Long Phù

Chương 2002: Một tia Vô Bất Hủ (2)

Chương 2002: Một tia Vô Bất Hủ (2)
- Nhưng ta muốn ổn định cục diện của toàn bộ thế giới, mà hắn chỉ cần phá hủy nó đi là được, cho nên ta có thể chiếm thế bất lợi hơn.
- Điều đáng tiếc chính là cái thứ đáng sợ đó đã sắp xuất thế nhưng tất cả mọi người vẫn không chịu đồng lòng.
Võ Tổ Tổ Võ Thánh nói:
- Thậm chí còn có rất nhiều Tổ đang mong đợi ngươi và cái thứ đáng sợ kia đại chiến cùng nhau, đồng quy vu tận với nhau. Bọn hắn sẽ giành được lợi ích từ việc ngư ông đắc lợi. Nhưng lại không biết được rằng nếu như ngươi thắng, vậy thiên địa vẫn là thiên địa lúc ban đầu, thậm chí sẽ trở nên tốt hơn khi trước nữa. Còn nếu cái thứ đáng sợ kia thắng, vậy sẽ nổ ra tai họa thật sự, không biết tất cả mọi người sẽ biến thành bộ dạng gì nữa.
- Đây là lẽ thường tình của con người mà thôi, cũng là chỗ khó dò của lòng người.
Cổ Trần Sa không hề để ý tới dù chỉ một chút:
- Trong lịch sử của bất kỳ quốc gia nào cũng có thể nhìn thấy được điều này. Khi một quốc gia đang đứng chơi vơi, bấp bênh trước bờ vực sắp bị tiêu diệt, mà còn có nội chiến triền miên nữa chứ, cuối cùng cũng không có gì lạ nếu mọi người cùng nhau lật đổ quốc gia ấy. Lớn thì là một quốc gia, còn nhỏ thì là mỗi nhà mỗi hộ, tất cả đều như thế cả thôi. Huống chi Nhân Gian Giới rộng lớn như thế chứ?
- Năm đó, Thiên Tử Phong Thần Thuật trong Tế Thiên Phù Chiếu có chiêu thứ ba chính là Chúng Sinh Đồng Tâm. Nhưng đáng tiếc, hiện tại vẫn không đạt tới được, ngược lại Chúng Sinh Chi Tâm lại càng ngày càng phức tạp hơn.
Tân Tổ Văn Hồng nói.
- Đây là bố cục do ta sắp xếp. Khi lòng người càng ngày càng phức tạp thì chính là lúc thống nhất lòng người. Ví như thiên hạ đại loạn tới cực điểm, đó chính là điềm báo cho thái bình và thịnh thế sắp đến. Bởi vì suy nghĩ của lòng người an yên, nên chỉ cần xuất hiện một vị anh hùng vung tay hô một tiếng, lập tức bọn họ sẽ tập hợp và đi theo, thiên hạ cùng nhau hưởng ứng.
Cổ Trần Sa nói:
- Cũng giống như vậy, thịnh thế đạt tới cực điểm chính là khởi đầu của sự suy bại. Ta tạo ra vô số kỳ ngộ, ban năng lực cho vô số người, nhưng đi kèm với năng lực chính là dã tâm, do đó nên vô số kẻ ngang ngược có dã tâm sẽ được sinh ra. Bọn hắn tranh giành và cắn xé lẫn nhau, dần dần ấp ủ ra một loại chân lý hỗn loạn. Chân lý hỗn loạn này khi đạt tới cực hạn thì chính là thái bình.
- Khi nào bắt đầu bình định?
Tất cả mọi người đều nhìn về phía Cổ Trần Sa.
- Tam Thiên Chi Tổ chắc hẳn đã sắp xuất thế hết toàn bộ rồi. Trước tiên các ngươi nên điều hành Vĩnh Triều, mở rộng từ từ, vẫn an ổn lòng người như trước đi.
Cổ Trần Sa nói:
- Ta còn phải quan sát một tí biến hóa nữa, bởi vì trong Tam Thiên Chi Tổ sẽ xuất hiện một vài nhân vật đặc biệt có hơi vượt qua sự khống chế của ta. Giống như vị Thôn Tổ Pháp Vô Tiên kia đã làm ra rất nhiều chuyện không ngờ trước được. Nhưng những chuyện này vừa hay lại là thứ ta mà ta nghĩ đến, có thể thấy được chỗ chưa đầy đủ của Vô Long Tâm Pháp trong ta rồi.
- Nhân Gian Giới của hiện tại càng ngày càng phức tạp, không biết khi nào sẽ sục sôi và đạt tới đỉnh điểm đây.
Lâu Bái Nguyệt quan sát Vận Mệnh Trường Hà trước mặt của Cổ Trần Sa.
Bên trong Vận Mệnh Trường Hà này.
Vô số Long Xà đang cắn xé lẫn nhau đến đầm đìa máu tươi, đại diện cho trận chiến đấu kịch liệt. Mỗi lần vận số va chạm với nhau rồi lại biến mất thì chính là đại biểu cho một kẻ đứng đầu, thậm chí là một Tông Môn, một quốc gia to lớn cứ như vậy mà biến mất đi.
Trong ngàn năm qua, không biết đã xuất hiện bao nhiêu câu chuyện ly hợp lâm ly bi đát, bao nhiêu nhân vật chính lớn lên và trở thành một tên cầm đầu, bao nhiêu tên đứng đầu đã mất mạng.
Những câu chuyện xưa cũ này đều trải qua toàn bộ tâm tính, tư liệu, cảm thụ rồi mới hội tụ thành đại thủy triều dâng trào, tràn vào bên trong Vô Long Tâm Pháp của Cổ Trần Sa, cuối cùng hội tụ thành từng lượng trí tuệ, trở thành quân lương để Vô Long Tâm Pháp vận chuyển và lớn lên.
Có thư sinh nghèo khổ đạt được kỳ ngộ, có tên trên bảng vàng, trở thành trọng thần của triều đình. Mấy lần sa sút qua đi, thế mà lại có thể thành công soán vị mà trở thành Hoàng Đế. Tuy nhiên, những năm cuối đời lại bị thần tử soán ngôi giết chết.
Có tiểu đệ tử hầu hạ trong Tông Môn phải chịu hết khi dễ này đến khi dễ khác, nên khi đạt được kỳ ngộ đã liên tiếp chém Tiên giết Thần, cuối cùng trở thành Đại Lục Chi Chủ. Nhưng khi đối chiến với đại lục khác thì lại bị Đại Lục Chi Chủ khác giết chết, ngay cả nữ nhân cũng bị cướp đoạt đi, hài tử thì trở thành nô lệ hạ đẳng nhất.
Có nữ tử vốn là nô tỳ nhỏ bé, lại được nhân vật lớn nhìn trúng, sau đó thi triển tâm cơ thủ đoạn rồi trở thành phi tử của Hoàng Đế. Tiếp đó lại tiến hành cung đấu, thế mà có thể nắm giữ đại quyền trong triều đình, nhiếp chính suốt trăm năm.
Cũng có rất nhiều đến vô tận, hàng ngàn số lượng "nhân vật chính" từng trải lần lượt hội tụ đến.
Cổ Trần Sa tạo ra vô số kỳ ngộ, trong ngàn năm qua, thứ hắn thu được chính là kinh nghiệm của những người đã đạt được kỳ ngộ này.
Điều này tương đương với việc gieo trồng một hạt lúa, nhưng thu hoạch được là vô số hoàng kim.
Đối với Cổ Trần Sa mà nói, bất kỳ bảo vật hay năng lượng nào, thậm chí là Bất Hủ Chi Lực, thật ra vô dụng hay hữu dụng đều là do lòng người biến hóa mà ra.
Hắn đã không cần đến tế tự, nhưng cái hắn cần đó chính là kinh nghiệm của lòng người, đủ loại kinh nghiệm trên đời chính là chất dinh dưỡng hoàn mỹ nhất.
Đột nhiên, một loại sức mạnh hư vô tuyệt đối ở trong cơ thể hắn bắt đầu lóe lên.
Hàng ngàn hàng vạn "nhân vật chính" từng trải trong Nhân Gian Giới đều hội tụ vào trong Vô Long Tâm Pháp. Cuối cùng thì Bất Hủ Chi Lực của hắn đã bắt đầu biến hóa. Ban đầu hắn đã đạt tới đỉnh phong chân chính của sức mạnh "Vĩnh Bất Hủ", nhưng trong đó thế mà còn có một tia hóa thành "Vô Bất Hủ".
Đây không phải là sức mạnh Vô Bất Hủ không tới nơi tới chốn mà ý chí đáng sợ kia đã từng sử dụng để đối phó với Trương Tự Nhiên, mà là sức mạnh Vô Bất Hủ hoàn chỉnh.
Tầng thứ chín của Bất Hủ,"Vô Bất Hủ".
Bạn cần đăng nhập để bình luận