Long Phù

Chương 1682: Thiết lập bố cục sâu xa (1)

Chương 1682: Thiết lập bố cục sâu xa (1)
- Quỳ xuống.
Cổ Trần Sa nói ra hai từ.
- Cái gì?
Đấu Thắng Thiên Tôn cảm thấy rất bất mãn với thái độ của Cổ Trần Sa, muốn yêu cầu cái giá cao hơn trước khi bản thân có thể gia nhập Tĩnh Tiên Ty. Không chỉ mình Đấu Thắng Thiên Tôn, ngay cả Nguyên Cổ Thiên Tôn, Bồ Đà Thiên Tôn, trong lòng bọn họ cũng tức giận vì thái độ của Cổ Trần Sa.
Từ xưa đến nay, bất kể là ở đâu, địa vị của bọn họ cũng quả thật là cao cao tại thượng, không có một người trẻ tuổi nào lại ngồi tùy tiện trước mặt bọn họ như vậy.
Nhưng hai chữ của Cổ Trần Sa, thậm chí còn đánh cho bọn họ rơi xuống vực sâu!
Thế mà Cổ Trần Sa lại muốn để bọn họ quỳ xuống!
Đây đúng thật là một sự nhục nhã không chịu nổi, Tam Đại Thiên Tôn gần như còn nghi ngờ lỗ tai của mình đã nghe lầm.
- Ta kêu các ngươi quỳ xuống, chẳng lẽ các ngươi không nghe thấy sao?
Cổ Trần Sa quét mắt nhìn Tam Đại Thiên Tôn rồi nói:
- Các ngươi muốn đầu nhập vào Tĩnh Tiên Ty, đây là một lựa chọn sáng suốt để tránh kết cục phải tử vong trong tương lai, nhưng các ngươi không có lòng hiếu kính, đây là điều cấm kỵ đối với việc đầu nhập, phải quỳ xuống làm lễ bái lạy trước, đây mới là lễ nghi thức cần thiết để đầu nhập, Chưởng Hình Thiên Vương cũng làm như vậy, thân phận của hắn ta tôn quý hơn gấp triệu lần so với các ngươi, chẳng lẽ các ngươi nghĩ rằng với thân phận của Tam Đại Thiên Tôn, các ngươi có thể làm mưa làm gió bên trong Tĩnh Tiên Ty sao?
- Ha ha ha ha...
Lúc này, Đấu Thắng Thiên Tôn bật cười, đôi mắt sắc bén của hắn ta xuất hiện sát ý:
- Tốt, tốt lắm... Cổ Trần Sa, ta cứ nghĩ rằng ngươi là một nhân tài, nhưng không ngờ rằng ngươi đã bắt đầu bành trướng ngay sau khi có được quyền lực, không biết trời cao đất rộng, quả thực là điên rồ, Đấu Nhất Vũ, đây chính là lối thoát mà ngươi tìm đấy sao?
Đấu Nhất Vũ im lặng không nói lời nào, gương mặt lạnh lùng như tảng đá, mắt nhìn mũi, mũi nhìn tâm, giống như hiện trường hỗn loạn này không liên quan gì đến nàng ta cả.
- Chúng ta đi thôi.
Nguyên Cổ Thiên Tôn cũng muốn xông pha vào Tĩnh Tiên Ty, nhưng thái độ của tên Cổ Trần Sa trước mặt khiến bọn họ không thể chịu đựng được, nếu bọn họ thực sự có thể nhịn xuống mà quỳ gối đầu hàng thì cũng chỉ là giả dối thôi. Hai là nếu để cho Cổ Trần Sa truyền sự việc này ra ngoài, thể diện của bọn họ gần như mất hết, danh vọng tụt xuống gần đến cực điểm.
Nhưng Bồ Đà Thiên Tôn lại rất bình tĩnh mà nhìn Cổ Trần Sa:
- Cổ Trần Sa, sự hợp tác của chúng ta có lợi ích rất lớn, ngươi có thể có đạt được danh vọng, cũng có thể lấy được quyền khống chế Vô Tận Chi Tâm, làm cho liên minh của Thiên Địa Huyền Môn và Thiên Địa Lão Tổ tan rã, tình hình của Tĩnh Tiên Ty các ngươi hiện tại không được tốt lắm, Tứ Hoang đã rơi vào tay kẻ khác, Thần Châu cũng chưa thực sự nắm giữ được, nhìn thì có vẻ phồn vinh, nhưng trên thực tế lại là miệng cọp gan thỏ, đánh một kích là bại ngay, đến lúc đó, ngươi cũng không ngu xuẩn đến mức đắc tội với bọn ta chứ, ngươi không nên kích động như vậy.
- Các ngươi tới đây, chắc hẳn là phân thân thôi nhỉ.
Trên mặt Cổ Trần Sa nở ra một nụ cười khó tả:
- Thỏ khôn thì có ba động, sự xảo quyệt của Tam Đại Thiên Tôn các ngươi, xưa nay rất hiếm có, nhưng con thỏ và hồ ly có gian xảo đến đâu cũng không thể thoát khỏi miếng mồi của thợ săn, ta dùng Đại Thiên Chủng Tử để dụ dỗ các ngươi, vậy mà các ngươi lại mắc câu rồi. Ba Đại Thiên Chủng Tử kia, các ngươi mặc dù không có luyện hóa, nhưng các ngươi vẫn không nhịn được mà đi nghiên cứu chúng, bằng cách này, ta đã nắm được sự tồn tại của chân thân các ngươi, ta cũng biết người đứng sau các ngươi là Đông Hoa Thiên Vương, có đúng không?
- Ngươi...
Nghe Cổ Trần Sa thốt ra bốn chữ Đông Hoa Thiên Vương, sắc mặt của Tam Đại Thiên Tôn đều thay đổi rõ ràng, cơ thể của bọn họ như muốn nhảy lên và rời khỏi nơi đây.
Nhưng bọn họ phát hiện bản thân mình không thể cử động được.
Hơn nữa, sau lưng bọn họ còn xuất hiện từng vòng xoáy này đến vòng xoáy khác, vòng xoáy này có một lực kéo rất lớn, không ngừng lôi kéo phân thân của từng người bọn họ trong hư không, cuối cùng, phía sau Tam Đại Thiên Tôn, chân thân cũng không tự chủ được mà bị lôi kéo ra ngoài.
Sắc mặt của Tam Đại Thiên Tôn cực kỳ sợ hãi, bọn họ có rất nhiều phân thân, chân thân của bọn họ đang ẩn nấp ở một nơi mà không một ai biết, nhưng bây giờ, tất cả đều được sáp nhập lại một chỗ, sau đó bị thu hút đến tiểu viện này.
Nói cách khác, bây giờ Tam Đại Thiên Tôn đã không còn chỗ dựa nữa, nếu Cổ Trần Sa mà hủy diệt bọn họ ở ngay đây, bọn họ sẽ thực sự chết toi.
- Để chế tạo ra ba Đại Thiên Chủng Tử, ta đã phải tiêu hao rất nhiều sức lực đó.
Cổ Trần Sa nói:
- Tuy nhiên, nếu không có loại vật này hút vào thì cũng không thể tóm được ba lão hồ ly các người. Cho dù là Đông Hoa Thiên Vương mà nhìn thấy ba Đại Thiên Chủng Tử này, cảm thấy chúng tinh túy, không có bất kỳ một tạp chất nào thì Đông Hoa Thiên Vương làm sao có thể hiểu được thủ đoạn của ta chứ? Nếu hắn ta có thể hiểu được, vậy sau này làm sao ta có thể tranh phong cùng với Thiên Đế được đây?
Khi tu vi của Cổ Trần Sa được cải thiện, hắn đã trộm đi tế tự của Tam Thiên Chân Thần , thủ đoạn của hắn đã trở nên rất kỳ diệu, sớm có thể nhìn thấy rõ mọi việc, chơi đùa với Tam Đại Thiên Tôn trong tiếng vỗ tay.
Cho dù là Đông Hoa Thiên Vương đứng sau Tam Đại Thiên Tôn thì Cổ Trần Sa vẫn không coi hắn ta là đối thủ.
- Tam Đại Thiên Tôn, hiện tại tu vi của các ngươi đều là cảnh giới Thiên Thọ, nhưng đối với ta mà nói vẫn chỉ là gà đất chó kiểng thôi. Đừng nói tới các ngươi chỉ là Thiên Thọ bình thường, cho dù có là Tam Đại Thiên Vương thì ta cũng có thể trấn áp được.
Cổ Trần Sa chỉ tay vào Pháp Vô Tiên, Cảnh Phồn Tinh và Võ Đế rồi nói:
- Đây là ba sự tồn tại đối lập với ta, bây giờ các ngươi cũng đã nhìn thấy rồi đó. Nếu các ngươi không quỳ xuống, thành tâm thành ý mà cúng bái, vậy thì trong tiểu viện này sẽ có nhiều thêm ba người bình thường nữa, mỗi ngày bọn họ đều sẽ sống một cuộc sống của những con người bình thường.
Nghe thấy giọng nói này, Pháp Vô Tiên, Cảnh Phồn Tinh và Võ Đế đều cúi đầu
Pháp Vô Tiên sinh ra đã có khí chất xuất chúng, hắn ta chính là đệ tử của Pháp gia, gia tộc ở Thần Châu và là Thiên Sinh Thánh Nhân, bây giờ hắn ta được gọi là Pháp Vô Tiên, có ý định muốn tranh đấu với Thiên Phù Đại Đế Cổ Đạp Tiến, nhưng bây giờ, hắn ta thành thật làm một người bình thường trong tiểu viện, căn bản không dám đối mặt với Cổ Trần Sa chút nào.
Tam Đại Thiên Tôn nhìn thấy trạng thái của ba người này, bọn họ cảm thấy nếu bản thân mình cũng như vậy, vậy thà chết còn hơn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận