Long Phù

Chương 1629: Kẻ xui xẻo nhất (2)

Chương 1629: Kẻ xui xẻo nhất (2)
Hắn ta thế mà lại muốn động thủ giết chết Cảnh Phồn Tinh.
Cảnh Phồn Tinh nhìn thấy động tác của Cảnh Khâu, hắn ta lại không hề chống lại mà chỉ thản nhiên nói:
- Tộc trưởng, chẳng lẽ ngươi cũng nghĩ tới chuyện thôn tính ta, cướp đoạt số mệnh của ta, để trở thành một Thiên Vương mới ư?
- Cũng đúng.
Khí tức của Cảnh Khâu đã bao phủ cả một cung điện, thời không lay chuyển:
- Phồn Tinh, thực ra, cho dù tu thành cảnh giới Thiên Thọ thì cũng tuyệt đối không phải là đối thủ của Cổ Trần Sa. Ngươi không nhìn thấy Đại Phần Thiên Vương sao? Hắn ta chẳng phải đã bị Cổ Trần Sa bức tới đường cùng, sau đó phải chạy đến nương nhờ vào Nhật Nguyệt Chi Chủ giúp. Vậy sao có thể gọi là một kết cục tốt được, cuối cùng cũng chỉ bị thôn tính mà thôi. Công việc ở Cảnh Gia khiến ta phải làm đến tối mặt tối tối mày, không thể để việc sắp thành lại hỏng. Hiện tại nhân cơ hội lớn như thế này, luyện hóa ngươi, cướp đi số mệnh và bản chất tu vi của ngươi. Đến lúc đó ta có thể phá vỡ một tầng cuối cùng, tiến thẳng tới cảnh giới Thiên Tôn. Sau đó tận dụng số mệnh của ngươi để cúng tế Mạc Hoang, vậy thì ta có thể giành được sự thừa nhận của Mạc Hoang Chi Tâm rồi. Tiếp theo đó sẽ luyện hóa nó đưa vào trong người ta, thăng cấp thêm lần nữa thì có thể vượt qua mấy tên lão cổ đồng kia, thậm chí tước đi Đại Thiên Chi Lực. Như vậy, trong tình cảnh gần đạt tới thì mới có thể khiến cho Cảnh Gia chúng ta không đến mức bị hủy diệt. Cảnh Phồn Tinh, ngươi thật sự có chí lớn nhưng tài mọn, cho dù ngươi có là Chuyển Thế Chi Thân của Vô Kiếp Thiên Vương thì trên thực tế cũng không có tác dụng gì. Trong tương lai còn bị Cổ Trần Sa bắt được rồi luyện hóa nữa chứ.
- Cảnh Khâu, ngươi cho rằng có thể ứng phó được ta sao?
Cảnh Phồn Tinh vẫn bình tâm nói chuyện như cũ:
- Thực lực hiện tại của ngươi, chẳng qua cũng chỉ đạt tới đỉnh phong của biến 36 thôi, so với ta chỉ cao có vài cảnh giới mà thôi. Ngay cả có sự trợ giúp của Vô Tận Chi Hà, hai người chúng ta đấm đá với nhau thì thực lực cũng chỉ ngang hàng như nhau mà thôi. Nhưng ta chính là Vô Kiếp Thiên Vương, mang trong mình bản chất của Thiên Vương, căn bản không phải là người mà ngươi có thể hiểu rõ được.
- Vậy sao?
Ngay lúc này, Cảnh Khâu há miệng phun ra:
Một luồng ánh sáng màu vàng hiện ra. Ánh sáng này vừa biến một lát thì đã xuất hiện trên đỉnh đầu của Cảnh Phồn Tinh, sau đó hóa thành cát vàng vạn trượng, giống với Mạc Hoang.
Sức mạnh to lớn của Mạc Hoang đã phủ đầu trấn áp xuống dưới.
- Mạc Hoang Bản Nguyên! Thế mà lại là Mạc Hoang Bản Nguyên!
Cảnh Phồn Tinh giật nẩy người:
- Ngươi lại có thể thúc giục được Mạc Hoang Bản Nguyên.
Hắn ta đã không còn có bất kì dáng vẻ thong dong nào nữa rồi.
- Không tệ. Ngươi xem thường ta quá rồi đấy, người trong thiên hạ cũng đã quá xem thường ta. Năm đó ta là người đầu tiên liên lạc khắp nơi, muốn làm phản Vĩnh Triều, dũng khí vô cùng. Lúc ấy, Tam Đại Thiên Tôn co đầu rút cổ không dám xuất hiện, bị Cổ Đạp Tiên đe dọa đến nhát gan.
