Long Phù

Chương 2246: Tập thể lên cấp (2)

Chương 2246: Tập thể lên cấp (2)
Đám người Văn Hồng, Gia Cát Nha lại phun ra một ngụm máu tươi nữa, toàn thân bọn họ cũng bắt đầu suy yếu. Quả nhiên sáu đại cường giả vô địch liên thủ thì căn bản không phải là thứ mà bọn họ có thể chống lại, cho dù là gần một trăm vị Vô Bất Hủ cũng không thể làm được.
Sáu người Chu Khâm, Vương Sao, Hồng Nghĩa, Phương Hàn, Dương Kỳ, Giang Ly này, tu vi của mỗi một người bọn họ đều ở trên trăm tỉ năm tuổi thọ. Mà ở bên trong một đám người Vô Bất Hủ này cũng chỉ có Lâu Bái Nguyệt có tuổi thọ đạt tới trăm tỉ, miễn cưỡng có thể chống chọi lại một trong số sáu người kia, còn những người khác còn lâu mới có thể đạt đến cảnh giới này.
Môn hộ trấn áp xuống làm tan nát tất cả.
- Đám các ngươi đã có tiếp xúc lâu dài cùng với Cổ Trần Sa nên Cổ Trần Sa đã truyền thụ cho các ngươi rất nhiều Phi Hữu Vô Bất Hủ Chi Đạo, có một sự thẩm thấu sâu hơn đối với suy nghĩ và tâm linh của các ngươi. Phi Hữu Vô Bất Hủ Chi Môn này chứa đựng các ngươi, ngược lại còn có thể khiến cho chúng ta cướp đoạt được đạo này của Cổ Trần Sa mà làm cho Môn này càng thêm hoàn thiện. Chờ cho đến khi từ trong Môn này thật sự phun ra vật chất của Phi Hữu Vô Bất Hủ thì đó chính là thời điểm chúng ta được thăng cấp.
Mặt Chu Khâm không chút cảm xúc, ngữ khí mang theo sự áp bách, cho dù là một chữ cũng có thể làm cho một vị cao thủ cảnh giới Vô Bất Hủ hoàn toàn bị hủy diệt.
- Quả nhiên khi sáu người này liên thủ thì chúng ta vạn lần không phải là đối thủ nhưng chính là bởi vì như vậy nên chúng ta mới có thể đạt đến cảnh giới tối cao, mượn áp lực của bọn họ để cố tìm đường sống trong chỗ chết.
Đột nhiên Văn Hồng, dường như trong ánh mắt sinh ra một loại hiểu ra nào, ở dưới áp lực cực lớn, bắt đầu lên cấp.
- Chết!
Nhìn thấy đám người Văn Hồng này lại có thể thăng cấp ở dưới áp lực như vậy khiến cho trên mặt sáu người Chu Khâm, Vương Sao, Hồng Nghĩa, Phương Hàn, Dương Kỳ và Giang Ly đều hiện lên tia sát ý:
- Khí số của người này vô cùng mạnh mẽ, thậm chí còn có người có đủ tư cách tranh cướp địa vị chủ giác với chúng ta, bản thân hắn sẽ là một tồn tại mới tinh nên có thể sáng tạo ra rất nhiều kỳ tích. Tuy nhiên chúng ta tuyệt đối sẽ không để bọn họ thăng cấp, bằng không sẽ thật sự có thể tạo thành uy hiếp đối với chúng ta, nếu như bọn họ lại lần nữa lên cấp thì tuổi thọ cũng sẽ đột phá trăm tỉ giống như Lâu Bái Nguyệt. Vậy thì đúng là làm cho chúng ta đây không thể giết chết được những người này.
Vù...
Những người này tụ tập lại cùng nhau rồi bộc phát ra một đòn mạnh nhất khiến cho từ bên trong Phi Hữu Vô Bất Hủ Chi Môn kia đột nhiên bắn ra một ánh hào quang.
Ánh sáng giống như vô số long hình chúng sinh tụ tập cùng nhau rồi sau đó tiến hành một đòn tuyệt sát đối với Văn Hồng.
Xì xì...
Luồng ánh sáng này đột phá toàn bộ phòng tuyến rồi trực tiếp xuyên thủng cơ thể Văn Hồng.
A!
Trên mặt Văn Hồng xuất hiện vẻ vô cùng đau đớn, cơ thể hắn ta lại bắt đầu tan vỡ ra, thậm chí ngay cả Tâm Linh Chi Lực cũng không còn nữa. Đây chính là dấu hiệu tử vong.
- Văn Hồng chết rồi.
Gia Cát Nha giật nảy mình bởi vì hắn ta không ngờ rằng sáu người này lại tiến hành một đòn tuyệt sát với Văn Hồng. Phải biết rằng đòn tấn công này có thể trực tiếp giết chết Văn Hồng ở bên trong đại trận do mọi người tập hợp thành. Không biết cái này cần đến bao nhiêu sức mạnh? Dưới sự tụ tập của mọi người, loại sức mạnh phòng ngự này, cho dù là Tân Thế Giới, Cựu Thế Giới, Phi Tân Cựu Thế Giới, thậm chí là Vô Thọ Vũ Trụ nổ tung thì cũng chưa chắc có thể giết chết được Văn Hồng. Thế nhưng bây giờ, sáu người này liên thủ lại có thể giết chết được Văn Hồng.
- Ta sẽ không chết, các ngươi cũng sẽ không giết được ta đâu.
Trong sắc mặt đầy vẻ đau đớn của Văn Hồng cũng ẩn chứa một sự kiên định:
- Ta không thể bị các ngươi giết chết nhưng dù sao chết cũng chỉ là một loại hình thái khác. Ở trong hình thái này, ta có thể chuyển hóa lẫn nhau, Phi Tử Phi Bất Tử, Phi Hoạt Phi Bất Hoạt, ta cuối cùng cũng đã lĩnh ngộ đạt tới loại cảnh giới này. Chuyển hóa, lên cấp...
Ở bên trong giọng nói này, trên cơ thể Văn Hồng phát ra ngoài một luồng ý niệm huyền diệu. Ý niệm này đang không ngừng rung động nổ tung trong đó rồi đột nhiên phát ra ngoài âm phù mạnh nhất.
Sau đó, hình thái sinh mệnh của Văn Hồng xảy ra biến hóa. Hắn ta không phải là Sinh Mệnh Thể mà cũng không phải là Phi Sinh Mệnh Thể, không phải là năng lượng, cũng không phải vật chất, lại càng không phải là phi năng lượng, cũng không phải phi vật chất. Hắn ta vừa không phải là sống sót mà cũng không phải là phi sống sót, không phải là chết, cũng không phải là trạng thái không chết.
Ai cũng không thể suy đoán ra được hắn ta là một loại trạng thái gì.
Thế nhưng, khí tức của hắn ta lại giống hệt như Lâu Bái Nguyệt và tuổi thọ của hắn ta, ít nhất ở mặt trên Hư Nghĩ Diện Bản đằng kia cũng đã đạt tới trăm tỉ.
Hắn ta lập tức thăng cấp tới cảnh giới này khiến cho thực lực của đại trận nơi mọi người đang tụ tập này tăng lên rất nhiều trong nháy mắt, năng lực phòng ngự cũng đạt đến cực hạn. Phi Hữu Vô Bất Hủ Chi Nhân giơ hai tay lên trông rất giống Bá Vương vác đỉnh rồi nâng Phi Hữu Vô Bất Hủ Chi Môn kia lên.
- Chuyện gì thế này?
Sáu người Chu Khâm, Vương Sao, Hồng Nghĩa, Phương Hàn, Dương Kỳ, Giang Ly nhìn thấy cảnh này thì đột nhiên giật nảy mình:
- Tại sao vẫn không giết chết được người này, chẳng lẽ sức mạnh của chúng ta có sai sót gì sao? Không thể nào, đòn tấn công mạnh nhất khi chúng ta liên thủ này, cho dù là Cổ Trần Sa cũng phải tạm thời tránh mũi nhọn nên ta không tin Văn Hồng này lại có thể chống đỡ được, lại còn mượn sức mạnh của chúng ta để thăng cấp cảnh giới. Mặc dù bây giờ hắn ta không còn là đối thủ của chúng ta nữa nhưng chúng ta muốn giết những người này thì vẫn phải lãng phí sức mạnh rất lớn.
- Mọi người, các ngươi có biết tại sao không giết chết được ta không?
Lúc này, Văn Hồng nói:
- Đó là bởi vì sức mạnh của sáu người các ngươi xung đột lẫn nhau nên mặc dù trông vô cùng hung ác nhưng trên thực tế lại khiến cho ta có thể mượn cơ hội ở trong đó, trái lại còn giúp cho ta nắm bắt được sơ hở của các ngươi để nâng cao sức mạnh của chính mình. Chính vì vậy ta để sáu người các ngươi tự chém giết lẫn nhau thì sức mạnh của ta mới có thể đạt đến đỉnh cao.
(*): 功亏一篑: việc sắp thành lại hỏng; đắp một núi đất, chỉ thiếu một sọt đất mà không thể hoàn thành (núi đắp đã cao, nhưng chỉ còn thiếu một sọt đất cuối cùng ở trên đỉnh, thì cũng coi như núi đắp chưa xong. Sự nghiệp lớn lao mà chưa hoàn tất viên mãn thì coi như chưa hoàn thành).
Bạn cần đăng nhập để bình luận