Long Phù

Chương 116: Tiểu di (2)

Chương 116: Tiểu di (2)
Cổ Trần Sa cũng không có cởi khôi giáp, mà bày ra tư thế của Cự Linh Thần Công, Trần Linh Vận là một đối thủ tốt, hắn tự nhiên phải hảo hảo tôi luyện, tất nhiên điều này là cực kỳ nguy hiểm, cho dù mặc Ly Long Khải, cũng không phải đối thủ của nàng.
- Ao sen hoa nở, biện biện hương thơm, điêu linh vô thường, linh căn thường tại...
Hai tay Trần Linh Vận tung bay, nhưng lại không phải Cự Linh Thần Công, mà là một bộ võ học huyền diệu khác.
Nàng bước sen nhẹ nhàng, mỗi bước ra một bước, dưới chân đều xuất hiện gợn khí, giống như liên hoa, cực kỳ huyền diệu.
Cổ Trần Sa cơ hồ nhìn bằng mắt thường không thấy, đối phương đã đến trước người hắn, bàn tay dãn nhẹ, tựa như lá sen chập chờn ở trong gió, thậm chí ngửi được mùi thơm hoa sen, muốn mê say ở trong đó, không thể động đậy, thậm chí có hương vị muốn đi vào cực lạc thanh tịnh.
- Thiên Tử Phong Thần, Nhật Nguyệt Phi Thăng.
Không chút nghĩ ngợi, Cổ Trần Sa tiến vào cảnh giới Nhật Nguyệt Luyện, Nhật Nguyệt Biến, hai tay đánh ra kình đạo âm dương, muốn tiếp chiêu thức của Trần Linh Vận.
Nhưng vô dụng, song phương hơi tiếp xúc, chỉ sợ kình lực của Cổ Trần Sa lại huyền diệu, Ly Long Khải lại bền bỉ, cũng không ngăn cản nổi quyền kình của Trần Linh Vận tầng tầng thẩm thấu.
Phanh!
Thân thể của hắn như đạn pháo, bị chấn đến rơi xuống vách đá, trong nháy mắt không thấy bóng dáng.
- Cái gì?
Trần Linh Vận vội vàng chạy đến bên vách núi, gọi Kim Sí Đại Bằng bay tới, chở nàng hạ xuống, tấc tấc tìm kiếm, nhưng nơi nào còn có bóng dáng của Cổ Trần Sa?
- Không thể nào biến mất như vậy được?
Nàng cũng có chút choáng váng, dựa theo ý tưởng của nàng, Cổ Trần Sa căn bản không thể nào chạy trốn, coi như chạy lại nhanh, có thể nhanh hơn Kim Sí Đại Bằng Điểu sao?
- Sưu tầm!
Nàng thiêu đốt một lá phù, ngọn lửa nổ tung, nhưng lại dập tắt, đây là Truy Tung Phù, ngọn lửa sẽ theo phương hướng người chạy trốn truy tìm, tìm không được sẽ dập tắt.
- Quẻ bói!
Nàng lấy ra mấy đồng tiền, vứt trên mặt đất xem bói.
Nhưng đồng tiền quái tượng tán loạn, không biết Đông Nam Tây Bắc.
- Trên người hắn có pháp bảo cực kỳ lợi hại, có thể đảo loạn thiên cơ, che dấu khí tức.
Trần Linh Vận cau mày, suy nghĩ một lát:
- Bất quá ngươi cho rằng có thể chạy trốn khỏi lòng bàn tay của ta? Triều đình và Man tộc chinh chiến, ngươi cuối cùng vẫn sẽ đi ra ngoài, ta cũng không tin, ngươi có thể ẩn núp cả đời.
Nàng nhảy lên lưng Kim Sí Đại Bằng Điểu, lần nữa đi xa.
Đợi đến hừng sáng, bên vách núi mới bò lên một người, chính là Cổ Trần Sa, hắn cười khổ:
- Tiểu di của ta thật lợi hại, chỉ sợ mặc Ly Long Khải cũng không tiếp được một chiêu, cũng may có thu hoạch, đạt được Vô Tín Đoạt Tâm Phù, có thể dựa vào thứ này thu phục cao thủ trong Man tộc.
Hắn biết Vô Tín Đoạt Tâm Phù rất rõ ràng, ở trong cổ tịch có ghi lại, đây là vật Tiên Nhân thượng cổ dùng để cảm hóa hạng người cùng hung cực ác. Chỉ cần trước nhỏ lên máu tươi của mình, sau đó ném phù xuống, phù kia sẽ tản ra, tiến vào trong cơ thể địch nhân, địch nhân sẽ hoàn toàn nghe theo mệnh lệnh của ngươi, cả đời không phản bội.
Trừ khi địch nhân cường đại đến luyện thành Đạo cảnh bát biến Tam Muội Chân Hỏa, trong cơ thể có hỏa diễm vô hình du tẩu toàn thân, luyện hóa hết thảy, phù này mới vô dụng.
Phù này cực kỳ khó luyện, coi như là hoàng thất Hiến triều cũng chỉ có một tấm.
Bò lên vách đá, Cổ Trần Sa lại tiến vào không gian tế đàn, nhỏ lên phù vài giọt Thiên Lộ.
Ông...
Phù lập tức long tinh hổ mãnh, trống rỗng bay lên, thanh quang phóng đại, hiện ra rất nhiều thần diệu.
- Quả nhiên, Thiên Lộ chẳng những là thuốc bổ tốt nhất cho người, còn có thể tẩm bổ pháp bảo, bất kỳ pháp bảo nào chỉ cần có thể nhận được Thiên Lộ, sẽ từ từ cường đại, rửa sạch tạp chất, thuần túy bổn nguyên.
Trong lòng Cổ Trần Sa mừng thầm, Trần Linh Vận muốn thi triển phù này, phải làm tế đàn, chuẩn bị vô số, mà hắn nhỏ Thiên Lộ lên, lực lượng của phù này hoàn toàn khôi phục, chỉ cần ý niệm thúc dục, sẽ sinh ra tác dụng.
Nếu có thể khống chế cao thủ Man tộc làm nô bộc cho mình, như vậy thế lực nhất định tăng nhiều, làm bí mật núp ở trong phủ, ai dám gây bất lợi với mình?
Hắn nhớ tới Thần Sứ Man tộc ở trong Thần Miếu Đào Huyện tu thành, tu vi Đạo cảnh thất biến Ly Địa Đằng Không, tiên thiên cương khí diễn biến thành bọt khí, nhất thời tâm nóng, nếu như có thể khống chế Thần Sứ Man tộc này, chẳng những có thể tan rã âm mưu của Man tộc, còn để mình tăng thêm một cường giả tuyệt thế.
- Nếu ở dưới tình huống bình thường, chỉ sợ ta có Nhật Nguyệt Tế Đàn, cũng không cách nào tiếp cận Thần Sứ Man tộc, nhưng lần trước đi tới, tựa hồ Thần Sứ kia không có phát hiện ta, có thể nhìn ra hắn đang tu luyện tới thời khắc quan trọng, hơn nữa còn phải trấn thủ vết nứt không gian, để cho đại quân Man tộc liên tục không ngừng truyền tống tới, ta có thể mượn cơ hội này, cầu phú quý trong nguy hiểm, nếu có thể lấy Vô Tín Đoạt Tâm Phù hàng phục Thần Sứ Man tộc, sẽ làm cho thế lực của ta một bước lên trời, có thể chống lại các hoàng tử!
Cổ Trần Sa nói.
Các hoàng tử lại lợi hại, cũng không có Đạo cảnh thất biến Ly Địa Đằng Không làm nô bộc.
Có thể phá không phi hành, ở tu hành giới mà nói, miễn cưỡng được cho là Tiên Nhân rồi.
Thân thể hắn nhảy cao, không ngừng chạy đi, có Ly Long Khải, tốc độ tăng nhiều, cơ hồ kéo ra một chuỗi tàn ảnh, cho dù là Tông Sư cảnh, cũng chỉ cảm giác có một trận gió thổi qua.
Duy nhất không được hoàn mỹ là, Ly Long Khải không có năng lực phi hành.
Có lẽ Đại Long Khải càng tiến một bước, sẽ có năng lực này.
- Thiên Lộ có thể tăng lên năng lực của pháp bảo, Ly Long Khải cũng có linh tính, là pháp bảo cường đại, nếu ta dùng Thiên Lộ ngâm nó, có thể làm nó càng thêm lợi hại không?
Ở trong quá trình chạy đi, hắn không khỏi nghĩ.
Thế là hắn dừng lại, lấy ra Hàng Ma Chi Nhận, nhỏ lên một giọt Thiên Lộ.
Vốn Hàng Ma Chi Nhận bị Phá Pháp Tiên Kiếm đánh cho xuất hiện vết rách, nhưng Thiên Lộ nhỏ vào, vết rách lại dần dần khép lại, cuối cùng hoàn toàn khôi phục.
- Thật kỳ diệu, Thiên Lộ chính là Thiên Lộ.
Cổ Trần Sa mừng rỡ, lại dùng Thiên Lộ nhỏ lên Ly Long Khải.
Bạn cần đăng nhập để bình luận