Cảnh Khâu nhìn Cảnh Phồn Tinh, giống như là đang nhìn một đứa cháu trai kém cỏi:
- Cảnh Phồn Tinh, ngươi vốn là kì tài hơn người của Cảnh Gia chúng ta, nhưng cho đến bây giờ vẫn chưa có một chiến công nào, ngược lại còn gây ra không biết bao nhiêu phiền phức, bị người khác hãm hại khắp nơi. Ta thấy ngươi không phải là một Vô Kiếp Thiên Vương mà chính là Mai Vận Thiên Vương. Chi bằng truyền lại hết cho ta số mệnh của ngươi đi. Lời nói tốt đẹp thì không nên nói nhiều. Để cho ta lấy nó đi.
- Chết đi!
Ngay lúc này, Cảnh Phồn Tinh đã biết mọi việc đã cực kì cấp bách rồi. Ở trước mặt Cảnh Khâu, hắn ta thật sự quá non nớt. Lão cáo già xảo quyệt Cảnh Khâu này, vốn không còn ở dưới trướng của Cự Linh Thần nữa. Đã từng có người đứng đầu Pháp Thánh đánh giá về chỗ lợi hại của Cảnh Khâu.
Trên người của Cảnh Phồn Tinh xuất hiện từng cơn gợn sóng.
- Kiếp Ba!
Hắn ta chính là Vô Kiếp Thiên Vương, bản chất vô cùng ngang tàn.
- Vô Kiếp Vạn Ba Quyền!
Vô số kiếp số tập hợp lại tạo thành cuộn sóng, bị hắn ta điều khiển, đánh động vào Bản Nguyên Chi Lực của Mạc Hoang kia.
- Không có tác dụng gì đâu.
Cảnh Khâu lắc đầu nói:
- Ta dùng tín ngưỡng của Thần Thánh Tát Mã Đế Quốc, cắm rễ thật sâu vào bên trong Mạc Hoang rồi. Giống như năm đó, Cự Linh Thần điều khiển Hiến Châu vậy. Chẳng qua hắn ta thực chất vẫn chưa có thành công là đã bị Tĩnh Tiên Ty loại trừ Tín Ngưỡng Chi Lực từ bên trong Hiến Châu Đại Địa ra ngoài rồi, dẫn đến việc sắp thành thì lại bị hỏng trong gang tấc. Nhưng mà ta không như thế, thủ đoạn của ta so với Cự Linh Thần thì càng cao thâm hơn. Ta lựa chọn Mạc Hoang, mà không chọn cái nơi như Trung Thổ Thần Châu này. Cái mà Cự Linh Thần dùng đó chính là mưu mô quỷ kế, còn ta thì lại quang minh chính đại biến sa mạc thành ốc đảo, dùng cái chết hóa thành sự sống. Đây mới chính là đạo lý lớn thật sự. Hiển nhiên còn có thể được Mạc Hoang thừa nhận, Mạc Hoang Bản Nguyên lại bị áp chế lần nữa. Đại Thiên Chi Lực, ngươi hắn là đã cảm nhận được một chút khí tức của Vô Kiếp Thiên Vương rồi nhỉ. Ngươi nghĩ xem, hiện tại Vô Kiếp Thiên Vương này không thể hiến tế ngươi. Nhưng ta tước đi số kiếp của hắn ta thì có thể cúng tế ngươi. Bây giờ, trong hai người chúng ta, một kẻ có phúc thì người kia cũng được hưởng theo, nhưng một kẻ gặp họa thì người đó cũng không sao tránh khỏi. Mạc Hoang có thể nổi dậy được không, tương lai có trở thành một vùng đất tồn tại to lớn chỉ sau Trung Thổ Thần Châu được hay không, chính là xem sự lựa chọn ngày hôm nay của ngươi đấy.
Cảnh Khâu vừa nói vừa liên tục cúi bái.
Đùng đoàng!
Bản Nguyên của Mạc Hoang giống như bị hắn ta nói làm cho cảm động vậy.
Bên trong Man Hoang, tất cả bão cát đều ngừng lại, sức sống đang cô đặc. Cuối cùng, chất dẫn xuất nhả ra hàng ngàn Sa Trùng Phù Văn nhiều đến nỗi không đếm xuể rồi chui vào bên trong cơ thể Cảnh Phồn Tinh.
Ngay tức khắc, Cảnh Phồn Tinh cảm giác tất cả sức mạnh của mình giống như bị một loại thần lực to lớn trói buộc lại. Hắn ta gầm thét liên tục, mưu tính vùng vẫy thoát ra, nhưng căn bản chẳng thấm vào đâu.
- Cảnh Phồn Tinh, đừng có giãy giụa nữa. Nếu như ngươi không giãy giụa, khiến cho ta ít hao phí đi một vài Bản Nguyên Chi Lực của Mạc Hoang thì ta còn có thể giữ lại một ít kí ức cho ngươi. Biến ngươi trở thành người bình thường một lần nữa, vẫn chính là con cháu của Cảnh Gia ta. Nhưng nếu như vùng vẫy, thì sẽ thật sự là diệt vong hoàn toàn rồi.
Cảnh Khâu nói chuyện không hề có một chút tình cảm nào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận