Long Phù

Chương 822: Thương lượng bắt vượn (2)

Chương 822: Thương lượng bắt vượn (2)
- Đối với Tam Đại Thiên Tôn này mà nói, trên cơ bản hiện tại không thể tấn công tới bản thể của tới.
- Ta cũng có một số biện pháp, nếu có thể phóng thích Hình Khung Thị, đối với Tam Đại Thiên Tôn là thương tổn rất lớn. Hận ý của Hình Khung Thị đối với Tam Đại Thiên Tôn là cực kỳ lớn.
Văn Hồng nói:
- Có điều Tam Đại Thiên Tôn hiện tại sợ rằng là Hình Khung Thị cũng không làm gì được bọn họ, dẫu sao Hình Khung Thị cũng bị chia năm xẻ bảy, nguyên khí đại thương, hơn nữa nhiều năm như vậy trên cơ bản không có bất kỳ tiến bộ gì.
- Người này rất đáng sợ, năm đó bước vào cảnh giới dị số, tham ngộ rất nhiều huyền diệu, đáng tiếc bị Tam Đại Thiên Tôn giảo sát, không thể làm thành nghiệp lớn như Đạp Tiên.
Văn Hồng vận chuyển bầu trời, vô số Không gian chi lực, Tinh thần chi lực, ngưng tụ thành một đạo phù lục trên đỉnh đầu.
Trên phù lục này ẩn chứa Vạn tinh chi bí, ngoài ra, Cổ Trần Sa hoảng sợ phát hiện, ở trong đó cũng có Hỗn độn nguyên lực xuất hiện, bị hấp thu, phân giải, đúc lại một lần nữa, xuất hiện thủ đoạn tạo vật vô cùng vô tận.
Tu vi của Văn Hồng cực kỳ khủng bố, cũng đã tới Thần cấp, cũng không biết là Đạo cảnh tam thập biến, hay là tam thập nhất biến, hoặc là tam thập nhị biến.
Tới loại cảnh giới này của hắn, Cổ Trần Sa đã hoàn toàn không suy đoán được.
- Ta đang giúp ngươi luyện thành một đạo phù lục, phù này chỉ có thể sử dụng một lần, tên là 'Quần Tiên Phi Thăng Phù', một khi phù này phát động, sẽ bảo hộ ngươi rời xa nguy hiểm.
Chỉ chốc lát sau, phù lục này ngưng tụ thành hình thể, giao cho Cổ Trần Sa.
Cổ Trần Sa cầm lấy, ngay lập tức, trên phù truyền tới rất nhiều khí tức huyền ảo, chính là một số bí mật gần đây Văn Hồng tham ngộ được.
Những cái này cũng là quân lương, dung nhập vào trong thức hải của Cổ Trần Sa, lập tức đạt được rất nhiều lĩnh ngộ.
Cổ Trần Sa cứ như vậy đạt được vô số công pháp, tri thức, tham ngộ, đứng trên vai rất nhiều cự nhân, cuối cùng minh ngộ, hình thành công pháp của mình.
Trong phù lục này ẩn chứa lực lượng to lớn, có điều không phải có tính công kích, mà là bỏ chạy, thích hợp với trạng thái hiện tại của Cổ Trần Sa nhất.
Nếu phù lục công phòng nhất thể, tất nhiên sẽ có tổn thất với tính hai mặt, còn không bằng thuần túy một chút, hoặc chính là toàn lực công kích, hoặc chính là toàn lực phòng ngự, hoặc chính là toàn lực bỏ chạy.
Chỉ cần chạy thoát, sau này sẽ có cơ hội lớn hơn.
- Đa tạ Hồng thúc, có điều nếu Tam Đại Thần Viên không tuân thủ lời hứa, sợ rằng vẫn cần Hồng thúc tự mình xuất thủ mới có thể trấn áp.
Cổ Trần Sa thu hồi phù lục.
- Đó là tất nhiên, chỉ cần ngươi thôi động phù lục này, ta sẽ có cảm ứng, biết Tam Đại Thần Viên đang lật lọng.
