Long Phù

Chương 1866: Nghịch chuyển tình thế (2)

Chương 1866: Nghịch chuyển tình thế (2)
Vào lúc này, sắc mặt của Địa Hoàng cũng thay đổi.
Hắn ta nắm giữ Địa Phủ, gần với Thiên Đế nhưng hiện tại hắn ta cảm giác mình căn bản khống chế không nổi cục diện nữa rồi. Hỗn Thế Ma Viên Thần phản bội, Hỗn Nguyên Thiên Trụ bị cướp đi khiến cho hắn ta cảm thấy nếu như Thiên Đế còn không ra tay thì kế hoạch lần này sẽ hoàn toàn thất bại.
- Võ Đương Không, lần này tất cả kế hoạch của các ngươi đều nằm trong kế hoạch của Trần Sa. Trần Sa đã sớm xúi giục Hỗn Thế Ma Viên Thần rồi lợi dụng nhân quả của hắn ta để đoạt lấy Hỗn Nguyên Thiên Trụ. Hiện tại các ngươi đã mất đi Hỗn Nguyên Thiên Trụ thì còn có thể có tư cách làm gì nữa?
Vô Long Tâm Pháp trên người Lâu Bái Nguyệt lại lần nữa bành trướng ra rồi kết hợp thành một thể với Hệ Tinh Bích của Thần Châu và Tứ Hoang, ngay lập tức từng đợt từng đợt sức mạnh trên người không thể đo lượng được.
- Lâu Bái Nguyệt này thật sự mạnh như vậy sao?
Sắc mặt Long Tường Thiên cực kỳ khó coi.
- Chúng ta nhiều người như vậy mà đều không thể làm gì được nàng ta sao?
- Nếu như Hỗn Nguyên Thiên Trụ đã rơi vào bên trong Vô Để Nghiệt Hải thì sẽ phá hỏng kết cấu của Thần Châu khiến cho Thần Châu trở thành Thiên Đình. Về cơ bản, chúng ta có thể giải quyết được chuyện này nhưng đáng tiếc chính là Cổ Trần Sa thật sự đã làm tốt hơn.
Liễu Thiền Sa nói:
- Hắn lợi dụng nhân quả của Hỗn Thế Ma Viên Thần để cướp lấy Hỗn Nguyên Thiên Trụ. Chính vì vậy nên mọi lúc mọi nơi Lâu Bái Nguyệt đều có thể mượn nhờ sức mạnh của Thần Châu và Tứ Hoang. Chúng ta tất nhiên không thể áp chế nổi nhưng ngươi phải biết rằng Thần Châu này chính là bản thể của Thiên Đình, chưa kể còn có được Thần Lực vô cùng vô tận, sức mạnh của Tứ Hoang cũng vượt xa Đại Thiên Thế Giới. Chưa kể tới, thứ càng lợi hại hơn chính là việc Cổ Trần Sa luyện hóa tinh hoa bất hủ cao nhất của chiến hạm và hệ thống còn sót lại của nền văn minh khoa học kỹ thuật thời tiền sử rồi dung hợp vào bên trong Thần Châu. Chuyện này chẳng khác nào là Tiên Đạo Văn Minh và sự bất hủ cao nhất của nền văn minh khoa học kỹ thuật thời tiền sử dung hợp lại với nhau. Lâu Bái Nguyệt có thể lợi dụng sức mạnh này thì làm sao chúng ta có thể là đối thủ của nàng ta?
- Việc này cũng chưa chắc không có lợi ích đối với chúng ta. , Chúng ta có thể xem Thiên Đế giao thủ với Cổ Trần Sa, hiện tại đừng tham gia vào vũng nước đục này. Đi thôi!
Long Tường Thiên chớp mắt, hắn ta biết tình huống lần này rất phức tạp, hắn ta ở lại đây chỉ sợ cũng không chiếm được lợi ích gì. Hắn ta trao đổi một chút với Liễu Thiền Sa rồi đột nhiên thúc giục Đại Nhật Chi Lực trong cơ thể và cùng Liễu Thiền Sa mãnh liệt nhảy lên mà rời khỏi nơi này, hắn ta cũng không chào hỏi Địa Hoàng và Võ Đương Không.
Khổng Tước trông thấy hai người kia rời khỏi đây thì ở sâu trong lòng nàng ta cũng cảm thấy sợ hãi:
- Không thể tưởng tượng được cái này cũng không thể giết được Lâu Bái Nguyệt? Chẳng lẽ ta làm sai gì sao? Đi theo Thiên Đình thật sự lại rơi vào kết quả như vậy? Lúc này không đi thì còn đợi tới lúc nào nữa? Thật sự nếu không đi thì chút nữa chỉ sợ không còn kịp nữa rồi.
- Khổng Tước, ngươi cũng muốn đi sao?
Lâu Bái Nguyệt đã không còn có Long Tường Thiên và Liễu Thiền Sa nên ngay lập tức áp lực cũng giảm đi nhiều. Nàng liếc nhìn thoáng qua Khổng Tước đang rút lui, ngay lúc này làm sao nàng có thể buông tha cho Khổng Tước:
- Vốn dĩ ngươi cũng là phi tử của hoàng thượng nhưng đáng tiếc rằng ngươi lại thật sự phản bội triều đình. Trần Sa cho ngươi Long Phù cũng là vì cứu ngươi nhưng trong nháy mắt ngươi lại bỏ qua Long Phù này mà hàng phục Thiên Đình. Ngươi thật đúng là hai mặt, dưỡng không quen lũ sói con điển hình thì tại sao ta lại phải tha cho ngươi?
Trong lúc nói chuyện, hai tay Lâu Bái Nguyệt vung ra Ấn Quyết, lập tức Long Phù bên trong cơ thể Khổng Tước đột nhiên hơi chuyển động rồi mang theo thân hình Khổng Tước rơi vào trong lòng bàn tay Lâu Bái Nguyệt.
Thân hình Khổng Tước kịch liệt thu nhỏ lại rồi biến thành một nữ tử chỉ dài khoảng ba tấc, nàng ta sợ hãi đứng trên bàn tay Lâu Bái Nguyệt, không thể nhảy ra ngoài:
- Lâu Bái Nguyệt, ngươi rốt cuộc muốn làm gì?
- Cướp đoạt bản nguyên và toàn bộ tu vi của ngươi rồi giáng chức trở thành phàm nhân.
Lâu Bạch Nguyệt nhìn xuống Khổng Tước đang ở trên bàn tay:
- Cho ngươi cơ hội nhưng ngươi lại không muốn mà lại tự mình đi vào đường chết, ta thật sự không biết tại sao ngươi lại bị ma quỷ ám ảnh nhưng hiện tại đã không còn quan trọng nữa.
- Không được!
Khổng Tước thét dài:
- Hiện tại ta đã biết sự lợi hại của triều đình nên ta nguyện ý hoàn toàn quy y triều đình. Lần này cho ta cơ hội thì ta nhất định sẽ dụng tâm tế tự mà đối kháng Thiên Đình, không còn có bất cứ một suy nghĩ khác thường nào khác. Ngươi phải biết rằng cho dù ngươi cướp đi bản nguyên của ta thì thật ra cũng chỉ khiến tu vi của ngươi tăng lên mà thôi. Nếu như ngươi giữ lại ta thì có thể không ngừng sinh ra Tế Tự Chi Lực khổng lồ, đối với các ngươi sẽ có lợi ích rất lớn. Bây giờ ngươi cướp đoạt tu vi của ta thì chẳng khác gì là giết chết một một con gà đẻ trứng vàng, ta không nghĩ rằng người có thể làm mấy loại việc như mổ gà lấy trứng này.
- Khổng Tước, cho tới bây giờ ngươi vẫn còn chưa hiểu sao? Trên thực tế, bọn ta không thật sự cần đến Tế Tự Chi Lực.
Lâu Bái Nguyệt nói:
- Sau khi Vô Long Tâm Pháp đạt tới cảnh giới cao nhất nên tế tự của Tâm Linh Chi Lực đã có thể tự cung tự cấp, hơn nữa thần thông vô lượng nên không cần tới bất kỳ một luồng sức mạnh bên ngoài nào. Chuyện này có lẽ ngươi cũng biết rồi. Được rồi, ngươi không cần nói nhảm và nhiều lời làm gì, ngươi hãy đi làm bạn với đám người Cổ Thiên Sa, Cổ Huyền Sa và Pháp Vô Tiên kia đi.
Ầm ầm!
Hai tay Lâu Bái Nguyệt chập lại, ngay lập tức toàn bộ sức mạnh trên cơ thể Khổng Tước đều bị lấy đi. Nàng ta đã nhận được bản nguyên biến dị, thực lực vô cùng mạnh mẽ nhưng đáng tiếc lại gặp phải Lâu Bái Nguyệt, cuối cùng lại đi nhầm đường.
A...
Khổng Tước phát ra tiếng kêu thảm thiết rồi cuối cùng biến thành người bình thường. Nàng ta bị Lâu Bái Nguyệt ném xuống rồi rơi xuống mặt đất bên trong một cái sân nhỏ, không còn có bất cứ một cơ hội nào để có thể lật mình.
- Nữ nhi!
Lệ Vạn Long đang ở bên trong Địa Phủ của Địa Hoàng thì trông thấy Khổng Tước thất bại rồi biến thành người bình thường, hắn ta lập tức phát ra một giọng nói đầy bi phẫn:
- Cổ Trần Sa, Lâu Bái Nguyệt, Lệ Vạn Long ta thề không đội trời chung với các ngươi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận