Long Phù

Chương 1607: Hồ Lô nuốt Cửu Bảo (2)

Chương 1607: Hồ Lô nuốt Cửu Bảo (2)
Lúc trước, Cổ Trần Sa cơ bản không phải là đối thủ của Nhật Nguyệt Chi Chủ Cổ Thiên Sa. Thế nhưng bây giờ Cổ Trần Sa đã không còn rơi vào thế hạ phong nữa, thậm chí còn ở phía trên Cổ Thiên Sa, bởi vì nếu so sánh thì lúc trước Cổ Trần Sa cũng không phải Thần Cấp, hiện tại đã đạt tới Thánh Nhân, nhưng lại hoàn toàn tiêu hóa một phần mười bản nguyên của Cổ Thiên Sa. Kể từ đó, Cổ Thiên Sa ở trước mặt Cổ Trần Sa trên thực tế đã không còn bất kỳ ưu thế nào.
Ngăn cản được đợt công kích của bàn tay to lớn này, Cổ Trần Sa lúc này mới có thời gian rót dần Thất Đại Vô Tận Chi Bảo vào Thần Châu Hồ Lô.
Ngay lập tức, Thần Châu Hồ Lô tỏa ra ánh sáng vô lượng, vô tận, vô địch, vô vi, vô tướng, vô ý, không có bất kỳ người nào có thể hình dung được sự tinh khiết và thuần túy của Đạo Quang này, cũng như sự huy hoàng và sáng lạn giống như pháp bảo vĩ đại nhất trên thế giới đã được ra đời.
- Không tệ, không tệ, bản thân Vô Tận Chi Bảo đã là pháp bảo vô thượng của Thiên Giới, mỗi một kiện đều ở phía dưới Trảm Tiên Tru Thần Hồ Lô, sau khi cộng ba mươi sáu kiện pháp bảo lại thì càng là vượt xa Tế Thiên Phù Chiếu, Hồng Hoang Long Môn và Hồng Mông Thụ, thậm chí có thể mở ra Thiên Giới Chi Môn, đạt được Thiên Đế Đại Vị.
Trong nội tâm Cổ Trần Sa nói:
- Bên trong Thần Châu Hồ Lô của ta bây giờ dung hợp tán, đỉnh, châm, cây, sách, bút, cung, đan, khải. Đó là chín kiện Vô Tận Chi Bảo, thậm chí còn thêm Cổ Đạn Kiếm, Cổ Thường Kiếm, đạt được Vô Tận Chi Kiếm và Vô Tận Chi Đao là hai kiện pháp bảo quan trọng nhất, sau đó trợ giúp đám người Tam Công Bát Hầu, Phương Lâm được giải thoát, như vậy đã gần đạt được Thần Châu Hồ Lô. Có tổng cộng khoảng hai mươi hai kiện pháp bảo mà chúng ta đã chiếm được hơn phân nửa, sau đó lại đi công phá liên minh kia, đạt được Vô Tận Chi Tâm. Kể từ đó, kế hoạch tập hợp 36 Bảo Vô Tận đã thành công. Thiên Đế Đại Vị, ta nhất định phải đạt được.
Thần Châu Hồ Lô lại biến hóa lần nữa, khí tức uy nghiêm, loáng thoáng đi bộ ở bên trong Chư Thiên Vạn Giới, đã thấy có Hồng Hoang Long Môn, Tế Thiên Phù Chiếu, còn có một ít khí tức của Hồng Mông Thụ.
Đợi một thời gian nữa, trở thành loại pháp bảo đẳng cấp cũng không quá khó khăn.
- Thương Sinh Thần Tướng, xuất hiện đi!
Cổ Trần Sa nâng Hồ Lô lên, ngay lập tức có vô số Hỗn Độn Chi Khí từ trong hư không hạ xuống rồi nhập vào bên trong khí tức. Ngoài ra còn có một cỗ Thiên Giới Chi Lực cực lớn cũng rơi vào trong Hồ Lô.
Ở chỗ sâu trong Hồ Lô đang nhúc nhích phun ra nuốt vào, phun ra liên tục rất nhiều Thương Sinh Đại Soái. Những Thương Sinh Đại Soái này, mỗi một con đều có pháp lực cao cường, rõ ràng đã đạt tới cảnh giới Đạo Cảnh Biến 27 "Lưỡng Giới Vô Gian", đạt đến cảnh giới này thì có thể xé rách hư không, tiến hành thuấn gian di động, như vậy việc quản lý thiên hạ cũng dễ dàng hơn rất nhiều.
Cổ Trần Sa muốn tạo ra một đám Thương Sinh Đại Soái như vậy, trải rộng khắp nơi trong Phần Tận Đại Lục để giám sát thiên hạ, đầu tiên quản lý cơ cấu quan liêu, truyền bá lý niệm của Tĩnh Tiên Ty, sau đó Tinh Tinh Chi Hỏa, có thể liệu đốt, cần quét thiên hạ, tạo ra một trào lưu tư tưởng chỉ là chuyện ở trong tầm tay.