Văn Hồng nói:
- Có điều, ngươi vẫn phải cẩn thận, tuyệt đối không thể bởi vì có phù lục của ta mà khinh thường. Âm Dương Quỷ Viên am hiểu tính toán, nếu hợp tác với Yêu Thánh Lệ Vạn Long, ta cũng không làm gì được, ngoài ra, ta còn phải phòng bị địch nhân lớn nhất của ta. Cũng chưa chắc có thể toàn lực giúp ngươi.
- Địch nhân lớn nhất của Hồng thúc?
Cổ Trần Sa nhíu mày.
- Cự Linh Thần, Cự Linh Thần chính là địch nhân lớn nhất của ta, cũng là tồn tại ta phải giết, đáng tiếc hiện tại ta không phải là đối thủ của hắn.
Trên người Văn Hồng xuất hiện sát khí,
- Nếu không phải bị hắn tính kế, mẫu thân ngươi cũng sẽ không chết, thần này không phải thần mạnh nhất, nhưng hắn là thần giảo hoạt nhất, sự xảo quyệt của hắn thậm chí không thua gì Tam Đại Thiên Tôn, bằng không cũng sẽ không sống sót trên tay Đạp Tiên.
- Cự Linh Thần ở sau lưng giúp đỡ Cổ Đạn Kiếm, chúng ta có thể từ trên người Cổ Đạn Kiếm có được tung tích của thần này.
Cổ Trần Sa đã sớm nhìn chằm chằm việc này.
- Không đơn giản như vậy, Cự Linh Thần bỏ qua thần vị, sau khi phá vị rồi lập lại, đây là sự bắt đầu của dị số, trong thiên địa đại biến lần trước, kỳ thật hắn đạt được rất nhiều lợi ích, hơn nữa hiện tại hắn đã không phải Cự Linh Thần, mà là chuyển thế thành tồn tại hoàn toàn mới, ngay cả ta cũng không thể suy tính ra sự tồn tại của hắn, hiện tại ta lo lắng nhất chính là Nhật Nguyệt Chi Chủ chưa xuất hiện, nếu hắn đạt được Nhật Nguyệt Áo Nghĩa, vậy thì rất khó làm, rất có khả năng sẽ tấn thăng thành tồn tại sóng vai với Tam Đại Thiên Tôn.
Trong giọng nói của Văn Hồng loáng thoáng để lộ ra lo lắng.
- Thần này không ngờ lại khủng bố như vậy ư?
Trong lòng Cổ Trần Sa cũng đột nhiên dâng lên một cỗ nguy cơ.
- Ta biết gần đây các ngươi đánh bại Cảnh Khưu, phá hoại nghiệp lớn của hắn, ngươi cảm thấy tâm kế của người này thế nào?
Văn Hồng hỏi.
- Tuyệt đối là đáng sợ, hùng tài đại lược. Nếu cho thêm thời gian, tuyệt đối lại là một nhân vật cấp Võ Đế.
Cổ Trần Sa nói.
- Ta nói với ngươi nhé, loại thủ đoạn của Võ Đế và Cảnh Khưu, so sánh với Cự Linh Thần thì chỉ giống như một đứa trẻ mới học đi.
Văn Hồng tuyệt đối không phải đang nói chuyện giật gân:
- Hắn một mực không lộ núi lộ nước, kỳ thật là cất giấu rất nhiều bí mật, thậm chí Ma Ha Thần cũng từng bị hắn tính kế.
- Thần này có thù giết mẹ với ta. Có điều phụ hoàng đã phong ấn chư thần, ngay cả Ma Ha Thần cũng không thể đi ra, hắn lại bỏ qua thần vị, điều này đã thể hiện ra chỗ siêu việt chư thần của hắn.
Cổ Trần Sa thầm cảnh giác, những lời Văn Hồng nói đã khiến hắn vô cùng coi trọng:
- Đáng tiếc, hiện tại thật sự không thể tìm thấy chỗ ẩn thân của hắn.
- Có người biết hắn ở đâu.
Văn Hồng nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận