Long Phù

Chương 1226: Tiểu Cự Linh Thần (2)

Chương 1226: Tiểu Cự Linh Thần (2)
- Khẩu khí của Vô Lộc huynh khi nói ra những lời này giống như đại nhân vật vậy.
Cổ Trần Sa cố ý nói.
- Ha ha ha.
Phúc Thọ Thần giật mình, cười ha ha lấp liếm.
- Lộc huynh, ngươi xem đương kim thiên hạ, Tĩnh Tiên Ti thống trị như thùng sắt. Dù là hiện tại thiên hạ kỳ ngộ phun trào, rất nhiều tu sĩ xuất thế vì cướp đoạt pháp bảo mà chém giết nhau, nhưng cũng không dám làm một cách trắng trợn, pháp chế rất sâm nghiêm.
Hai người phi hành trong không trung, quan sát rất nhiều châu và địa phương trong thiên hạ.
Cổ Trần Sa cũng muốn xem thử đường lối trị quốc của Phúc Thọ Thần là thế nào.
Kim Tùy Ba từng nghiên cứu về Phúc Thọ Thần, đánh giá là thần này cực kỳ xảo quyệt, thủ đoạn vô cùng, hơn nữa kinh doanh tông môn của mình vô cùng xuất sắc, có thể trong thời gian ngắn ngủi phát triển lớn mạnh, còn có thể làm tốt quan hệ với rất nhiều Huyền Môn, thành thạo có thừa trong Tiên Đạo phức tạp, từ đó gây dựng ra một mảng cơ nghiệp to lớn.
Gia Cát Nha đánh giá người này, là "Tiểu Cự Linh Thần", vậy cũng đáng để Cổ Trần Sa phải quan sát.
- Nhân tài của Tĩnh Tiên Ti thì đủ rồi, chỉ nói Lâu Hoài Nguyệt, Long Tại Phi, còn có năm tồn tại Ngũ Quý Thần chuyển thế, đều đã thành Thiên Sinh Thánh Nhân, là một lá bài tốt.
Phúc Thọ Thần nói:
-Bài tốt này ở trong tay Tĩnh Tiên Ti, vận dụng cũng có chút không tồi, nhưng theo ta, vẫn có một số chỗ không như ý.
- Ồ? Nguyện nghe tường tận hơn.
Cổ Trần Sa nói:
- Năm đó lúc ta ở Ngũ Quỷ Tông, từng khuyên bảo Tông chủ, tạm thời ẩn nhẫn, đừng đối kháng với triều đình, ẩn cư thâm sơn, mưu đồ phát triển, đáng tiếc là Tông chủ bị người ta mê hoặc, đối kháng với Thiên Phù Đại Đế, liền rơi vào kết cục thân tử đạo tiêu.
Hắn nhớ lại, cũng ý chí sa sút, chìm đắm trong cố sự, khiến Phúc Thọ Thần càng tin hắn chính là Quỷ Nhất Khốc.
- Tĩnh Tiên Ti quá cương liệt, khiến cho cừu địch trải rộng thiên hạ, không thể hợp tung liên hoành. Nếu là ta, trước tiên sẽ không nhằm vào tất cả thế gia mà đắc tội toàn bộ, mà là phân liệt một đám, lôi kéo một đám, chia cắt một đám. Trong thế gia, cũng không phải bền chắc như thép, chỉ cần hơi chèn ép phân hoá, có thể trừ bỏ được rất nhiều uy hiếp.
Phúc Thọ Thần nói:
- Đương nhiên, Tĩnh Tiên Ti cũng có mục đích của mình, đó chính là một tiếng trống làm tinh thần hăng hái thêm, khiến người trong thiên hạ đều biết rằng, Tĩnh Tiên Ti đã nắm giữ đại quyền, cũng tiện tụ tập lòng người, oanh oanh liệt liệt, khí vận tốc phát, hiện tại chính là mãnh liệt như lửa, đáng tiếc là loại dũng mãnh tinh tiến này tất nhiên không sai, nhưng sợ sẽ phải chịu trở ngại, một khi gặp trở ngại, sẽ rơi vào hạ phong, không gượng dậy nổi, thiên hạ đại thế, từ xưa đến nay, ai cũng như vậy, có thể nói là cung như trăng tròn lực nặng dễ gãy, thiên thu nghiệp lớn, cái cần chú ý là phúc trạch lâu dài, chậm rãi tính toán, khi có thể thỏa hiệp thì nhất định phải thỏa hiệp, sở dĩ Tam Đại Thiên Tôn có thể xưng bá từ thời đại thái cổ tới hiện tại, tung hoành mấy vạn năm, không phải pháp lực của bọn họ mạnh, mà là bọn họ biết nhẫn nại.
- Vô Lộc huynh đúng là khiến người tỉnh ngộ.
Cổ Trần Sa gật đầu, nhưng sâu trong thâm tâm hắn lại cảm thấy Phúc Thọ Thần kỳ thực là hoàn toàn chỉ nghĩ cho mình, mà Tĩnh Tiên Ti là nghĩ cho thiên hạ thương sinh.
Lập tức, Cổ Trần Sa vừa phi hành vừa đàm luận đại thế thiên hạ, động tĩnh các môn các phái với Phúc Thọ Thần, quả nhiên Phúc Thọ Thần cơ hồ là biết hết chuyện thiên hạ, dân gian, hào môn, quan trường, thậm chí là tu sĩ Tiên Đạo, các loại kế hoạch, toàn bộ đều ở trong nghiên cứu của hắn.
Đặc biệt hắn cũng có nghiên cứu cực kỳ sâu với các loại sự việc dân gian, thậm chí là vụ mùa, trồng trọt, cơ quan, quản lý, quả thực là rõ như lòng bàn tay.
Bản thân Kim Tùy Ba chính là một nhân tài, ở trong Tiên Đạo, được xưng là trí giả, Cổ Trần Sa dựa vào hắn mới làm ra được rất nhiều chuyện, thu thế trong Tiên Đạo, đều là hắn ra sức thúc đẩy, hiện tại Tĩnh Tiên Ti có cục diện này, hắn ít nhất cũng có hai thành công lao trở lên.
Nhưng hiện tại trải qua một phen đàm luận này, Cổ Trần Sa phát hiện, năng lực của Phúc Thọ Thần còn hơn xa Kim Tùy Ba.
Hắn không khỏi nổi lên tâm tư, muốn hàng phục Phúc Thọ Thần này, trở thành bang thủ kinh doanh Tiểu Thần Châu, nhưng hắn cũng biết, thần này sợ rằng rất khó hàng phục, phải biết rằng, hiện tại Phúc Thọ Thần chính là Đạo cảnh tam thập nhị biến Nhất Niệm Thông Thiên đỉnh, hơn nữa đã dung hợp đạo thống của Phúc Lộc Thọ tam thần, cơ hồ là sắp xông phá quan khẩu tam thập tam biến Chân Lý Thánh Tâm, trở thành Thánh Nhân, tất nhiên một cửa này, Phúc Thọ Thần giới hạn bởi tư chất, rất khó đột phá, nhưng hiện giờ thiên đạo biến hóa, năng lực chế ước không phải quá mạnh, ngay cả thiên kiếp thiên trụ cũng chỉ có một nửa uy năng trước kia.
Như vậy, Phúc Thọ Thần thật sự có khả năng phá vỡ cực hạn tư chất, thành tựu Thánh Nhân.
Người như vậy sao có thể tùy ý hàng phục?
Hơn nữa Gia Cát Nha đánh giá người này là tiểu Cự Linh Thần, cho dù tạm thời thu phục, chỉ sợ cũng là nuôi hổ thành họa, sau này tất có phản tâm.
Người như vậy là không thể thu phục.
Trong lòng Cổ Trần Sa đánh giá qua lại, đã nổi lên sát ý, thần này là hảo thủ đảo loạn thiên hạ, hơn nữa Cổ Trần Sa nhìn ra được, thần này vận khí dồi dào, sau này sẽ còn có được kỳ ngộ to lớn.
Sợ rằng trong tương lai, thần này sẽ là nhân vật có tính mấu chốt nào đó.
Có lẽ, lần này hắn tới kinh thành cũ, có thể có được bảo bối còn hơn cả đại vị chân thần.
Cổ Trần Sa đang tính toán nội tình của Phúc Thọ Thần, mà Phúc Thọ Thần cũng đang quan sát Cổ Trần Sa, một đường nói chuyện phiếm, Phúc Thọ Thần phát hiện Cổ Trần Sa có kiến giải rất tinh diệu, nhất là trên đạo vận doanh.
Lúc này, trong lòng Phúc Thọ Thần đã muốn kéo Cổ Trần Sa vào bộ hạ, nhưng hắn tạm thời vẫn án binh bất động, một là muốn đạt được cơ duyên, hai là hắn muốn xem, Quỷ Nhất Khốc này còn cơ duyên gì.
Lúc này, Phúc Thọ Thần đã dung hợp ba đại đạo thống Phúc Lộc Thọ, đã có thể nhìn ra một số thứ trong minh minh, theo hắn, Quỷ Nhất Khốc này phúc vận thâm hậu, sợ rằng sẽ còn có được rất nhiều kỳ ngộ, hắn đã muốn nạp cả kỳ ngộ của người này vào trong túi.
- Ta cũng sắp tham ngộ ra phương pháp đoạt lấy phúc lộc thọ của người khác rồi, tu thành Tam Vận Đoạt Khí Thuật, mượn người này làm thí nghiệm. Cướp lấy phúc vận, lộc vận, thọ vận của hắn, nếu có thể thành công, người này sẽ hoàn toàn nằm trong khống chế của ta. Muốn hắn sống thì hắn sống, muốn hắn chết thì hắn chết.
Phúc Thọ Thần đã nghĩ tới khống chế như thế nào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận