Long Phù

Chương 716: Phát động âm mưu (2)

Chương 716: Phát động âm mưu (2)
Có thể nói, tích tụ của Cổ Trần Sa đã viên mãn, còn lại chính là tự mình tham ngộ, củng cố căn cơ, biến tất cả tích tụ thành pháp lực.
Sở dĩ hắn chỉ điểm Hàn Ngũ Cầm, chính là phát hiện người này thực sự có chút tài hoa, nhất là quản lý địa phương, xử lý các loại quan hệ chính vụ, lý giải đối với đạo trị quốc cũng xuất thần nhập hóa.
Hơn nữa người này là thực sự trung thành với triều đình.
- Ta đã ra lệnh cho người bên dưới bắt đầu âm thầm quan sát. Chỉ cần Cảnh gia có bất kỳ động tĩnh gì, lập tức sẽ bắt hết. Có điều nếu Vương gia có thể bắt được tên đầu sổ, bắt Cảnh Khưu, Cảnh Phồn Tinh, vậy đối phó với Cảnh gia sẽ dễ dàng hơn rất nhiều. Dẫu sao Cảnh gia cũng không phải thế gia Thánh Nhân, cao thủ tính ra thì kỳ thật cũng không quá nhiều.
Hàn Ngũ Cầm nói:
- Bắt giặc trước tiên bắt vua, có thể giảm bớt rối ren đến nhỏ nhất.
- Cảnh Phồn Tinh ta phất tay là có thể diệt được, có điều Cảnh Khưu thì rất khó làm, tu luyện tới Đạo cảnh nhị thập ngũ biến Bất Tử Chi Thân, không đơn giản chỉ là thực lực cường hoành, mà là vận chuyển thuật số, biết quá khứ tương lai, làm bất kỳ việc gì cũng có thể suy tính trước, vô cùng khủng bố.
Cổ Trần Sa giải thích kỹ càng, giờ cũng không vội, hắn đang đợi tin tức của Gia Cát Nha.
Gia Cát Nha đã tự mình xuất thủ, đối phó Cảnh Khưu, chỉ cần vừa động thủ, mình sẽ lập tức hành động, một kích lôi đình kích sát Cảnh Phồn Tinh, về phần những người khác của Cảnh gia, đến lúc đó rồi rồi tính.
Hắn ở đây kiên nhẫn thảo luận với Hàn Ngũ Cầm, kỳ thật là nắm giữ địa phương, tìm hiểu sách lược trị quốc.
Thương Sinh Bổ Thiên Thuật của hắn là từ trong thương sinh tham ngộ ra, tìm hiểu nhiều về cái trị quốc, phong thổ, phong tục dân gian, đây cũng là một loại tích trữ cho tấn thăng.
Hắn đang hỏi vấn đề trị an.
Trị an của Cảnh Châu là tốt nhất, không có đạo tặc, hào môn giang hồ, môn phái võ lâm đều làm ăn một cách quy củ, không dám tùy ý làm bậy, ức hiếp bách tính.
- Kỳ thật vấn đề trị an khó làm nhất chính là những bang hội đó. Dân gian có nhiều quyền quán, bách tính tập võ để phòng thân, lúc luyện võ trở thành sư huynh đệ, dần dà, liền thành đoàn thể bang hội và môn phái võ lâm, cấu kết với gia tộc quan viên địa phương, liền thành tật xấu. Đây là hắc đạo.
Hàn Ngũ Cầm nói xong:
- Có điều hoàng thượng hạ chỉ mở trường học các nơi, giúp con cháu bách tính được đọc sách tập võ miễn phí trong trường học quan phương, đoạn tuyệt sinh ý của rất nhiều quyền quán môn phái võ lâm, hắc đạo cũng dần dần đoạn tuyệt.
Sau đó hắn lại nói mình quản lý chuyện môn phái võ lâm Cảnh Châu như thế nào, lại đấu trí đọ dũng khí với Cảnh gia ra sao, lợi dụng thân phận Tổng đốc của lợi dụng chèn ép một số chi nhánh của Cảnh gia.
Cổ Trần Sa không ngờ, trong Cảnh Châu ngoài mặt thì hoà hợp êm thấm, không ngờ lại có nhiều chuyện thầm kín như vậy, mạch nước ngầm mãnh liệt, không thể khinh thường.
Hắn đang nghe say sưa, bản thân hắn suy nghĩ nếu với tu vi và bối cảnh của Hàn Ngũ Cầm, mình ngồi trên vị trí Tổng đốc, chưa chắc đã quản lý được Cảnh Châu này tốt hơn Hàn Ngũ Cầm.
Hàn Ngũ Cầm thậm chí không phải là thiên tài, mà là tư chất thượng đẳng, nhưng Cổ Trần Sa chính là đỉnh phong của kỳ tài cái thế, đã tiếp cận Thiên Sinh Thánh Nhân.
- Quản lý địa phương cũng vậy, tu luyện cũng thế, mà thống trị quốc gia dường như lại khác với với tu luyện, chẳng lẽ, kỳ thật con người không cần tư chất, thông qua hậu thiên cũng có thể so sánh với thiên tài? Trên tu luyện thì lại không được, tư chất không tốt chính là không thể ngộ đạo, đây là cánh cửa tu hành trường sinh mà quy tắc thiên đạo thiết lập à?
Cổ Trần Sa dường như lờ mờ cảm ngộ được một số thứ có tính mấu chốt.
Ví dụ như, tư chất của một ngu phu, nếu dạy hắn tu hành, đó là có thế nào cũng không tu luyện được tới cảnh giới cao, nhưng nếu cho hắn đọc sách, tăng cường hiểu biết, làm quan mở rộng tầm mắt, vậy bắt đầu có thể quản lý một thôn, về sau thì tới một trấn, cuối cùng là một huyện, thậm chí làm tới đại quan biên giới cũng không phải không thể.
Ở phương diện này mà nói, dường như thiên đạo không có yêu cầu quá nghiêm khắc đối với tư chất, không bằng phương diện tu hành, nếu không phải thiên tài thì không thể tu thành Đại Đạo Kim Đan. Không phải kỳ tài cái thế không thể luyện thành pháp lực, tu thành Đạo cảnh nhị thập biến Tụ Tán Vô Thường.
Mà ở chức vị, hoặc là các loại chức nghiệp, kỳ thật yêu cầu vốn không hà khắc như vậy, trong chi thậm chí có hoàng tử đần độn, quan viên ngốc nghếch, vẫn khiến thiên hạ thái bình, không xảy ra chuyện gì, mà cũng có ngu phu trở thành các loại bậc thầy, có câu cần cù thì bù ngu dốt, người chậm cần bắt đầu sớm, chính là từ trong những điển cố này mà ra.
Chỉ độc có tu hành, cho dù là tu luyện khắc khổ tới mấy cũng chẳng ăn thua gì.
- Tu luyện, chuyện liên quan tới sinh tử, đột phá cảnh giới, có thể tăng thọ trường sinh, đây mới là điểm mấu chốt nhất, là dùng thiên đạo để tiến hành hạn chế, đối với thiên đạo mà nói, sinh linh thiên hạ chính là hoa mầu, tử vong chính là hoa mầu chín rồi, nếu người mà không chết, vậy chẳng khác nào hoa mầu chậm chạp không chín, ngược lại sẽ cướp lấy độ phì nhiêu của ruộng đất, không bằng diệt trừ. . . . . Chẳng trách, tư chất cao nhất thiên đạo đặt ra chính là Thiên Sinh Thánh Nhân và Thiên Mệnh Chi Tử, Thánh Nhân cũng không thể trường sinh, cuối cùng hóa thành pháp tắc, dung nhập thiên đạo, hợp một với đạo, như vậy xem ra, Thánh Nhân cũng chỉ là con lợn được nuôi béo mà thôi, sự thật chính là tàn khốc như vậy, chỉ độc có tham ngộ được cảnh giới nào đó, đạt tới dị số mới có cơ hội đột phá.
Tham ngộ của Cổ Trần Sa đối với dị số lại sâu hơn một tầng.
Xem ra trong thương hèn mọn, đích xác cất chứa đạo lý bổ thiên và cách thiên.
Hắn ở đây chậm rãi tham ngộ biến hóa, chờ đợi thời cơ.
Lúc này ở sâu trong Man Hoang, khắp nơi đều là rừng cây nguyên thủy, đại thụ che trời phủ đất và sơn mạch cao lớn hùng tráng, các loại núi cao giống như cự nhân thái cổ, kéo dài tới cuối thiên địa, trong rừng rậm và núi cao này không biết ẩn tàng bao nhiêu bí mật.
Trên một ngọn núi cao bắt mắt mà dữ tợn, mây mù lượn lờ giữa sườn núi, đứng trên đỉnh núi có thể nhìn thấy biển mây đang chìm nổi.
Võ Đương Không đứng ở đây, nói về phía không trung:
- Cảnh Khưu thúc thúc, hôm nay ngươi hẹn ta gặp mặt ở sâu trong Man Hoang là vì chuyện gì?
Lúc này, thân thể của Cảnh Khưu hiện ra ở trong mây.
Bạn cần đăng nhập để bình luận