Long Phù

Chương 755: Chu toàn xảo diệu (1)

Chương 755: Chu toàn xảo diệu (1)
Với tu vi hiện tại của Cổ Trần Sa, kỳ thật cũng không đến nỗi không ra gì như vậy, nhưng bản thân Võ Đế chính là "Dị số", hơn nữa năm đó tu vi dường như có thể đã đột phá tam thập lục biến "Tha Hóa Tự Tại", loại thực lực này đã vượt quá cả Thánh Nhân, thần thông như vậy, ý chí ẩn chứa trong một giọt máu tươi quả thực là không phải tiên nhân bình thường có thể sánh bằng.
Mà ý chí huyết mạch của Cổ Trần Sa đối với tinh thần ẩn chứa trong Võ Đế Huyết mà nói, quả thực là thứ hắn hằng ao ước, ở thời đại của Võ Đế năm đó, là không có được Tế Thiên Phù Chiếu, cho nên Võ Đế thống nhất thiên hạ, không có được sự tán thành của các thế gia.
Kỳ thật về thân thế của Võ Đế, cũng rất ly kỳ, nghe đồn là con vợ kế của Võ gia, không được coi trọng. Thậm chí còn bị chèn ép, tư chất cũng bình thường, sinh hoạt ở tầng dưới cùng của Võ gia, từ nhỏ không được gia tộc chiếu cố, thậm chí còn phải chịu tủi nhục.
Về sau, hắn có được kỳ ngộ, trải qua các loại sự việc, tham ngộ ra "Dị số" chi đạo, thành lập triều đình, thống nhất thiên hạ, quan hệ với Võ gia cũng không được cải thiện.
Trong đó có rất nhiều khúc mắc.
Có điều cũng chính bởi vậy, Võ Đế vẫn lạc, mới không liên lụy đến Võ gia.
Nếu không chỉ dựa vào nhân quả này, sợ rằng hiện tại Võ gia đã không phải thế gia Thánh Nhân, mà triệt để lụi bại rồi.
Giết!
Ý chí của Cổ Trần Sa co thành một đoàn, chống cự sự ăn mòn của ý chí Võ Đế, hắn giấu Kim Đan của mình vào trong động thiên đan điền, vận chuyển huyết mạch quanh người, cũng trốn vào trong đó, toàn bộ thân thể chui ra ngoài, ý đồ ra khỏi lò đan.
Nhưng hắn lại không thành công, Võ Đế Huyết dường như có lực lượng đang rút lấy công lực của hắn.
Trong nháy mắt, công lực của Cổ Trần Sa ít nhất cũng bị rút đi một phần ba, trong đó còn bao hàm một số Huyết mạch chi lực.
Tuy những cái này đều có thể tu luyện lại, nhưng hắn cũng sẽ bởi vậy mà yếu đi.
- Cứ tiếp tục như vậy, ta sẽ bị rút sạch, sau khi bị hút khô, hắn sẽ đoạt xá thành công.
Cổ Trần Sa hét lớn một tiếng:
- Liều mạng.
Hắn liều mạng vận chuyển, ý đồ lại kêu gọi Thiên Phù Đại Đế Huyết Mạch không biết đã ẩn giấu đi đâu, đáng tiếc huyết mạch này không ra.
Cũng may là hắn đã đoán trước được kết quả này, lập tức vận chuyển huyết mạch toàn thân, bắt chước ra khí thế và uy nghiêm của Thiên Phù Đại Đế Huyết Mạch.
Từ trên người hắn tuôn ra một cỗ khí tức như núi như biển, trong nháy mắt liền mở rộng, uy chấn chư thiên, trấn áp đại đạo, nghịch loạn hỗn độn.
Trong nháy mắt này ý chí Võ Đế không ngờ có kiêng kị, thả lỏng ăn mòn.
Cổ Trần Sa thoát khỏi lò đan, tới trong thủy phủ.
- Ha ha ha ha...
Ngay khi hắn chuẩn bị tiếp tục thoát đi, trong lò đan vọng ra tiếng cười, bá đạo tuyệt luân, tất cả vật phẩm, bảo bối, đan dược, bao gồm cả chín chín tám mươi mốt Thánh Long Thiên Binh trên tế đàn cũng đều bay vào trong lò đan.
Trong nháy mắt, toàn bộ động phủ đều trống trơn.
Điều này khiến nguyện vọng phất nhanh trong một đêm của Cổ Trần Sa đã triệt để thất bại.
Sau đó, lò đan không ngờ bay lên, bắt đầu mấp máy, biến hóa, trong mấy hơi thở liền biến thành hình người.
Người này toàn thân mặc trang phục đế vương, đầu đội bình thiên quan, không ngờ là đế vương tuyệt thế.
Võ Đế tái hiện nhân gian.
Cổ Trần Sa muốn rời khỏi nơi này, nhưng khí thế mãnh liệt từ trên người Võ Đế do lò đan hóa thân đã tỏa định hắn, khiến cho hắn không thể đào tẩu.
Theo hắn, lúc này Võ Đế còn đáng sợ hơn Cảnh Khưu.
- Cuối cùng cũng sống lại rồi...
Sau khi Võ Đế từ Lò đan biến thành một lần nữa hiện ra, sờ sờ quyền đầu, dường như sắp quân lâm thiên hạ.
Sau đó, hắn đột nhiên nhìn về phía Cổ Trần Sa, vươn tay ra:
- Người trẻ tuổi, lấy ra đi.
- Gì cơ?
Cổ Trần Sa cảnh giác hỏi.
- Đương nhiên là Tế Thiên Phù Chiếu, ngươi biết Thiên Tử Phong Thần Thuật, trong huyết mạch ẩn chứa Nhật Nguyệt Long Huyết.
Võ Đế nói:
- Nếu không phải trẫm có được huyết mạch này này của ngươi, tham ngộ điểm mấu chốt nào đó, cũng sẽ không triệt để sống lại. Đương nhiên, tiểu tử của Pháp Thánh Huyết Mạch, Thiên Sinh Thánh Nhân, ý đồ muốn luyện hóa máu của luyện hóa, nhưng cũng bị trẫm âm thầm hấp thu, hắn cũng xuất lực không nhỏ giúp trẫm sống lại, một khi đã như vậy, có công thì thưởng, trẫm sẽ không giết ngươi, cũng sẽ không giết tiểu tử đó, nếu trẫm lại quân lâm thiên hạ, thành lập vương triều vạn thế bất diệt, hai người các ngươi cũng là nhân tài, coi như là thần tử của trẫm.
- Ta không có Tế Thiên Phù Chiếu.
Cổ Trần Sa bảo trì bình tĩnh:
- Nếu ta có chiếu này đã sớm trốn vào trong Nhật Nguyệt Tế Đàn, ngươi cũng không làm gì được ta.
- Nói bậy.
Võ Đế quát:
- Không có Tế Thiên Phù Chiếu trong người, sao ngươi có thể thôi động ra Thiên Tử Phong Thần Thuật, sao có thể có Nhật Nguyệt Long Huyết, cho dù là thiên tử thượng cổ sau khi nhường ngôi, Tế Thiên Phù Chiếu bay đi, cũng sẽ rút đi tất cả ký ức và truyền thừa của môn công pháp này, thiên tử cổ bất kể là thần thông mạnh tới mấy cũng sẽ quên sạch, không thi triển được pháp này nữa.
- Thời đại thay đổi rồi, Võ Đế vẫn chưa biết à?
Đột nhiên một cỗ ý niệm của Cổ Trần Sa truyền tới:
Bạn cần đăng nhập để bình luận