Long Phù

Chương 689: Không làm gì được (1)

Chương 689: Không làm gì được (1)
Trong Ma Vực, Cổ Trần Sa cuối cùng phân tán tất cả đan khí trong huyệt Đàn Trung ra khắp các huyệt khiếu và kinh mạch lớn, gia cố, nuôi dưỡng thân thể của mình.
Không có đan khí, hắn cũng không cảm thấy trống rỗng, ngược lại sau khi thân thể được đan khí xao dịu, năng lực phun ra nuốt vào ít nhất được tăng lên gấp đôi. Ban đâu, hắn bay qua chỗ nào, ma khí trong phạm vi mấy chục dặm gần như lập tức tiến vào trong Ma Ha Hắc Nhật. Mà bây giờ, ma khí trong phạm vi trăm dặm gần như chỉ chớp mắt đã bị rút sạch, trở thành chân không, những ma khí kia thoáng cái đã phân giải thành ma tính ngưng tụ thành Thiên Ma Phật và Linh Tinh.
Ma khí trong Ma Vực vô cùng dày, đặc biệt giỏi hấp thu.
Thiên Ma này Phật lại là ma tính thuần túy ngưng tụ ra, dùng để tấn công giết chóc, sau khi bị Cổ Trần Sa ngưng tụ lại thì càng ngày càng mạnh, ở trong Thiên Ma Phật mơ hồ xuất hiện một vài ảo ảnh của Thiên Ma.
Đương nhiên, đó chỉ là ảo ảnh mà thôi, bọn họ thậm chí còn không phải là con rối mà là một loại pháp thuật ma tính, tác dụng duy nhất chính là cảm ứng với tinh khí của con người, mãnh liệt nhào tới, thi triển ra Thiên Ma giải thể, tạo thành tổn thương tàn phán mới cho kẻ địch.
Cổ Trần Sa chạy trốn một ngày một đêm nhưng tu vi không giảm xuống, trái lại Thiên Ma Phật vận chuyển càng lúc càng lợi hại, ảo ảnh Thiên Ma trong đó vừa nhào ra gặp phải bốn cao thủ lớn lại bắt đầu giải thể, thường khiến cho bốn cao thủ lớn mặt xám mày tro.
Bốn cao thủ lớn cũng chậm rãi hình thành tư thế bao vây, muốn ép Cổ Trần Sa tiến vào trong một tuyệt địa nào đó.
Trong lúc chạy trốn, ở trong Ma Vực phía xa xuất hiện dãy núi trải dài, dãy núi kia vô cùng cao, phía trên không ngờ lại có ma trơi màu xanh thiêu đốt, hơn nữa còn kèm theo lực từ quấy nhiễu nguyên thần của con người.
Những dãy núi cao sừng sững trải dài tới mấy ngàn dặm, giữa dãy núi vây quanh còn mơ hồ một ma cung đổ nát bỏ hoang, giống như vết tích của cuộc đại chiến Thần Ma thời thượng cổ.
Oong...
Nguyên thần thức hải của Cổ Trần Sa chấn động, hình như cũng bị quấy nhiễu.
Tốc độ của hắn lại chậm lại.
Mà lúc này, bốn cao thủ lớn thừa cơ chiếm giữ các hướng, để tránh hắn lại chạy trốn.
- Trần Sa huynh, ở đây là một chỗ tuyệt địa trong Ma Vực, một vị ma đầu tu luyện đến cảnh giới Thánh Ma trong đại chiến Thần Ma thượng cổ để lại, cho dù Thánh Ma này đã ngã xuống nhưng còn sót lại một ít ý chí và máu hóa thành tường lửa, ở trong núi ma này quanh năm không tắt, bất kể là người hoặc ma tiến vào nơi đây, nguyên thần đều sẽ bị ảnh hưởng, cuối cùng tập trung trong tường lửa. Duy nhất chỉ có người đã luyện thành pháp lực mới không bị từ trường ở mảnh đất này ảnh hưởng. Trần Sa huynh tuy có chiến lực mạnh nhưng cảnh giới như vậy. Chúng ta đều là người đã biến nguyên thần cương khí máu thịt thành pháp lực, mà ngươi chưa luyện thành pháp lực, không biết pháp tắc, sẽ bị ma ý ở đây khống chế tạo, cảnh giới có chênh lệch như vậy đấy.
Cốc Họa khống chế được cục diện, đĩnh đạc nói.
- Tiểu súc sinh này, ngươi như chuột chui tới chui lui, bây giờ cuối cùng đã rơi vào đường cùng rồi.
Tiêu Viêm cũng vô cùng tức giận.
- Bớt nói nhảm đi, bắt lấy hắn, bây giờ nguyên thần của hắn bị kìm hãm, thực lực ít nhất giảm xuống một nửa. Chúng ta muốn đối phó với hắn sẽ dễ dàng hơn rất nhiều. Nói trước ta muốn hắn muốn sống không được, muốn chết cũng không xong.
Vong Cơ trưởng lão cười dữ tợn.
- Chết đi.
Cảnh Phồn Tinh đã sớm sốt ruột, trong quá trình đuổi bắt Cổ Trần Sa, hắn cũng vô cùng tức giận.
Năm ngón tay của hắn chộp một cái, ngay trong lúc đó, vòng xoáy xuất hiện, một cánh cửa từ trong thân thể nổi lên, đây là pháp lực ngưng tụ ra Thiên Địa Huyền Môn Biến.
Lúc đầu tranh đoạt thằng nhóc sao Vũ khúc chuyển thế, Cảnh Phồn Tinh phát động Thiên Địa Huyền Môn Biến, cộng thêm mấy chục cao thủ nhà họ Vũ hợp lực, không ngờ lại đột nhiên không kịp đề phòng bao vây Pháp Vô Tiên.
Nhưng cuối cùng vẫn bị Pháp Vô Tiên phản kích, cướp đi thằng nhóc sao Vũ khúc chuyển thế. Đáng tiếc Thường Vị Ương của Vũ Trụ Huyền Môn ra tay, ai cũng không ngăn cản được.
Cái này xem ra Thiên Địa Huyền Môn Biến này Cảnh Phồn Tinh có hơi lợi hại, dù sao cũng là công pháp trấn giáo của Thiên Địa Huyền Môn.
Mà bây giờ, Cảnh Phồn Tinh tu thành pháp lực, Đạo cảnh nhị thập tam biến Pháp Thiên Tượng Địa, thậm chí bản thân còn có thể hóa thành Thiên Địa Huyền Môn, nhưng bây giờ hắn phân ra một phần pháp lực diễn hóa cửa này cũng không hết sức ứng phó.
- Nơi đây quả thật kỳ lạ, không ngờ lại áp chế khiến nguyên thần của ta không có cách nào vận chuyển, thức hải cũng mất linh mẫn.
Cổ Trần Sa cảm nhận được khắp nơi đều có từ trường, còn có ma lực ở sâu trong núi lớn muốn hút lấy nguyên thần của mình nhốt lại.
Đây chính là tuyệt địa.
Mà bốn cao thủ lớn Cảnh Phồn Tinh, Cốc Họa, Vong Cơ, Tiêu Viêm đều tu thành pháp lực, sẽ không bị hoàn cảnh nơi này ảnh hưởng.
Bọn họ hình như đã sớm tính toán xong, muốn ép mình vào đường cùng.
Ầm ầm!
Thiên Địa Huyền Môn do pháp lực biến hóa ra từ trên cao ép xuống.
Cổ Trần Sa không ngờ lại không thể động đậy.
- Thiên Ma Phật, nổ cho ta!
Trong lúc gian nan, hắn lấy Thiên Ma Phật được tập trung từ ma tính trong suốt mấy ngày nay đánh về phía cánh cửa cực lớn này, trong chớp mắt phát ra vụ nổ mạnh, cũng là Thiên Ma giải thể, cuối cùng ngăn cản được sự trấn áp của Huyền Môn này.
- Giết!
Lúc này, hai đường kiếm khí của Tiêu Viêm và Vong Cơ đánh tới, hai người đều thoáng lắc người, bắn đi ra ánh kiếm năm màu do pháp lực biến thành, ẩn chứa lực ngũ hành, cũng có uy lực cực lớn, một kiếm chém tới, trong ánh kiếm kèm theo sấm chớp lập lòe, đây là thần lôi ngũ hành.
Một người tu luyện đạt tới nhị thập nhất biến Thân Hóa Ngũ Hành, lực ngũ hành tập trung lại, biến hóa qua lại, lúc tấn công có thể hóa thành thần lôi ngũ hành, một sấm đánh xuống, ngũ hành đều phát động lại có thể sinh, có thể diệt.
Trong lúc hai người liên thủ, kiếm khí thậm chí có thể chém một ngọn núi thành bụi bặm, hoặc làm ngọn núi có sức sống dạt dào, ngũ hành đều đầy đủ.
Ngũ hành vận chuyển thuận chính là sinh, ngũ hành vận chuyển ngược chính là diệt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận