Long Phù

Chương 607: Thanh Long (1)

Chương 607: Thanh Long (1)
- Đạo cảnh tu luyện tới tam thập biến, thật ra đã không khác gì Thần.
Thần Công nói:
- Khi đạt Đạo cảnh tam thập lục biến Hóa Tự Tại lại có thể xem là Thánh Nhân, nhưng đến loại cảnh giới này, muốn tiến bước thì cơ bản không có khả năng, trừ khi gặp phải cơ duyên trời đất biến đổi lớn. Tu vi của hai người chúng ta chỉ là tam thập nhất nhị biến, muốn bước vào Thánh Nhân cảnh cũng khó khăn. Ba Đại Thiên Tôn này trổ hết tài năng trong thời đại hồng hoang trời đất biến đổi lớn, nắm được cơ hội hiếm có này mới phá được bí ẩn trong thiên địa, nhảy ra ngoài tam giới, đạt được thành tựu thần thông hiếm có.
- Ba người Huyền Hoàng Long Đế, Lệ Vạn Long, chưởng giáo Thiên Địa Huyền Môn này đều là bá chủ không gì sánh nổi, trong cả đời không biết đã nhận được bao nhiêu kỳ ngộ. Bọn họ cũng muốn tìm hiểu bí mật vô thượng, nhảy ra ngoài tam giới, không còn ở trong ngũ hành.
Quỷ Phủ trầm tư:
- Ngoài ra, Văn Hồng cũng là nhân vật chắc chắn có thể trở thành Thánh Nhân.
- Tuy Pháp Vô Tiên là một tiểu bối nhưng có Pháp gia bồi dưỡng, theo thời gian, chỉ sợ rất khó có thể đối phó được.
- Nhân tài trong thiên hạ không ngừng xuất hiện, sợ rằng qua mấy chục năm nữa, chúng ta thật sự sẽ bị tụt lại phía sau.
- Cũng không cần bi quan như vậy. Dù sao chúng ta cũng đứng trên đỉnh, chỉ cần tìm kiếm được một ít cơ duyên... lại có thể xoay chuyển cục diện.
Hai lão cổ hủ Quỷ Phủ, Thần Công thương lượng với nhau, giọng nói dần nhỏ đi tới mức không thể nghe thấy được.
Thiên Địa Huyền Môn.
Đây là tồn tại mạnh nhất trong bảy mươi hai Huyền Môn của Tiên đạo được lưu truyền từ thời Thái Cổ xuống, trải qua mấy vạn năm, mỗi đời đều có vô số nhân tài xuất hiện.
Trong Huyền Môn này có một vật chí bảo có thể làm cho long trời lở đất cũng tên là Thiên Địa Huyền Môn. Theo lời đồn đại nó chính là chí bảo do thiên nhiên ngưng tụ thành hình thể, sinh ra trong hỗn độn khi thiên địa chưa mở ra, nuôi dưỡng huyền ảo vô cùng vô tận.
Có nó trấn áp số mệnh, lúc này Thiên Địa Huyền Môn mới trường tồn lâu dài, gần như không ngã.
Vào giờ phút này, trên bậc thang trước một cửa đá lớn ở sâu bên trong Thiên Địa Huyền Môn có một người trung niên đang ngồi. Hắn mặc trường bào màu xanh, ngay cả râu mép cũng là màu xanh, hai mắt uy nghiêm như nắm giữ tất cả trong tay, làm người ta vừa nhìn đã biết được hắn chính là chưởng giáo vô thượng.
Mà ở bên trong cánh cửa đá rất lớn này lại có vô số khí hỗn độn chuyển động, mơ hồ có thể thấy được một con Thanh Long rất lớn đang chiếm giữ trong đó, phun ra nuốt vào nguyên khí, biến hóa qua lại, hấp thu các loại lực lượng thứ nguyên, ngưng tụ rất nhiều pháp bảo.
Ngoài ra, sâu bên trong cửa đá vẫn có rất nhiều thần tướng thiên binh uy năng cực lớn đang bận rộn làm gì đó gì.
Tu vi của những thần tướng thiên binh này cực kỳ đáng sợ, mỗi người đều phóng ra tiềm năng như núi như biển.
Thiên Địa Huyền Môn tích góp mấy vạn năm, sao có thể đùa được?
- Đệ tử tham kiến chưởng giáo chí tôn.
Đúng lúc này, một người thanh niên từ bên ngoài đi tới, không ngờ là Cảnh Phồn Tinh. Sau khi hắn đến đây thì quỳ xuống, dập đầu thật mạnh, làm đủ lễ nghi.
- Cảnh Phồn Tinh, ngươi có biết tội của ngươi không?
Giọng của chưởng giáo lúc gần lúc xa giống như Thiên Uy khó lường.
- Đệ tử biết tội.
Cảnh Phồn Tinh quỳ rạp xuống đát không đứng dậy, liên tục dập đầu.
- Ngươi có tội gì?
Chưởng giáo hỏi.
- Đệ tử bị Tĩnh Tiên Tư sỉ nhục, bị bắt sống làm mất mặt môn phái, vô cùng nhục nhã, dù chết cũng không có cách nào chuộc tội.
Sự căm hận trong giọng nói Cảnh Phồn Tinh quả thật có thể xông lên tận trời, che khuất ngôi sao.
- Ngươi biết là tốt rồi. Ngươi là đệ tử kiệt xuất của bản môn, tu thành Đại đạo Kim Đan cũng xem như một nhân vật quan trọng, bản môn nắm giữ Tiên đạo, dẫn đầu mấy vạn năm, loại sỉ nhục này truyền ra khắp Tiên đạo thì làm sao có thể còn có mặt nào ra lệnh cho người khác?
Chưởng giáo hỏi:
- Ta hỏi ngươi, phải làm thế nào để rửa sạch nỗi nhục này?
- Giết! Giết sạch người của Tĩnh Tiên Tư trước, sau đó lại giết sạch người của triều đình, giết chết Cổ Đạp Tiên kia nữa.
Cảnh Phồn Tinh liên tục nói ra mấy chữ giết với ý chí kiên định không thể lay chuyển.
- Có ý chí như vậy mới là đệ tử của Thiên Địa Huyền Môn ta. Nhưng với tu vi của ngươi bây giờ, đi Tĩnh Tiên Tư chỉ có chịu chết mà thôi. Ngươi có biết tin tức về Tĩnh Tiên Tư gần đây không?
Chưởng giáo hỏi.
- Không ngờ Tĩnh Tiên Tư lại chiêu mộ Thất Tinh Chi Chủ, giúp đỡ hắn dung nhập Thất Tinh Áo Nghĩa, ngay cả chưởng giáo ra tay cũng...
Cảnh Phồn Tinh là nhân vật Đạo cảnh thập bát biến Đại đạo Kim Đan, cũng xem như là nhân tài kiệt xuất trong Tiên đạo, biết được nhiều hơn người tu hành bình thường.
Hắn nói tới mấy chữ Thất Tinh Chi Chủ với vẻ mặt vô cùng kiêng kỵ.
- Ngươi sợ à?
Chưởng giáo nắm bắt hết cảm xúc của Cảnh Phồn Tinh.
- Đệ tử không sợ.
Sự căm hận của Cảnh Phồn Tinh lại dâng trào.
- Rất tốt.
Chưởng giáo gật đầu:
- Tiềm năng của ngươi sẽ không chỉ dừng lại ở đây. Ngươi chính là kỳ tài cái thế. Theo đạo lý, tư chất trung bình tối đa có thể trở thành tông sư võ học, mà tư chất thượng đẳng tối đa có thể tu thành Đạo cảnh ngũ biến. Thiên tài tối đa có thể tu thành thập bát biến Đại đạo Kim Đan, kỳ tài cái thế phát huy ra hết tiềm năng có thể tu luyện tới nhị thập thất biến. Nếu ngươi có thể phát huy ra hết tiềm năng, vất vả tu luyện mấy trăm năm, đến cảnh giới nhị thập biến, vậy đã chẳng kém Thần bao xa, khi đó muốn quấy loạn càn khôn cũng không phải là vấn đề khó khăn. Với tu vi thập bát biến của ngươi bây giờ, chỉ là trò trẻ con mà thôi.
- Đệ tử bằng lòng khổ luyện.
Cảnh Phồn Tinh vội vàng nói.
- Tốt lắm, Thanh Long!
Chưởng giáo quát khẽ.
Thanh Long cực lớn thò đầu ra khỏi cửa đá cổ xưa, ánh mắt lạnh lùng nhìn Cảnh Phồn Tinh. Sau đó nó mở cái miệng lớn ra. Trong chớp mắt, vô số phù văn tiến vào trong cơ thể Cảnh Phồn Tinh.
Cảnh Phồn Tinh vội vàng mở rộng thức hải, đan điền, trên người kêu lên những tiếng rắc rắc, lại thấy có biến hóa thay da đổi thịt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận