Long Phù

Chương 2155: Lại phách lối (1)

Chương 2155: Lại phách lối (1)
Lúc Ôn Đình Ngọc xuất hiện, trên tay hắn ta cầm quạt xếp, phong độ nhẹ nhàng, quả thực không ai bì nổi. Hắn ta chỉ điểm giang sơn, dường như hắn ta nắm giữ tất cả chân lý của thế giới này, có khả năng kiểm soát mọi tình huống.
Nhưng bây giờ, dưới sự quyết tâm ngọc nát đá tan của Triệu Giang Sơn, hắn ta căn bản lại không hề có chút sức mạnh chống trả nào thì đã tiêu đời trong một chiêu. Đây là pháp môn chiến đấu đồng quy vu tận của Triệu Giang Sơn. Hắn ta liều một lần để thử xem có thể tìm hiểu ra con đường Vô Bất Hủ từ trong tử vong hay không.
Pháp Vô Tiên đã tìm hiểu ra thần thông cấp bậc Vô Bất Hủ trong cái chết cuối cùng của bản thân. Đáng tiếc, trong thời khắc cuối cùng đó, hắn ta lại chết đi và cũng không còn sống lại được nữa. Cho nên, chỉ còn kém một chút thôi thì hắn ta đã có thể thành công rồi. Những ngày này, Triệu Giang Sơn câu thông cùng với Mai Hoắc Lợi nên đã âm thầm hiểu hết tất cả mọi thứ về Pháp Vô Tiên. Đồng thời, hắn ta cũng hấp thu kinh nghiệm và bài học của Pháp Vô Tiên. Vậy mà hắn ta đã bắt đầu đúc kết ra những gì tìm hiểu được, muốn thăng cấp đạt tới cảnh giới Vô Bất Hủ.
Ôn Đình Ngọc trực tiếp chết đi, không có một chút khả năng đánh trả nào cả. Khí số và lực lượng của hắn ta, thậm chí ngay cả sự ưu ái âm thầm và sâu xa của Cựu Thế Giới đều trực tiếp hòa vào bên trong nguyên khí của vụ nổ do Triệu Giang Sơn tạo ra. Trong chớp mắt, Triệu Giang Sơn sống lại từ bên trong cái chết, phục sinh rồi lại chết, chết rồi lại phục sinh thêm lần nữa. Sau rất nhiều lần liên tục chết đi sống lại, đến cuối cùng, trong quá trình đó cũng đã sinh ra một tia khí tức thuộc về Vô Bất Hủ.
Ngay khi tia khí tức Vô Bất Hủ này được sinh ra thì trực tiếp tiến vào bên trong hồ lô chứa dấu ấn của Pháp Vô Tiên.
Dưới một chiêu này.
Dấu ấn của Pháp Vô Tiên biến mất hoàn toàn.
Vào thời điểm dấu ấn biến mất, Pháp Vô Tiên còn phát ra oán niệm khổng lồ:
- Không, không có khả năng. Triệu Giang Sơn, ngươi đánh cắp thành quả của ta. Ngươi đã tham khảo phương pháp của ta. Ta cầu sự sống trong chỗ chết mới có thể tu luyện thành công và đạt tới cảnh giới Vô Bất Hủ. Cái này vốn dĩ phải là cảnh giới của ta, ngươi không thể cướp mất cảnh giới này được.
Triệu Giang Sơn nhanh chóng luyện hóa hồ lô, ý chí vọng lại khiến Pháp Vô Tiên chết không nhắm mắt.
- Ha ha ha.
- Pháp Vô Tiên, ngươi quả thực là người đầu tiên dám thử sức, nhưng ngươi lại quá kiêu ngạo rồi, thật sự không thể chết tử tế được. Thật ra, cho dù lần này ta có chết thì cũng chỉ có thể biến hóa ra một tia khí tức thuộc về Vô Bất Hủ mà thôi. Nếu muốn hoàn toàn củng cố cảnh giới Vô Bất Hủ thì nhất định phải mượn cỗ khí tức này để từ từ ẩn nấp đi, sau đó dần dần trở nên mạnh mẽ lên. Phải mất đến hàng nghìn năm, hàng vạn năm thì ta mới có thể khôi phục được. Thế nhưng bản thân chiếc hồ lô này của ngươi đã có sẵn rất nhiều khí tức của cảnh giới Vô Bất Hủ, chúng vừa vặn có thể cho ta sử dụng. Sau khi ta giành được chiếc hồ lô này thì sẽ có thể trực tiếp tiến tới thời kỳ đỉnh cao của cảnh giới Vô Bất Hủ, không cần phải trốn tránh nữa. Ta sẽ thăng cấp và luyện hóa đơn giản như vậy đấy.
Trong khi giọng nói của Triệu Giang Sơn vang lên, Pháp Vô Tiên hoàn toàn tử vong.
Dấu ấn của hắn ta cũng biến mất, hắn ta sẽ không còn có thể sống lại được nữa, cũng không còn bất kỳ một tia hy vọng nào nữa. Thiên Sinh Thánh Nhân đã từng hoạt động sôi nổi trong thời đại Trung Thổ Thần Châu, truyền kỳ của Pháp gia cuối cùng đã chết tại nơi này, vĩnh viễn bị xóa sổ.
Ở một nơi cực kỳ xa xôi, Cổ Trần Sa đang quan sát vạn giới trong Đa Nguyên Vũ Trụ cũng lạnh lùng nhìn cảnh tượng này.
- Cuối cùng thì Pháp Vô Tiên cũng chết rồi.
Hắn thật sự rất tán thưởng cho sự tỉnh táo và quyết đoán của Triệu Giang Sơn. Vậy mà hắn ta lại dám tự hủy diệt bản thân vào giây phút cuối cùng, mượn khí số của Ôn Đình Ngọc và tu luyện thành công tới cảnh giới Vô Bất Hủ. Tuy nhiên, cho dù trong chớp mắt đó hắn ta đã thành công đạt tới cảnh giới Vô Bất Hủ, nhưng trên thực tế thì sức mạnh lại vô cùng yếu ớt. Đó chỉ là một luồng khí thuộc về Vô Bất Hủ mà thôi, hắn ta nhất định phải ẩn nấp lại, rơi vào bên trong Đa Nguyên Vũ Trụ để đi tìm một người có đại khí số nhưng vẫn còn chưa trưởng thành để cùng nhau trở nên mạnh mẽ hơn.
Nhưng mà bây giờ, nhờ vào chiếc hồ lô của Pháp Vô Tiên nên Triệu Giang Sơn có thể ngay lập tức bù vào cho sự tu luyện phải tích lũy suốt hàng nghìn hàng vạn năm, trực tiếp bước vào cảnh giới Vô Bất Hủ. Hắn ta đã không cần phải hao phí nhiều năm tháng như vậy nữa mà vẫn có thể đứng sừng sững trên đỉnh cao của thiên địa.
Vốn dĩ Triệu Giang Sơn là kẻ địch của Cổ Trần Sa. Đáng lẽ Cổ Trần Sa nên ngăn cản chuyện này xảy ra mới đúng. Nhưng Cổ Trần Sa lại không có bất kỳ hành động ngăn cản nào, hắn chỉ quan sát một cách đầy hứng thú mà thôi.
Bây giờ, hắn đã vượt qua được một cảnh giới. Cho dù Triệu Giang Sơn trở nên mạnh mẽ hơn nữa nhưng thật ra, Cổ Trần Sa vẫn có thể dễ dàng trấn áp hắn ta. Bây giờ, hắn đang chờ đợi nhân vật chính của Cựu Thế Giới xuất thế, sau đó chiến đấu với người đó để phân định thắng thua cho xong hết mọi chuyện.
Mà Triệu Giang Sơn, bây giờ thoạt nhìn thì hắn ta vô cùng mạnh mẽ, nhưng trong tương lai, chỉ sợ hắn ta vẫn sẽ rơi vào cảnh làm đồ ăn cho nhân vật chính của Cựu Thế Giới, hoặc trực tiếp bị thu phục làm thuộc hạ cho nhân vật chính kia thôi.
Mặt khác, tiềm năng của Chu Dương còn lớn hơn Triệu Giang Sơn rất nhiều.
Ngay lúc Triệu Giang Sơn đang ra sức nuốt chửng chiếc hồ lô kia, Lão Tứ Cổ Hoa Sa đột nhiên tăng tốc, khiến cho Trương Tự Nhiên hét thảm.
Lão Tứ Cổ Hoa Sa nói:
- Ha ha ha.
- Trương Tự Nhiên, ngươi đã từng là thuộc hạ của ta. Ngươi nắm giữ Nhân Gian Giới, mà ta là Thiên Đế. Ngươi từng vọng tưởng thoát khỏi Thiên Mệnh thì sao chứ? Đến cuối cùng, ngươi vẫn bị ta nuốt chửng mà thôi. Đây chính là mệnh của ngươi. Lấy tất cả cơ hội và khí số của ngươi ra đây đi.
- Triệu Giang Sơn, bây giờ ngươi đang nóng lòng muốn nuốt chửng chiếc hồ lô của Pháp Vô Tiên nên không rảnh bận tâm đến ta. Ta sẽ có thể nuốt chửng Trương Tự Nhiên hoàn toàn rồi tu luyện thần thông thành công để chống lại ngươi.
Triệu Giang Sơn không vội.
- Không có ích gì đâu. Ta đã tu luyện thành công đến cảnh giới Vô Bất Hủ rồi. Chỉ cần tiêu hóa xong chiếc hồ lô này thì ta sẽ có thể trở nên vô địch. Cho dù ngươi có nuốt chửng Trương Tự Nhiên thì thật ra ngươi cũng chỉ là cảnh giới Thiên Đạo mà thôi, căn bản không có cách nào để thăng cấp lên tới cảnh giới Vô Bất Hủ được cả. Cho nên, cho dù ngươi có mạnh mẽ đến đâu đi chăng nữa thì ngươi cũng không phải là đối thủ của ta.
Trong cơ thể của hắn ta toát ra ngọn lửa khổng lồ để luyện hóa chiếc hồ lô trở nên càng nhỏ hơn.
Mà đúng lúc này, đột nhiên thân thể của Lão Tứ Cổ Hoa Sa lóe lên một cái rồi biến mất không thấy đâu nữa.
- Triệu Giang Sơn, ta sẽ không để cho ngươi tìm thấy ta đâu. Tuy nhiên, chờ đến khi ta lại xuất hiện thì tu vi của ta cũng đã thăng cấp đạt tới cảnh giới Vô Bất Hủ rồi. Vừa rồi, sau khi ta quan sát ngươi thay đổi thì cũng đã có sự hiểu rất sâu đối với cảnh giới Vô Bất Hủ. Đến lúc đó, ta không cần tử vong mà cũng vẫn có thể thăng cấp đến cảnh giới Vô Bất Hủ được. Cảnh giới này còn cao thâm hơn cảnh giới của ngươi rất nhiều. Lúc đó sẽ là ngày tận thế của ngươi. Đương nhiên, thật ra hai người chúng ta cũng không có thù oán gì cả, mục tiêu của chúng ta chính là đối phó với Cổ Trần Sa. Sao chúng ta cứ phải đấu đá lẫn nhau như vậy chứ?
Triệu Giang Sơn nói:
- Cổ Hoa Sa, ta nhất định phải nuốt chửng ngươi. Cho dù ngươi có nói nhiều hơn nữa thì cũng không có một chút tác dụng nào cả đâu.
- Trên thực tế, trên người của ngươi có dấu vết mạnh nhất của Cựu Thế Giới. Vốn dĩ ngươi là Thiên Đế của Cựu Thế Giới. Nuốt chửng ngươi sẽ có tác dụng rất lớn đối với việc nắm giữ Cựu Thế Giới của ta.
Sau một hồi lâu, đột nhiên, thân thể của Triệu Giang Sơn khẽ động, chiếc hồ lô kia đã biến mất không thấy đâu nữa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận