Long Phù

Chương 1926: Kẻ địch cuối cùng (2)

Chương 1926: Kẻ địch cuối cùng (2)
Hồng Linh Sa nói.
- Bây giờ ta đã nhận ra tất cả những thay đổi mới sau khi tìm hiểu Vô Long Tâm Pháp, phải củng cố tu vi một chút, rồi cuối cùng mới ra tay. Các ngươi cũng không nên nóng vội, lĩnh ngộ Vô Long Tâm Pháp nhiều hơn đi, để tạo ra Bất Hủ, rồi trước tiên cùng ta kinh doanh một phần ở Nhân Gian Giới.
- Vâng.
Lần này Kim Tàng Sa cũng không phản đối.
- Ngược lại có thể khống chế được nữ nhân này.
Cổ Trần Sa nhìn sự thay đổi Hồng Linh Sa, lại nhìn thấy nhiều bản nguyên biến dị của Chuyển Thế Chi Thân lại quy phục nữ nhân này như vậy. Theo như đạo lý thì nữ nhân này có lẽ là nhất cổ tác khí(*), ngay khi hàng phục được Cổ Đạo Tiên, sẽ lập tức cùng Thiên Đế bình khởi bình tọa(*), nhưng bây giờ lại an tĩnh lại, sẵn sàng tích lũy lực lượng, hoàn toàn lột xác bản thân. Điều này cho thấy nữ nhân này đã hiểu sâu sắc đạo lý Càn Khôn Vận Chuyển, Sinh Lão Bệnh Tử, vận mệnh nhân quả.
Nữ nhân này lĩnh ngộ Vô Long Tâm Pháp càng ngày càng sâu khắc.
- Tuy nhiên, những người như Kim Tàng Sa sẽ không vô duyên vô cớ mà gia nhập vào. Ta nghĩ trong đó có cái gì đó ảnh hưởng sâu sắc, những người này chắc chắn không phải người lương thiện, sẽ không dễ dàng để mình bị thu phục như vậy, sau lưng khẳng định là tồn tại một người nào đó vô cùng cường đại đang thúc đẩy. Chẳng lẽ là Thiên Đế?
Cổ Trần Sa âm thầm quan sát, tất cả mọi thứ đều không thể chạy thoát khỏi Pháp Nhãn của hắn.
Nguyên đám người đoạt được bản nguyên biến dị này đều là những người vô cùng ngang ngược nên làm sao có thể trực tiếp đi thần phục Hồng Linh Sa mà không có lý do được chứ?
Ngay từ đầu, Cổ Trần Sa cho rằng là do Thiên Đế đang quấy phá, nhưng sau đó suy nghĩ lại thì phát hiện Thiên Đế cũng không có năng lực lớn đến như vậy.
- Bây giờ Thiên Đế chăm chỉ tu luyện tâm pháp của mình, sáng lập Thiên Đình, vận chuyển Tam Thi Thần khống chế nhân gian, đồng thời tăng cường Nhân Gian Chi Lực. Nếu như hắn có thủ đoạn có thể hàng phục những người đoạt được bản nguyên biến dị này thì không đến mức phải đi một đường vòng lớn như vậy.
Sâu thẳm trong nội tâm của Cổ Trần Sa đang dùng một loại tốc độ không thể đo lường được để tính toán sự xoay chuyển mãnh liệt này, lập tức có rất nhiều dấu vết để lại đều đã đến trong lòng mình, dần dần Linh quang lập loè, không ngờ lại mơ hồ có một khuôn mặt.
- Nếu như ta đoán không lầm thì có lẽ còn có một thế lực cường đại xuất hiện, đang âm thầm khống chế những bản nguyên biến dị của những Chuyển Thế Chi Thân này. Nếu suy nghĩ kỹ một chút thì những bản nguyên biến dị của Chuyển Thế Chi Nhân này lại không gia nhập vào ta, cũng không gia nhập vào Thiên Đế, nhưng lại cung kính dựa theo sai sử tồn tại mà gia nhập vào Hồng Linh Sa, như vậy cũng có nghĩa là ở trong lòng của bọn họ đã tồn tại thế lực còn cường đại hơn so với ta với Thiên Đế rất nhiều.
Cổ Trần Sa lại suy đoán, đột nhiên trong lòng cả kinh.
- Chẳng lẽ, chẳng lẽ là thứ đáng sợ kia đã xuất thế? Không. Theo cảm nhận của ta thì Thiên Đạo và phụ hoàng còn đang dây dưa. Mặc dù có thể sụp đổ bất cứ lúc nào nhưng dù sao thì bây giờ vẫn còn đang tồn tại. Đúng rồi, đúng rồi, thứ đáng sợ kia đang hoài thai rồi, mặc dù hắn ta còn chưa ra nhưng cuối cùng vẫn phải xuất thế. Nhưng khả năng đã sinh ra ý chí, cái luồng ý chí này có khả năng đang ẩn núp ở Nhân Gian Giới. Phải chăng đã bắt đầu âm thầm hành động?
Lúc này, trong nội tâm của Cổ Trần Sa đã sáng tỏ thông suốt.
Thứ đáng sợ kia đã được sinh ra đời rồi.
Bản thân hắn cũng tìm không thấy, cũng không tính toán được, không phải vì không phát hiện ra dấu vết trên người Hồng Linh Sa, mà chỉ sợ cũng đã bị giấu diếm rồi đi.
Tuy nhiên, cũng may là cái thứ đáng sợ đó rất có thể chỉ là một luồng ý chí, chưa thực sự được sinh ra nên còn chưa thể nào gây nguy hại đến thiên hạ được. Nhưng cho dù là như thế thì nó cũng vô cùng đáng sợ, bởi vì Cổ Trần Sa căn bản không thể nào cảm nhận được sự tồn tại của ý niệm đáng sợ này.
Hơn nữa, sau khi cái ý niệm đáng sợ này xuất hiện thì tình huống càng trở nên phức tạp hơn. Vốn dĩ trước kia chỉ cần Thiên Đạo và Cổ Đạp Tiên sụp đổ thì Cổ Trần Sa chỉ phải đối phó với Thiên Đế, chậm rãi hàng phục là được rồi. Nhưng bây giờ, hắn còn phải đối mặt với cái tên nhìn không thấy, sờ không được kia, còn không thể suy tính được ý chí của thứ đáng sợ đó.
Từ đó trở đi, Cổ Trần Sa cảm thấy có một sự khiêu chiến chưa từng có từ trước tới nay.
Tuy nhiên, sâu trong nội tâm của hắn cũng thở phào nhẹ nhõm, bởi vì thanh kiếm treo trên cổ đã bắt đầu được hạ xuống rồi.
Lúc Thiên Đế nói chuyện thì Cổ Trần Sa cũng không để trong mắt. Nếu như Cổ Trần Sa phải quyết định tiêu diệt Thiên Đế, hắn có tám phần nắm chắc, hắn chỉ kiêng kị mỗi cái thứ đáng sợ kia thôi.
Tuy nhiên, chỉ cần đánh bại thứ đáng sợ này thì Cổ Trần Sa sẽ không còn bất cứ kẻ thù nào được coi là đối thủ nữa, cũng sẽ hoàn toàn siêu thoát tất cả mọi thứ, đạt đến cảnh giới mà không ai có thể đạt được.
Đến bây giờ, ngược lại Cổ Trần Sa vô cùng háo hức muốn nhìn xem cái thứ đáng sợ kia rốt cuộc có hình dạng như thế nào, đạt đến cảnh giới gì, có cái gì huyền diệu. Nếu như có thể nhìn thấy cái thứ đáng sợ đó thì Cổ Trần Sa có thể suy tính đến tầng thứ chín của Vô Long Tâm Pháp, cảnh giới Bất Hủ.
Bây giờ, mặc dù Cổ Trần Sa đã tìm hiểu được một vài bí mật của Bất Hủ nhưng cần phải chính thức đạt đến tầng thứ chín của cảnh giới Bất Hủ, vẫn còn thiếu một cơ hội đúng lúc, tuy nhiên so với Thiên Đế thì đã mạnh mẽ hơn rất nhiều rồi.
Hồng Linh Sa an tĩnh lại, bắt đầu tu hành.
Thực lực của nàng ta qua mỗi một lần hô hấp cũng bắt đầu tăng đến nghiêng trời lệch đất. Cùng lúc đó, nhóm người mà nàng ta mang từ Vĩnh Giới đến cũng đang bắt đầu mở rộng đất đai, thu nạp sinh linh, thu thập tế tự ở Nhân Gian Giới.
Trừ lần đó ra, những bản nguyên biến dị của Chuyển Thế Chi Thân này cũng mở rộng quốc gia của mình, bây giờ toàn bộ đều được nhét vào trong túi của Hồng Linh Sa.
Sau lần hành động đó thì Hồng Linh Sa đã trở thành thế lực lớn nhất Nhân Gian Giới chứ không còn là một trong số đó nữa.
Trong lãnh thổ của Cổ Đạo Tiên.
Vào lúc này, Cổ Đạo Tiên đang vô cùng giận dữ.
- Chết tiệt! Nguyên Cổ, Bồ Đà, Đấu Thắng, ba tên tường đầu thảo(*) này lại dám phản bội ta, gia nhập vào Thiên Đình. Ba tên này tội đáng muôn chết! Còn có những người đoạt được bản nguyên biến dị kia nữa lại đi quy phục nữ nhân tên Hồng Linh Sa kia. Tu vi của nữ nhân kia bây giờ chắc chắn cao hơn ta rồi.
Cổ Đạo Tiên đang gào thét, nhưng không ai trong số những người đứng phía dưới dám đáp lời lại, tất cả đều nơm nớp lo sợ.
Cổ Đạo Tiên thu nạp không ít thuộc hạ, các cao thủ từ cảnh giới Thiên Tôn, Thiên Nguyên, đến Thiên Thọ cũng không thiếu, nhưng bây giờ có một bộ phận lớn đã bị Nguyên Cổ, Đấu Thắng, Bồ Đà mang đi, còn một phần nhỏ lại bị Hồng Trần Chi Lực ăn mòn, sa đọa tiến vào bên trong Luân Hồi. Bây giờ, thuộc hạ của Cổ Đạo Tiên đã không còn một cao thủ nào, người mạnh nhất là một nhân vật ở Đạo Cảnh Biến 19 "Đại Tiểu Như Ý", ngay cả pháp lực cũng chưa luyện thành.
(*)Lòng lang dạ sói: chỉ người có tâm địa độc ác, mất hết tính người.
(*)Nhất cổ tác khí: một tiếng trống làm tinh thần hăng hái thêm ("Tả Truyện" Trang Công thập niên: 'phu chiến, dũng khí dã. Nhất cổ tác khí, tái nhi suy, tam nhi kiệt'. Khi đánh trận dựa vào dũng khí, đánh một tiếng trống, dũng khí tăng lên, đánh hai tiếng trống, dũng khí suy giảm, đánh ba tiếng trống, dũng khí không còn. Sau này ví với nhân lúc đang hăng hái làm một mạch cho xong việc).
(*)Bình khởi bình tọa: đứng lên ngồi xuống đều bằng như nhau, chỉ người có địa vị quyền lực ngang nhau.
(*)Tường đầu thảo: chỉ người lập trường không kiên định; gió chiều nào nghiêng theo chiều đó.
Bạn cần đăng nhập để bình luận