Long Phù

Chương 869: Thăm lại chốn xưa (1)

Chương 869: Thăm lại chốn xưa (1)
Cổ Trần Sa không rõ ý đồ đến của Đấu Thập Cửu, hắn cũng chỉ có thể đi một bước xem một bước.
Chỉ cần Đấu Thập Cửu lộ ra sơ hở, hắn sẽ lập tức xuất thủ, chiếm tiện nghi, như vậy có thể làm suy yếu thực lực của đối phương, cuối cùng thì hoàn toàn xâm chiếm.
Thương Sinh Thần Tướng trong Hoàng Đạo Hồ Lô hắn cướp được đang dung hợp với Đại Đế Thiên Binh, chậm rãi ấp ra khôi lỗi hoàn toàn mới.
Bản chất của Thương Sinh Thần Tướng vô cùng cường đại, bởi vì là từ ngọc thạch phong ấn Hình Khung Thị tạo thành, chủ yếu nhất là lây dính Thiên Phù Đại Đế Huyết Mạch, coi đây là căn cơ, hòa tan pháp lực của Đại Đế Thiên Binh, không ngừng thuế biến, cuối cùng sẽ chuyển hóa thành một loại tồn tại kỳ lạ.
Cổ Trần Sa không ngừng đưa đan khí của bản thân vào trong Hoàng Đạo Hồ Lô, tẩm bổ những khôi lỗi này, chờ khôi lỗi cuối cùng kết hợp lại với nhau.
Dần dần, ba trăm sáu mươi Đại Đế Thiên Binh và ba ngàn sáu trăm Thương Sinh Thần Tướng dung hợp, hình thể thay đổi, biến hóa thành một thể ba mặt, vẫn là tay cầm đao ba mũi hai lưỡi, ở mi tâm có con mắt dọc, thân mặc chiến bào, chỉ có điều trên người đã có thêm một chút khí tức thần thánh, bá tuyệt thiên hạ.
- Tốt, chờ sau khi triệt để dung hợp, những Đại Đế Thiên Binh và Thương Sinh Thần Tướng này cũng không thể gọi tên cũ được nữa, ta đặt tên mới cho các ngươi là Thương Sinh Đại Soái!
Cổ Trần Sa biết, những khôi lỗi này sau khi triệt để dung hợp, pháp lực vẫn là nhị thập nhị biến Pháp Thiên Tượng Địa, nhưng uy lực lại lớn hơn trước kia.
Nhưng dã tâm của Cổ Trần Sa không chỉ là như thế, hắn muốn sau khi mình tấn thăng thành cảnh giới nhị thập biến Tụ Tán Vô Thường, tu thành phẩm chất Thiên Đạo Pháp, rót vào trong Hoàng Đạo Hồ Lô này, sau đó thôi động chỗ huyền diệu trong đó, khiến Thương Sinh Đại Soái của mình đều có thể diễn hóa ra Vạn Vật Trường Hà, cảnh giới cao nhất của Pháp Thiên Tượng Địa.
Ngày đó, lúc hắn chiến đấu với Võ Đương Không, bị đối phương của Vạn Vật Trường Hà làm khó, đã biết rõ sự tinh diệu của loại biến hóa này.
- Hiện tại lực lượng của bản thân ta đã tới đỉnh phong, rất khó tiến thêm một bước, trừ phi tham ngộ được một bước mấu chốt nhất, tu thành pháp lực. Muốn đề thăng sức chiến đấu, cũng chỉ có tiêu phí thời gian trên khôi lỗi.
Đại Đế Thiên Binh và Thương Sinh Thần Tướng chưa dung hợp sau cùng, một khi dung hợp xong, hóa thành Thương Sinh Đại Soái, thực lực của Cổ Trần Sa ít nhất cũng đề thăng mấy lần, có lòng tin đấu một trận với Cảnh Khưu.
Đương nhiên, tiền đề là Cảnh Khưu không thể tham ngộ nhị thập lục biến "Vạn Pháp Quy Nhất" .
Sau khi Đấu Thập Cửu hạ xuống trong hoàng cung, đi đi dừng dừng, dường như đang tìm gì đó, dần dần đi nửa canh giờ, đại bộ phận địa phương của hoàng cung đều nhìn một vòng, không phát hiện ra điều gì khác thường.
Cổ Trần Sa cũng đi theo phía sau, lặng lẽ che giấu, đồng thời cũng thăm lại chốn xưa.
Trong hoàng cung này cũng có một số binh lính thủ vệ, nhưng mạnh nhất cũng chỉ là Đạo cảnh lưỡng tam biến mà thôi, làm sao có thể phát hiện được loại tiên nhân như Đấu Thập Cửu?
Đột nhiên, Đấu Thập Cửu tiến vào trong một sân vắng hoang phế ở bên rìa hoàng cung, sân đó không có ai dọn dẹp, cỏ dại mọc quá đầu người, cách đó không xa lại là một dãy rừng cây, chồn, rắn, nhím, gà rừng, vịt hoang rất nhiều động vật đều chạy qua chạy lại trong đó.
- Hả?
Trong lòng Cổ Trần Sa lại nổi lên cảm giác khác thường.
Bởi vì sân nho nhỏ này là nơi năm đó mình từng ở, cư trú mười bốn năm, lúc trước mình chính là trải qua thời niên thiếu ở đây, một hòn đá một viên gạch, một cành cây một ngọn cỏ ở nơi này đều vô cùng quen thuộc.
Tiểu Nghĩa Tử và mình ở đây sống nương tựa lẫn nhau, chậm rãi ẩn núp, cuối cùng cất cánh bay cao.
Hiện tại Tiểu Nghĩa Tử đã tu thành cảnh giới Đạo cảnh thập biến trở lên, bản thân cũng đã trở thành thiên tài, là nòng cốt của Tĩnh Tiên Ti, trên tay nắm giữ thương đoàn khổng lồ, phân phối tài chính, một bút tùy ý cũng là mấy chục vạn, thậm chí là trăm vạn, quyền thế còn cường thịnh hơn cả vương công đại thần.
Mà mình lại bắt đầu tham dự đánh cờ giữa thần và Thánh Nhân, gặp qua các loại tồn tại vĩ đại, hung nhân hùng bá chư thiên.
Nhớ lại nhớ năm xưa, tất cả nào có thể ngờ tới được?
Mới chỉ chín năm trôi qua mà thôi.
Một năm một xuân thu, mười năm mười xuân thu.
Trở lại sân nhỏ này của mình, Cổ Trần Sa mới chính thức cảm nhận được Quang âm chi bí, thời gian trôi qua cực nhanh, cảnh còn người mất, sinh tử như thác nước, một đi không trở lại, cũng không thể ngăn cản.
Rất nhiều khí tức trong cơ thể hắn đang rục rịch. Không ngờ có một loại dấu hiệu sắp đột phá cảnh giới.
- Không ngờ đây cũng là một loại tu hành.
Cổ Trần Sa mừng thầm trong lòng.
Đấu Thập Cửu nhìn sân nhỏ đổ nát này, lại dường như đang tìm kiếm gì đó.
Nhưng mà nơi này cũng không có gì, tìm cả nửa ngày, không có thu hoạch, nhưng Đấu Thập Cửu không rời đi.
- Lần đầu Tế Thiên Phù Chiếu xuất hiện chắc là ở đây, đầu tiên là rơi vào trong tay Cổ Trần Sa, khiến cho tu vi của hắn tăng vọt, về sau không biết vì sao lại rơi vào trong tay Võ Đương Không?
Đấu Thập Cửu lẩm bẩm:
- Chỗ huyền diệu trong đây, nếu ta nắm giữ được, rất có khả năng sẽ đạt được nhiều bí mật hơn. Nơi phù này lần đầu tiên xuất hiện, chính là ở đây, từ trong sông dài thời gian, nơi này sẽ trở thành tiết điểm và chỗ thay đổi chân chính. Một khi đã như vậy, ta có thể nắm lấy một số cơ hội.
Sau đó, Đấu Thập Cửu mỉm cười, cười rất âm trầm, hắn tựa hồ là hạ quyết tâm nào đó.
Hắn ngồi ngay ngắn trong sân này, thân thể đột nhiên khẽ động, không ngờ bản thân liền hóa thành một tấm gương, trong gương xuất hiện tình huống hiện tại của sân nhỏ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận