Long Phù

Chương 142: Bảo Ngọc Quốc (2)

Chương 142: Bảo Ngọc Quốc (2)
- Đáng tiếc tu vi vẫn nông cạn, không thể báo thù, có cơ hội, ta nhất định giết Đại hoàng tử Cổ Hằng Sa.
- Ta cũng muốn giết hắn, hắn lại bắt bách tính của Bảo Ngọc Quốc, tu hành Luyện Ngục Huyết Trì Ma Công .
Ngọc Hàn Lộ lộ ra sát cơ:
- Nhưng người này chính tà kiêm tu, sớm tu luyện Vĩnh Hằng Thiên Thư chương một viên mãn, bởi vì không thể đột phá chương hai, mới muốn từ phương pháp Tà Ma đột phá. Hằng gia là người kiên định ủng hộ Thiên Phù Đại Đế, đáng tiếc Vĩnh Hằng Thiên Thư không đầy đủ, chỉ có nửa cuốn hai chương. Đúng rồi, ngươi mới vừa nói Thiên Lộ? Từ đâu tới?
- Cổ Trần Sa có Thiên Lộ, thậm chí dùng để bồi dưỡng thuộc hạ, ta nhìn mà cực kỳ đau lòng.
Long Vũ Vân lắc đầu:
- Nếu cho ta đầy đủ Thiên Lộ, ta có thể để Long Cốt Kiếm biến hóa ra linh tính lần nữa, trở thành Cốt Long.
- Ta có đầy đủ Thiên Lộ, đột phá bình cảnh không nói, còn có thể để Vạn Tượng Ngọc Cầu hóa thành Ngọc Thần Chi Nhãn, giết chết Cổ Hằng Sa cũng không phải không có khả năng.
Ngọc Hàn Lộ thở dài.
- Kỳ thực lấy tiềm lực của Bảo Ngọc Quốc, muốn liều cá chết lưới rách với Cổ Hằng Sa cũng không phải việc khó, chỉ là sợ giết hắn, Thiên Phù Đại Đế tức giận, ngay cả Ngọc Thần, Hải Thần, Long Thần từ nơi sâu xa đều phải dao động.
Long Vũ Vân nói:
- Hiện tại bách tính của Long Kiếm Đảo ta gặp tai ương, ta lại không dám trả thù triều đình, chỉ có thể tạm nhân nhượng vì lợi ích toàn cục, nếu không có Thiên Phù Đại Đế, chúng ta cũng không cần chật vật như vậy.
- Thiên Phù Đại Đế là Thiên Tử mạnh nhất từ cổ chí kim, mặc dù không có Tế Thiên Phù Chiếu, trên danh phận có chút tì vết, nhưng lấy tu vi của hắn, có hay không đều không khác mấy, cũng may hắn không phải Hoàng Đế bạo ngược, bách tính của Đại Vĩnh Vương Triều sinh hoạt tốt hơn trước đâu chỉ gấp trăm lần.
Ngọc Hàn Lộ nói ra nhận định của mình:
- Hơn nữa hắn không ngu dân, còn ra sức mở dân trí, thậm chí cho phép dân gian cất chứa đao kiếm cung nỏ áo giáp, đây là trước đây chưa từng gặp, chúng ta quy thuận triều đình, cũng chưa chắc là chuyện xấu, ngươi xem Đại hoàng tử kia tu luyện Luyện Ngục Huyết Trì Công, nhưng căn bản không dám động bách tính của Vĩnh Triều, hắn tàn hại bách tính của Đại Vĩnh Vương Triều, chỉ sợ sớm đã bị bắt rồi.
- Đúng vậy, Cổ Hằng Sa chỉ dám giết bách tính hải ngoại, đối ngoại tuyên bố là hai nước giao phong.
Tuy Long Vũ Vân không cam lòng, nhưng cũng nói:
- Nên ta muốn quy thuận dưới trướng hoàng tử, để bách tính đều biến thành con dân của Đại Vĩnh, cũng coi như giúp bọn hắn tìm đường lui.
- Bên Cổ Trần Sa còn có Thiên Lộ không? Nếu có, ta muốn làm ăn với hắn.
Ngọc Hàn Lộ biết Thiên Lộ đối với mình có chỗ tốt lớn như thế nào.
- Hắn có một số bí mật không muốn người biết, ngoại trừ Thiên Lộ, còn có Hổ Lang Đan.
Long Vũ Vân uống hớp trà:
- Đây cũng là nguyên nhân ta tiếp cận hắn, tựa hồ ngươi muốn tiếp cận Thập hoàng tử, người này phải cẩn thận, hỉ nộ vô thường, âm hiểm xảo trá, bạo lực máu tanh, tuyệt đối không phải người lương thiện, ta xem trong các con trai của Thiên Phù Đại Đế, Thập Cửu hoàng tử Cổ Trần Sa, còn có Tứ hoàng tử Cổ Hoa Sa tính tình tốt nhất. Quả nhiên là cha mẹ sinh con trời sinh tính, tất cả đều bất đồng.
- Tứ hoàng tử Cổ Hoa Sa nhìn như tính tình bình thản, không tranh quyền đoạt lợi, kỳ thực dã tâm rất lớn, chớ có bị lừa bịp.
Ngọc Hàn Lộ cũng uống trà:
- Ngược lại Thập hoàng tử, mặc dù hỉ nộ vô thường, máu tanh bạo lực, ta lại nhìn thấu, dễ dàng nắm chặt, như vậy mới dễ làm.
- Lời này cũng không sai, vô luận chính tà, chỉ cần có thể nhìn thấu chưởng khống, mới là tốt nhất, bằng không sẽ rất nguy hiểm.
Long Vũ Vân để chén trà xuống:
- Đây cũng là khám phá chính tà, vạn pháp tùy tâm.
- Long tỷ tỷ, ngươi được mười tám cây Thiên Long Tụ Linh Kỳ, cộng thêm xây dựng Tụ Linh Trận, mỗi ngày có thể hóa ra không ít linh dịch, thực lực của thuộc hạ tất nhiên tăng nhiều, không biết có thể cho ta chút linh dịch hay không.
Ngọc Hàn Lộ nghĩ tới một việc.
- Linh dịch kém xa Thiên Lộ, huống hồ mười tám cây Thiên Long Tụ Linh Kỳ kia cũng là của Cổ Trần Sa, tạm thời cho ta mượn mà thôi, ta còn phải giúp hắn bồi dưỡng thuộc hạ, nhưng muội muội đã lên tiếng, ta sẽ không keo kiệt, nơi này có một hồ lô, ngươi cầm đi.
Long Vũ Vân vỗ tay, tỳ nữ từ dưới lầu cầm một cái hồ lô lớn đi lên, bên trong có nước lắc lư.
- Nhiều như vậy.
Ngọc Hàn Lộ mừng rỡ:
- Vậy thì đa tạ tỷ tỷ, tuy Đạo cảnh chúng ta có thể hấp thu linh khí, lại không thể tụ linh thành dịch, mà tôi luyện pháp bảo, luyện chế đan dược, trồng trọt dược liệu đều cần linh dịch, nếu Bảo Ngọc Quốc ta có cờ này vài chục năm, thực lực tối thiểu tăng lên gấp đôi.
- Gần đây Đại Uy Vương Triều hoạt động rất lợi hại, nghe đồn bọn hắn có hơn vạn cây Thiên Long Tụ Linh Kỳ, linh dịch cuồn cuộn, hóa thành nước ao, không biết sẽ đồ sộ bực nào.
Long Vũ Vân mài quyền sát chưởng:
- Nếu có thể cướp đoạt vài cây, vậy thì sẽ có căn cơ của thế gia ngàn năm.
Trong gian phòng ở trạm dịch.
Cổ Trần Sa và Nghĩa Minh vây bàn mà ngồi.
Trên bàn trưng bày mấy viên ngọc thạch, có lớn chừng quả đấm, có to bằng trứng gà, hình thái không giống nhau. Cổ Trần Sa không ngừng sắp xếp ngọc thạch, ở trên bàn bố trí ra rất nhiều đồ án, giống như sa bàn diễn luyện.
- Xong rồi!
Đột nhiên Cổ Trần Sa sắp xếp xong, ngọc thạch trên bàn tản mát ra mùi vị tươi mát.
Nghĩa Minh tiện tay nắm bắt, một con chim sẻ đang nhảy nhót trên cây bị bắt xuống, thả vào trong trận. Con chim sẻ tức khắc bất động, tựa hồ cực kỳ hưởng thụ.
- Chủ nhân quả nhiên đã bày được Tụ Linh Trận.
Nghĩa Minh cảm thán:
- Con chim sẻ này xem như gặp may mắn, ở trong trận hấp thu được linh khí tư nhuận, qua hai ba ngày sẽ từ từ diễn sinh trí tuệ, nếu được năm ba tháng, vậy nó thọ mệnh tăng cao, qua ba năm sẽ thành tinh, lại có kỳ ngộ, học được phương pháp tu hành, sẽ hóa thành Yêu.
- Ta coi như minh bạch, vạn sự vạn vật đều có linh sóng, cũng chính là cực từ, mỗi loại đều bất đồng, nhưng thông qua con người sắp xếp, làm cho chúng trở thành chỉnh thể, có thể dùng linh sóng sắc bén, đục lỗ loại bình chướng nào đó. Mà thân thể cũng như vậy, các huyệt vị, lục phủ ngũ tạng, cốt cách... linh sóng đều cực kỳ tán loạn, thông qua tu luyện làm cho chúng thống nhất, càng ngày càng tập trung, càng ngày càng mạnh.
Mỗi ngày Cổ Trần Sa được Nghĩa Minh chỉ điểm, lĩnh ngộ Đạo cảnh càng ngày càng khắc sâu, mới biết trước đây quá buồn cười, nghĩ rằng đau khổ tu luyện, thì có thể một bước đột phá, không có truyền thừa, không có danh sư chỉ điểm, muốn đột phá, sẽ đi không biết bao nhiêu đường vòng:
- Bất quá ta cảm thấy dùng ngọc thạch đến bố trí Tụ Linh Trận hiệu quả sẽ tốt nhất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận