Long Phù

Chương 1172: Dựa vào cái gì (2)

Chương 1172: Dựa vào cái gì (2)
Lập tức có người nhận ra thân phận của người này.
- Tốt lắm, Thiên Địa Huyền Môn, Xích Tiêu Huyền Môn, Cửu Kiếm Huyền Môn cũng muốn đối kháng với triều đình à?
Cổ Trần Sa nhìn những cường giả Thần cấp này, không hề sợ hãi,
- Nhất là Xích Tiêu Huyền Môn, ta đã nhận được tin tức, lần này muốn nhân lúc ma tai bùng nổ, lôi kéo một đám ô hợp, trong đó có thần thảo khấu, thần dã mao như Bình Loạn Đạo Nhân. Sao? Các ngươi chưa tấn công à? Còn nữa, Pháp Thánh, sau khi ngươi thức tỉnh, ở sau lưng thúc đẩy kế hoạch linh ma gì đó, muốn khiến nhân loại chúng ta diệt chủng, ngươi đã không xứng làm Thánh Nhân vì nhân loại.
- Thế à? Tiểu bối.
Thanh âm trêu tức của Pháp Thánh truyền tới:
- Có chút thú vị, tiểu bối đúng là nghé con mới sinh không sợ hổ, ta không tính toán với ngươi, chờ Cổ Đạp Tiên bế quan ra, ta sẽ nói chuyện với hắn. Tiểu bối, thống trị thiên hạ là cần thỏa hiệp, cho dù là Cổ Đạp Tiên năm đó cũng phải ký kết hiệp nghị với thế gia, hiện giờ những tiểu bối các ngươi thực lực không có được mấy phần, lại học được hết tính cách vô pháp vô thiên.
- Pháp Thánh đại nhân, ngài Thánh Nhân viễn cổ, chế tạo chân lý của pháp, cho dù là Thiên tử thượng cổ cũng phải cung kính với ngài, nghe theo ngài và giảng đạo lý với các Thánh Nhân, những tiểu bối này không biết sự uy nghiêm của ngài, có nhiều bất kính, đúng là biểu hiện của lễ hỏng nhạc mất.
Lúc này, cao thủ Thần cấp Tiêu Đông Lai của Xích Tiêu Huyền Môn chắp tay với không trung:
- Chuyện dạy dỗ những tiểu bối này, cứ giao cho bọn vãn bối đi làm.
- Được.
Thanh âm của Pháp Thánh truyền đến, cũng chỉ có một chữ, sau đó thì không còn tăm hơi.
Trong lúc nói, Tiêu Đông Lai này đột nhiên nhìn về phía Cổ Trần Sa:
- Ngươi ở trong Ma vực, giết hai Đại trưởng lão của Xích Tiêu Huyền Môn ta, món nợ máu này trả thế nào?
- Uy phong quá nhỉ, ở trên triều đình là thiên hạc Cổ gia chúng ta, các ngươi lần đầu tiên bức cung không thành, không ngờ còn muốn làm lần thứ hai?
Lão Tứ nói:
- Xem ra trên quảng trường phải có thêm mấy chỗ quỳ rồi.
- Thân là hoàng tử, cũng không thể lạm sát kẻ vô tội, xem mạng người như cỏ rác.
Võ Đương Không nói:
- Vong Cơ trưởng lão của Xích Tiêu Huyền Môn ngay cả Hoàng thượng cũng không giết hắn, chỉ là bắt hắn làm việc thiện mà thôi, bọn họ tiến vào trong Ma vực, kích sát ma đầu, ngươi không ngờ vì tư lợi bản thân, sát hại bọn họ, cướp lấy pháp bảo của bọn họ, tu luyện yêu thuật đó. Còn nói hiên ngang lẫm liệt, ở trên triều đình, ta tất nhiên sẽ chủ trì công đạo.
Võ Đương Không lại vênh váo rồi.
Trần Sa không thèm quan tâm đến Võ Đương Không, mà là nhìn Tiêu Đông Lai:
- Xích Tiêu Huyền Môn các ngươi muốn thế nào?
- Rất đơn giản, huỷ bỏ tất cả của ngươi, nhốt lại, giống như Lôi Cực Nguyên, vĩnh viễn quỳ gối ở trước sơn môn của Xích Tiêu Huyền Môn chúng ta.
Tiêu Đông Lai tràn ngập sát khí.
- Ha ha ha ha.
Cổ Trần Sa đột nhiên cười ha hả:
- Rất nhiều thế gia các ngươi cộng thêm vài ba môn phái, liền hợp thành này Thiên Hạ Minh gì đó. Đây là Pháp Thánh tổ chức ra à. Ở trên triều đình không ngờ dám kêu đánh kêu giết với chúng ta, cho dù là Lôi gia ăn quả đắng, các ngươi cũng không biết khôn ra. Còn không ngừng đến thử điểm mấu chốt của Hoàng thượng có phải không?
- Lắm lời, tiểu bối ngươi tu vi nông cạn lại dám gào thét ở trước mặt những cao thủ Thần cấp chúng ta. Thật sự cho rằng có thể khống chế cục diện à?
Tiêu Đông Lai dường như muốn động thủ.
- Hôm nay, tất cả người của thế gia ở đây đều không được đi, gào thét triều đình, tội lớn như vậy, tất không thể tha, về phần Xích Tiêu Huyền Môn, vậy không cần thiết phải tồn tại nữa.
Lâu Bái Nguyệt đột nhiên nói.
- Buồn cười.
Tiêu Đông Lai cơ hồ muốn cười to:
- Ta thực sự không nghĩ ra, Tĩnh Tiên Ti các ngươi rốt cuộc dựa vào cái gì mà kiêu ngạo như vậy.
- Ta sẽ nói với ngươi là dựa vào cái gì!
Cổ Trần Sa đột nhiên chỉ một cái.
Ầm!
Ngay lập tức, trong thiên địa truyền ra chấn động vô cùng vô tận, lực lượng to lớn giống như thủy triều quay cuồng, Thần Châu Đại Lục dường như nhúc nhích, có điều Man Hoang Đại Lục là chịu ảnh hưởng lớn nhất, trên lớn nhất Man Hoang Đại Lục, nhộn nhạo ra khí tức hủy diệt trùng sinh, vô số chim chóc thú vật đều nằm yên không dám nhúc nhích, tất cả mọi người đều nhìn về phía bầu trời, lập tức nhìn thấy một màn bất khả tư nghị, cả đời khó quên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận