Long Phù

Chương 949: Cự Linh Vu Tổ (1)

Chương 949: Cự Linh Vu Tổ (1)
Trong Nhất Thiết Pháp Giới là một mảng hỗn loạn, khắp nơi đều là loạn lưu thời không vỡ vụn, thổi quét tất cả vật chất, bất kỳ vật chất nào cũng hóa thành bột phấn.
Nhưng Cổ Trần Sa ngược lại vô cùng vui sướng.
Lúc này, cơ hội của hắn tới rồi.
Thân thể hắn hóa thành một cỗ pháp lực, trong lúc lấp lánh tránh được rất nhiều vết nứt của loạn lưu thời không, liền phát hiện rất nhiều bảo bối vốn được cất ở trong Nhất Thiết Pháp Giới cũng đều theo nước lũ mạng bay tán loạn, có cái bị khuấy nát, có cái thì tỏa ra quang mang, chống đỡ loạn lưu thời không.
Những pháp bảo thể chống đỡ loạn lưu thời không đều rất mạnh, đều là kỳ trân thái cổ.
Mười ba cao thủ Thần cấp toàn bộ trên bầu trời, muốn ổn định cục diện, đáng tiếc lại là nói dễ hơn làm!
Rất nhiều cao thủ của Pháp gia cũng đều xuất hiện, toàn là nhân vật cấp bậc Thái thượng trưởng lão, phụ trợ những cường giả Thần cấp đó ổn định cục diện.
- Rất nhiều kỳ trân thái cổ... Tích tụ bảy tám ngàn năm của Pháp gia quả thực kinh người.
Cổ Trần Sa thấy rất nhiều pháp bảo, có một cái ấn to tỏa ra vạn gợn sóng, hơi chấn động, trấn áp cả không gian loạn lưu.
Đây rõ ràng là Tam Giới Ấn, chính là Thiên tử thượng cổ triệu tập rất nhiều Tiên Nhân luyện chế ra.
Sau đó, lại có một cự cự màu vàng xuyên qua thời không, phát ra uy nghiêm cuồn cuộn, bên trên khắc hoa văn cổ xưa. Khi quét qua, cả vòm trời trống trơn.
Đây chính là Vạn Tượng Toái Diệt Bổng của thần linh thượng cổ, được ghi chép trong điển tịch cổ xưa.
Còn có một cái phướn dài, bên trên cũng chi chít kinh văn, vô số hòa thượng đầu trọc giống như con kiến, ở bên trên phát ra phạn xướng, trấn áp thập phương, đây là chí bảo Di Đà Kinh Phan dưới trướng Phật Đà thượng cổ sớm đã thất truyền.
Lại có một tòa bảo tháp xuất hiện, có mười ba tầng, mỗi một tầng đều có pháp bảo trấn áp, trong mỗi một tầng bảo tháp dường như có khôi lỗi cường đại ở trong đó, miệng niệm chân ngôn. Đây lại là một kiện chí bảo của Phật môn, Tiểu Mưu Ni Phật Tháp.
Sau đó, một tòa cung điện cũng bay lên, cung điện này được kiến tạo rất kỳ lạ, khí tượng trang nghiêm, cũng có vô số thần tướng, thần thú to bằng hạt vừng quay chung quanh cung điện, ở sâu trong cung điện, dường như có một cự nhân màu vàng đang tọa trấn, vẫn là một kiện chí bảo của Phật môn, Tiểu Lôi Âm Cổ Sát.
- Pháp gia này rốt cuộc là đánh cướp Phật môn viễn cổ à? Sao lại có nhiều pháp bảo cường đại như vậy?
Trong lòng Cổ Trần Sa vô cùng rung động.
- Đó là gì thế?
Sau đó Cổ Trần Sa thấy một cây đại thụ cũng từ trong không gian của Nhất Thiết Pháp Giới xuất hiện, đại thụ này phủ phạm vi mấy trăm dặm, bộ rễ cắm sâu vào trong hư không:
- Thiên Yêu Thụ? Không đúng, bản chất của cái này là Thiên Yêu Thụ, nhưng đã bị Pháp Thánh cải tạo, trở thành một loại hình thái khác, chắc là Pháp gia cũng có được hài cốt của Thiên Yêu Thụ, sau đó kích phát ra sinh cơ trong đó, cái này cũng giống như chúng ta luyện chế Thiên Yêu Thụ thành Nguyện Vọng Thụ, nếu cây này để ta có được, sau đó mang về dung nhập với Nguyện Vọng Thụ, lại bớt đi mấy trăm năm tích tụ.
Cổ Trần Sa thấy chỗ Pháp gia xuất hiện từng kỳ trân thái cổ, mỗi một kiện đều có uy năng kinh thiên động địa, hắn rất muốn lấy, nhưng hiện tại lại không thể manh động.
Loạn lưu thời không nơi này vô cùng cường liệt, nếu không phải hắn có phù lục mà tam đại cao thủ Thái Huyền Đô, Văn Hồng, Thường Vị Ương liên thủ luyện chế, bị hắn dùng Thiên Đạo Pháp tế luyện, vô thanh vô tức bảo hộ bản thân, chỉ sợ cũng đã bị thương. Dẫu sao hiện tại lực lượng của hắn vẫn chưa thể ngăn cản lực lượng có thể xé rách không gian.
Hắn vẫn đang chờ cơ hội, chờ thời khắc lộn xộn hơn.
Cự Linh Thần và Vu Tổ đó liên thủ đến muốn bóp chết Pháp Thánh, đạt được pháp thể của hắn, lúc này có thể là lúc Pháp Thánh yếu ớt nhất, nếu có thể nắm lấy, chỉ sợ cũng có thể luyện chế thành chí bảo vô thượng.
Bàn tay trắng đen đó lại phát uy, đánh ra một kích mạnh nhất, lúc này Nhất Thiết Pháp Giới cơ hồ lại phá diệt, ngay cả quang mang của những kỳ trân thái cổ đã xuất hiện cũng cấp tốc trở nên ảm đạm.
Ngay phút giây này, hắn liền cảm thấy lực lượng của Thương Sinh Chi Nguyện.
- Nhất Thiết Pháp Giới bị đánh ra lỗ hổng rồi, Cự Linh Thần và Vu Tổ là có chuẩn bị mà đến, quả thực lợi hại.
Lần này Cổ Trần Sa xem như đã thực sự nhìn thấy chỗ lợi hại của Cự Linh Thần, trong lòng hắn vừa lo lắng lại vừa vui mừng.
- Đó là gì thế?
Trong một mảng hỗn loạn này, tất cả cao thủ Thần cấp, Thái thượng trưởng lão của Pháp gia đều ốc còn không mang nổi mình ốc, Cổ Trần Sa liền nhìn thấy trong loạn lưu dường như xuất hiện một viên đan dược.
Đan dược này trong suốt, ở trong đó dường như cũng có hư ảnh của một gốc cây, khí thế của cây đó không phải Thiên Yêu Thụ và Nguyện Vọng Thụ có thể bằng được.
Đây là Hồng Mông Thụ.
- Hồng Mông Thánh Đan! Bảy đại thánh nhân loại Viễn cổ liên thủ, thân chịu trọng thương, từ trên Hồng Mông Thụ hái xuống một Hồng Mông Thụ Quả Thực, sau đó luyện chế ra một số đan dược, chính là Hồng Mông Thánh Đan!
Cổ Trần Sa lập tức nhớ tới điển cố này.
Dường như trong bảo khố hoàng cung cũng có một Hồng Mông Thụ Quả Thực.
Bạn cần đăng nhập để bình luận