Trong Hồ Lô, phun ra hàng nghìn hàng vạn Thương Sinh Đại Soái, nhoáng một cái đã biến mất rồi quăng về phía mọi ngóc ngách của Phần Tận Đại Lục. Điều này giống như trăm ngàn yêu tinh đến thế gian năm đó.
Hiện tại Cổ Trần Sa chế tạo năng lực, bởi vì Thần Châu Hồ Lô hấp thu bảy kiện Vô Tận Chi Bảo nên uy năng tăng lên rất nhiều. Hơn nữa hắn tuyệt đối chắc chắn có thể đi lại tự do bên trong Vô Tận Đại Lục, loáng thoáng, hắn có thể đã nhận ra kích thước của Vô Tận Đại Lục này rốt cuộc là như thế nào.
- Truy kích Phần Vạn Giới? Có vẻ như đây là điều không thể, Nhật Nguyệt Chi Chủ Cổ Thiên Sa đã xuất hiện, điều đó có nghĩa là lão ta có thể đã xuống tay trước rồi tiếp nhận Phần Vạn Giới. Hai người bọn họ hoặc là liên thủ hoặc là tên Phần Vạn Giới này tìm nơi nương tựa, hai người liên hợp lại mà hợp thành một thế lực rất lớn. Ngược lại ta tạm thời không làm gì được cả.
Trong lòng Cổ Trần Sa âm thầm tính toán.
Ngay lúc này, trong hư không truyền tới một giọng nói, bàn tay to lớn kia của Cổ Thiên Sa cũng thu về:
- Đa tạ ngươi, Cổ Trần Sa. Nếu không nhờ có ngươi thì ta không có cách nào nương tựa được vào Phần Vạn Giới, giờ đây ta đã có được đến một vị Đại Tướng. Chờ ta thăng cấp làm Thiên Tôn thì ta nhất định sẽ đến đây đoạt lại Thần Châu, chém giết nuốt chửng ngươi, ngươi cứ ở đây chờ chết đi.
- Cổ Trần Sa, ta và ngươi không đội trời chung.
Giọng nói của Phần Vạn Giới kia lại truyền đến:
- Cổ Thiên Sa đại nhân, hôm nay ta hoàn toàn hợp tác với ngươi. Từ nay về sau, ngươi như Thiên Lôi sai đâu đánh đó, phụ trợ ngươi thống trị mọi thứ, tiêu diệt Tĩnh Tiên Ty. Cổ Trần Sa, ngươi rõ ràng còn muốn khống chế Đại Phần Đế Quốc của ta, ngươi thật sự cho là mình có thể thành công sao? Ta tất nhiên sẽ đoạt lại cơ nghiệp, đánh cho ngươi thất thủ.
- Đám ô hợp.
Cổ Trần Sa lắc đầu:
- Phần Vạn Giới, ngươi tới đầu quân cho Tĩnh Tiên Ty bọn ta, không cần mất Đại Vị, trong tương lai thậm chí có khả năng đạt được Vĩnh Hằng thật sự. Thế mà bây giờ, ngươi lại đầu quân cho Cổ Thiên Sa, chỉ sợ còn không cần đợi đến ta đi bắt ngươi thì ngươi cũng đã bị tên này nuốt chủng rồi. Thật đúng là tự tìm đường chết, tuy nhiên ta cũng có thể giải cứu ngươi ra.
Trong lúc nói chuyện, cơ thể Cổ Trần Sa chuyển động rồi biến mất không thấy gì nữa. Hắn rời khỏi Phần Tận Đại Lục rồi đi vào bên trong Trung Thổ Thần Châu trong nháy mắt.
Vốn dĩ hắn cần mất một thời gian rất lâu mới đến được Phần Tận Đại Lục, ít nhất cũng phải mất mấy canh giờ. Thế nhưng bây giờ chỉ trong nháy mắt đã tới, có thể là do sau khi Thần Châu Hồ Lô nhận được bảy kiện Vô Tận Chi Bảo thì đã có thể vận dụng rất nhiều sức mạnh Thiên Giới. Lúc trước, Phần Vạn Giới kia tập hợp bảy kiện Vô Tận Chi Bảo, bản thân hắn ta cũng đã thật sự mở ra Truyền Tống Môn giúp cho cao thủ của Phần Tận Đại Lục đi vào Trung Thổ Thần Châu, sau đó xâm lấn cả nước và chiếm lĩnh Vĩnh Triều.
(*): "nhặt hạt vừng ném dưa hấu" (捡芝麻丢西瓜: kiểm liễu chi ma đu liễu tây qua) nghĩa là chọn cái nhỏ, bỏ cái lớn; không nắm được điểm trọng yếu; tham cái nhỏ mất cái lớn.
(*): Ngọa hổ tàng long (卧虎藏龙) hay "Tàng long ngọa hổ" (龙卧虎) về nghĩa đen là chỉ con hổ đang nằm và con rồng ẩn náu, khi đó, sẽ không ai biết con hổ dữ tợn thế nào và con rồng có sức mạnh ra sao. Vì vậy nên người ta dùng câu thành ngữ này để chỉ những người tài vẫn chưa được phát hiện tài năng vốn có hoặc những người có tài nhưng lại giấu tài, không muốn cho người khác biết.
Bạn cần đăng nhập để bình luận