Tử Bảo Ngọc Quốc kia ba ngày trước phái sứ giả đến phủ đệ của cha ta, đang thương lượng đại sự.
- Tâm ý của thế tử ta nhận được, bất quá Hàn Lộ cái gì cũng kém, nhưng ánh mắt nhìn người lại có, biết người nào có thể đi theo, người nào tâm tư ác độc, phải đứng xa mà trông.
Ngọc Hàn Lộ không trầm mặc giống như Long Vũ Vân, lời nói châm biếm ai nghe cũng rõ.
- Rất tốt, Thất công chúa phải nhớ lời hôm nay.
Trong mắt Cổ Đạn Kiếm lấp lóe sát ý:
- Đừng rơi xuống trong tay người tâm tư ác độc, lúc kia, sẽ muốn sống không được, muốn chết không xong.
- Ma đạo.
Ngọc Hàn Lộ nói ra hai chữ.
- Ngươi!
Sát khí của Cổ Đạn Kiếm càng lúc càng lớn.
- Thế tử.
Đúng lúc này, từ trong Vĩnh Hằng Thương Hội vội vàng đi tới mấy người hầu, đến trước mặt Cổ Đạn Kiếm.
- Lạc Vũ cô nương đã giá lâm, đang chờ đợi thế tử.
- Ta lập tức đi ngay.
Cổ Đạn Kiếm lập tức phất tay, cười lạnh vài tiếng:
- Thập Cửu thúc, chất nhi còn có việc, cáo lui trước.
Trong lúc nói chuyện, hắn dẫn người tiến vào thương hội, không thèm dây dưa với Cổ Trần Sa.
- Lạc Vũ là ai? Cổ Đạn Kiếm đã động sát cơ với ngươi, lại thu liễm.
Cổ Trần Sa hỏi.
- Lạc Vũ là đệ tử kiệt xuất nhất thế hệ này của Thiên Vũ Huyền Môn, lần này đến thế gian, là hiến vũ cho Thiên Phù Đại Đế dời đô, nghe đồn vũ đạo của nàng này đã đến cảnh giới Thiên Ma Vạn Huyễn, có thể mở trí tuệ, để cho thế nhân cảm thấy đủ loại mỹ hảo.
Ngọc Hàn Lộ nói:
- Thời cổ đại, đệ tử Thiên Vũ Huyền Môn xuất thế, trên chiến trường múa một khúc, có thể làm cho tam quân bỏ đi binh khí, biến chiến tranh thành tơ lụa. Áo nghĩa hạch tâm của Thiên Vũ Huyền Môn chính là dùng ca vũ bày ra tâm tư vạn vật, trong môn toàn bộ đều là nữ tử. Vị tổ tiên thánh nhân của Hằng gia kia, từng lấy nữ tử của Thiên Vũ Huyền Môn, thực lực của Thiên Vũ Huyền Môn rất mạnh, nghe đồn ở lần bài danh trước, thiếu chút nữa tranh đoạt vị trí thứ nhất của Thiên Địa Huyền Môn, đáng tiếc khi đó đương kim hoàng thượng vẫn là đệ tử của Thiên Địa Huyền Môn, nên Thiên Vũ Huyền Môn mới bại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận