Long Phù

Chương 1867: Nhìn thấy rõ ràng (1)

Chương 1867: Nhìn thấy rõ ràng (1)
Tình thế nghịch chuyển.
Long Tường Thiên cùng Liễu Thiền Sa chạy trốn. Khổng Tước bị tước đoạt tất cả tu vi, biến thành người bình thường. Các thế lực bên phía Thiên Đình lập tức rơi hết vào thế hạ phong.
Đầu tiên là Hỗn Thế Ma Viên Thần phản loạn khiến cho Gia Cát Nha thoát khỏi kiềm chế rồi trắng trợn đuổi giết những Tinh Quân chuyển thế kia.
Sau đó là Lâu Bái Nguyệt trấn áp Khổng Tước, rút lấy bản nguyên rồi dung nhập vào trong cơ thể mình, nhờ đó mà tu vi tăng lên rất nhiều.
Phải biết rằng, Khổng Tước là người đã đạt được bản nguyên biến dị được sinh ra từ trong sự dây dưa của Thiên Đạo cùng Thiên Phù Đại Đế, như thế mới có tư cách nhập bọn cùng với đám người Long Tường Thiên. Mà bây giờ, loại bản nguyên biến dị này lại bị Lâu Bái Nguyệt hấp thu và luyện hóa toàn bộ rồi, vì thế mà cũng mang lại rất nhiều lợi ích.
Xuýt...
Lâu Bái Nguyệt thở dài, dường như trong cơ thể đang có một lực lượng khổng lồ nào đó hoàn toàn bạo phát ra, Vô Long Tâm Pháp bắt đầu vận chuyển rồi hợp nhất lại thành những cột hào quang.
Bên trong mỗi một cột hào quang đều có vô số pháp bảo trôi nổi lơ lửng, còn có Bảo Tháp, Phù Đồ, Bích Hoạ, Phi Thiên, Thần Tướng, cung đình, núi non, sông ngòi, Tinh Thần, Hỗn Độn, vạn vật, quần tiên, chúng thần...
Vô Long Tâm Pháp diễn biến ra thiên địa vạn vật, sáng lập muôn loài, còn lợi hại hơn nhiều so với Thiên Đạo sáng thế.
- Võ Đương Không, sai lầm lớn nhất của ngươi chính là hùa theo Khổng Tước mà lựa chọn Thiên Đế. Bây giờ, ta cũng đã cướp đoạt hết tất cả tu vi mà ngươi sở hữu, biến ngươi thành một người bình thường. Đúng rồi, cái tên vị hôn phu gì kia của ngươi, Cảnh Phồn Tinh đúng không? Vốn dĩ bọn ta đã bắt được hắn ta rồi đày hắn ta xuống làm phàm nhân, nhưng cuối cùng hắn ta lại thành tâm đầu phục xuống dưới trướng bọn ta. Hiện tại, tu vi của hắn ta cũng đã đạt tới cảnh giới Thiên Tôn rồi.
Lâu Bái Nguyệt nói:
- Cảnh Phồn Tinh, ra đây đi.
- Vâng!
Đúng vào lúc này, Cảnh Phồn Tinh xuất hiện ở trước mặt Võ Đương Không:
- Đương Không, ngươi tội gì phải khổ như thế chứ? Hiện tại, ta đã đầu phục triều đình mới hiểu được sự kỳ diệu của Vô Long Tâm Pháp. Tu hành này Tâm Pháp, ta gần như đã hoàn toàn khôi phục lại thực lực của bản thân mình, hơn nữa lại càng tiến một bước, đạt tới cảnh giới tối cao kỳ diệu mà trước kia căn bản ta chưa từng lĩnh ngộ được. Vô Long Tâm Pháp thật sự rất tốt, vô cùng huyền diệu. Đương Không, ngươi từ bỏ cái thân phận phi tử của Thiên Đế kia đi, trên thực tế, thân phận đó đối với ngươi mà nói là một loại trói buộc, nếu như quy y triều đình, vậy thì ngươi sẽ có thể chính thức giành được sự tự do tự tại.
- Cảnh Phồn Tinh, tên phế vật nhà ngươi, ngươi còn không bằng cả tên Pháp Vô Tiên kia nữa. Mặc dù Pháp Vô Tiên đã bị xóa sổ, nhưng hiện tại hắn ta còn chưa thần phục, mà ngươi chỉ mới thất bại một chút là đã thật sự sa sút giống như một con chó vậy. Xem ra trước kia ta không hề nhìn lầm ngươi, ngươi chính là một thứ ngay cả chó cũng không bằng. Uổng cho ngươi còn là Vô Kiếp Thiên Vương. Bây giờ, trong mắt ta, tên Cảnh Khâu đã cướp mất Vô Kiếp Thiên Vương Bản Nguyên của ngươi mới là người có vận số thuần khiết, nhân quả tuần hoàn, ngươi căn bản cũng không phải là Vô Kiếp Thiên Vương, Cảnh Khâu mới đúng.
Võ Đương Không phát ra tiếng cười chói tai.
- Aizz, Võ Đương Không, ngươi cứ chấp mê bất ngộ, ta cũng không có cách nào cứu vớt ngươi được nữa rồi. Ngươi vẫn còn chưa nhìn rõ tình cảnh trước mắt hay sao? Không sai, tương lai là Thiên Đình nắm giữ thế gian, thế nhưng tương lai cũng có thể thay đổi mà. Nếu như không có thể chế và phương pháp tốt hơn để thay thế Thiên Đình, vậy Thiên Đình sẽ chính là chính nghĩa. Thế nhưng nếu có rồi, vậy Thiên Đình đã không còn là chính nghĩa nữa. Hiện tại, Cổ Trần Sa, Cổ Đạp Tiên sinh ra như thế nào, để làm gì, thật ra bọn họ xuất hiện vì nơi sâu thẳm nhất trong tâm hồn của chúng sinh. Nguyện vọng hướng đến sự tiêu diêu tự tại, hướng tới điều tốt đẹp nhất đó đã âm thầm dẫn động một loại biến số nào đó. Vì thế, Thiên Đình đã quá thời rồi. Thiên Tâm không phải tâm, lòng dân mới là tâm, lòng của chúng sinh mới là tâm.
Cảnh Phồn Tinh lại lần nữa thở dài một tiếng:
- Ngươi cứ ôm mãi suy nghĩ cổ hủ mà không chịu thay đổi, cuối cùng rồi cũng sẽ bị vứt bỏ thôi, không còn cách nào xoay người được nữa.
- Cảnh Phồn Tinh, xem ra ngươi đã thật sự bị ma quỷ ám ảnh, bị cái Vô Long Tâm Pháp gì kia tẩy não mất rồi, xem ra ngươi hẳn phải chết không thể nghi ngờ nữa.
Võ Đương Không muốn tiến lên giết chết Cảnh Phồn Tinh.
- Ta biết rồi, Võ Đương Không, ngươi vẫn còn mê luyến quyền thế của mình. Ngươi đầu phục triều đình, trên thực tế cũng không chiếm được chỗ tốt gì cả, nhưng hiện tại ngươi đi theo Thiên Đế chỉ vì cái quyền thế của mình thôi, vì để khống chế được thiên địa. Nhưng còn da lông mọc, còn chồi đâm cây (*), cuối cùng Thiên Đế cũng sẽ bị Cổ Trần Sa bắt mất thôi.
(*) 皮之不存毛将焉附: còn da lông mọc, còn chồi đâm cây: không còn da thì lông mọc vào đâu, ví với sự vật mà không có cơ sở thì sẽ không tồn tại được.
Cảnh Phồn Tinh hơi lùi thân hình lại, rồi lại ẩn mình vào bên trong đám quan viên triều đình kia, vận chuyển Vô Long Tâm Pháp của hắn ta để mở rộng tế tự ra.
Đúng lúc này, tất cả mọi người trong thiên hạ đều nhìn thấy triều đình đã chiếm được thế thượng phong. Trong thoáng chốc, rất nhiều người ôm lòng dạ xấu lập tức thay đổi tâm ý của mình.
Trong khoảnh khắc đó, vận mệnh quốc gia lại lần nữa dâng lên liên tục.
Toàn bộ Hệ Tinh Bích phát ra âm thanh do sự chuyển động tạo thành, dường như là có một gông cùm xiềng xích nào đó muốn bao vây tất cả mọi người lại rồi tiến hành chém giết.
- Không ổn rồi!
Hỗn Độn Thiên Vương ngăn cản được đòn công kích của Hỗn Thế Ma Viên Thần, hắn phát ra tiếng thét dài:
- Đây là triều đình đang thúc dục lực lượng của Hệ Tinh Bích hòng muốn giữ tất cả mọi người ở lại nơi này, sau đó nghiền áp và giết chết hoàn toàn.
- Kế hoạch lần này sợ rằng sẽ phải thất bại rồi. Long Tường Thiên, Liễu Thiền Sa, đôi cẩu nam nữ kia, ta đã sớm dự đoán được bọn hắn không đáng tin cậy rồi mà, nhưng không ngờ hai người này lại chạy trốn nhanh như vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận