Long Phù

Chương 2240: Ai vì sống mái (2)

Chương 2240: Ai vì sống mái (2)
- Cái gì?
Thấy được trong đại trận này xuất hiện một nhãn cầu mà nhãn cầu này còn tỏa ra hào quang có thể phá giải phong ấn của mình, Chu Khâm cũng hơi kinh ngạc. Sau đó hắn ta nhếch khóe miệng lên nở nở nụ cười tàn ác:
- Các ngươi đã phản kháng như vậy đã tạo cho ta chút hứng thú. Gà đất chó sành thì vẫn là gà đất chó sành mà thôi, cho dù có liên hợp lại thì cũng không chịu nổi một đòn. Phá cho ta!
Ầm ầm!
Chu Khâm nắm chặt bàn tay to lại rồi lập tức bộc phát ra, hóa thành dãy núi khổng lồ che khuất không trung khiến vũ trụ rung động. Dưới lòng bàn tay này, tất cả sinh cơ đều biến mất, Sinh Tồn Chi Đạo, mọi thứ đều trở thành sự hủy diệt.
Cót két.
Đại trận được tạo thành từ gần trăm cao thủ cấp bậc Vô Bất Hủ đều lung lay sắp sụp đổ.
- Thật đáng sợ! Người này quá đáng sợ.
Gia Cát Nha tọa trấn trong đại trận, thúc dục lực lượng cấp bậc Vô Bất Hủ của mình. Bọn họ đã lên kế hoạch cho đại trận này từ trước. Tất cả cao thủ cảnh giới Vô Bất Hủ đều sắp xếp rất lâu, tính toán nhiều lần để có thể kích phát ra lực lượng mạnh nhất.
Ban đầu hắn ta cho rằng có thể trấn áp bất cứ người nào trong mấy người Chu Khâm, Vương Sao, Hồng Nghĩa, Phương Hàn, Dương Kỳ, Giang Ly nhưng xem ra bây giờ, đối phương chỉ cần giơ tay nhấc chân thì đã có nguy cơ phá vỡ được đại trận này. Hắn ta lập tức biết rõ kế hoạch của mình có một số sai lệch.
Nhưng độ sai lệch của kế hoạch cũng đều nằm trong dự liệu của bọn họ.
- Lập tức đánh thức kế hoạch thứ hai.
Lâu Bái Nguyệt không hề có chút do dự nào, ánh mắt của nàng bình tĩnh đến đáng sợ.
Răng rắc!
Mọi người lập tức thúc dục một chú ngữ nào đó. Chú ngữ này mang vẻ thê lương vô cùng, dường như từ trong hồng hoang thái cổ, như một lời nguyền rủa hoặc âm phù sâu sắc nhất.
Ô ô ô...
Đại trận rên rỉ, lực lượng biến hóa, thiên địa biến sắc. Trong nhãn trận của tòa đại trận lại xuất hiện một nhãn cầu nữa. Nhãn cầu này giống hệt nhãn cầu vừa nãy. Hai nhãn cầu tụ lại thành một chỗ, lực lượng lập tức tăng lên gấp đôi. Sau đó, ánh sáng trong nhãn cầu cũng hợp lại hoàn toàn rồi biến thành hải dương phô thiên cái địa, lập tức đánh nát đại thủ hủy diệt của Chu Khâm.
- Cẩu to gan!
Chu Khâm giận đến tím mặt, thân hình đột nhiên đứng thẳng cao ngất lên. Trong đó xuất hiện chân lý hủy diệt vô cùng vô tận.
Hai tay hắn ta khẽ chuyển động như xé rách một thứ gì đó, bước chân như rồng hổ lao nhanh, giẫm đạp xuống, bùng nổ sát ý mạnh nhất.
Tay nắm thành quyền, lực lượng của quyền đầu không thể hình dung nổi, dường như cả Đa Nguyên Vũ Trụ đều run rẩy dưới quyền đầu của hắn ta, như sắp sụp đổ. Tất cả sinh linh đều quỳ xuống trước thiết quyền này, hoàn toàn thần phục hắn ta.
- Các ngươi quỳ xuống hết cho ta!
Chu Khâm nổi giận. Sự giận dữ này có thể diệt sạch chúng sinh!
Hắn ta nện hai quyền liên tục vào giữa đại trận, khí thế vô hạn trên người dâng cao lên, tất cả mọi người trong Đa Nguyên Vũ Trụ cảm thấy dường như ngày tận thế đang đến gần, nhất là những cao thủ cảnh giới Thiên Đạo kia đều cảm thấy như đại nạn sắp đến.
Giờ khắc này, cuối cùng Chu Khâm thần bí này cũng bộc phát thực lực chân chính của hắn ta. Trong một quyền này, cường giả cảnh giới Vô Bất Hủ bình thường đều có thể bị một đòn giết chết.
Ví dụ như Pháp Thánh, nếu bây giờ mà chống lại Chu Khâm thì thậm chí không cần một quyền, chỉ bằng một ngón tay thôi Pháp Thánh cũng có thể bị đánh tan thành tro bụi.
- Thúc dục lại lần nữa. Tất cả Tâm Linh Chi Lực, nghiền ép ra.
Lúc này, Võ Thánh nói. Hắn sung sướng thét dài một tiếng, dường như áp lực của Chu Khâm với hắn càng lớn thì hắn càng thoải mái hơn:
- Người này quả nhiên lợi hại, có thể tạo cho chúng ta đủ áp lực, thậm chí còn mang đến uy hiếp sống còn cho chúng ta. Nhưng như vậy mới càng có giá trị. Trải qua nhiều năm như vậy, từ khi chúng ta thăng cấp lên cảnh giới Vô Bất Hủ thì đã không có ai có thể uy hiếp đến sự sống chết của chúng ta, vì vậy chúng ta không thể kích phát được lực lượng tâm linh trong chúng ta hơn nữa. Chúng ta đã biết rõ từ lâu, lực lượng sâu trong nội tâm mình là vô hạn, những gì còn thiếu thì phải dẫn dắt nghiền ép chúng ra. Bây giờ chúng ta không có bất kỳ mối đe dọa nào nên tự nhiên cũng không thể ép chúng ra được. Đám người Chu Khâm này chính là công cụ tốt nhất để ép chúng ra!
- Không sai! Đám người Chu Khâm này mạnh mẽ như vậy, may mắn là chúng ta có rất nhiều chuẩn bị nên lần này chính là trận chiến sinh tử của chúng ta, nhưng cũng là trận chiến để chúng ta mài giũa. Nếu không phải Chu Khâm này là đối thủ của chúng ta thì căn bản chúng ta không thể tiến bộ được.
Trên mặt Thường Vị Ương lại hiện lên hiện lên chút hưng phấn.
Bản thân Thường Vị Ương sinh ra từ thời đại rất sớm. Khi còn ở Vô Tận Đại Lục, khi chủ trì Vũ Trụ Huyền Môn có can đảm để phá vỡ tất thảy, ngay cả Thiên Ý cũng không quan tâm chứ đừng nói đến sinh tử. Nếu không thì nàng cũng không trở thành Dị Sổ.
Hiện giờ, sau khi nàng đạt đến cảnh giới Vô Bất Hủ thì sơ tâm ban đầu vẫn không thay đổi nhưng lại càng mạnh mẽ hơn và không hề sợ bất kỳ tồn tại nào. Đối với tồn tại mạnh mẽ thì đầu tiên nàng sẽ học hỏi, thứ hai là vượt lên. Cho dù là Cổ Trần Sa thì nàng cũng làm như thế. Đã nhiều năm trải qua khổ đau như vậy nên đã khiến trái tim nàng không thể tỏa ra sự cường đại.
Lực lượng tâm linh là vô hạn nhưng khi phát ra lại có hạn. Tu vi của con người làm cách nào mới có mở rộng đường phát ra này để họ có thể sử dụng lực lượng tâm linh nhiều hơn.
Ai có thể phát ra nhiều và mãnh liệt thì tu vi của người đó càng lợi hại hơn.
Đây cũng là phương thức tu luyện do Cổ Trần Sa sáng tạo ra.
(*) Duy ngã độc tôn: kẻ tự đề cao mình, cho rằng mình là người đáng tôn quý.
Bạn cần đăng nhập để bình luận