Long Phù

Chương 2251: Chuyển biến từng ngày (1)

Chương 2251: Chuyển biến từng ngày (1)
"Lần này, đám người Lâu Bái Nguyệt làm thật không tệ, bọn họ thế mà lại nhân lúc sáu người Chu Khâm, Vương Sao, Hồng Nghĩa, Phương Hàn, Dương Kỳ và Giang Ly bất hòa mà ngang nhiên tấn công, rồi dưới áp lực của sáu người kia, bọn họ đột phá tới trăm tỷ tuổi thọ. Như vậy, có thể nói rằng thực lực của bọn họ đã vượt lên hàng đầu và sẽ không đến mức bị tiêu diệt nữa rồi."
Cổ Trần Sa đang ở một nơi bí mật trong Đa Nguyên Vũ Trụ và quan sát hết tất cả, hết thảy những trận chiến đều rõ ràng ngay trước mắt, hắn âm thầm gật đầu.
Lúc này đây, cả Lâu Bái Nguyệt, Văn Hồng, Gia Cát Nha, Thường Vị Ương và Võ Thánh đều đã thăng cấp lên đến hàng trăm tỷ tuổi thọ, thực lực của bọn họ tăng lên rất nhiều.
Quan trọng hơn cả là bọn họ đã tìm được tinh thần và cách thức dám nghĩ dám làm, chưa đến nỗi bị tụt lại phía sau.
Dưới sự phát triển hừng hực của Đa Nguyên Vũ Trụ này, bị tụt lại phía sau là một chuyện vô cùng đáng sợ. Tam Đại Thiên Tôn đã từng hùng bá vạn cổ, thống trị cả Vô Tận Đại Lục, rồi Tiên Chủ, Vạn Tiên Sư cũng từng mạnh mẽ vô biên, gần như là hướng tới vô địch, nhưng bây giờ bọn họ lại đang ở đâu?
Trong thời đại của Đa Nguyên Vũ Trụ đã từng có rất nhiều vị Tổ, chẳng hạn như Nho Tổ, Chính Tổ và còn một số người mệnh Tổ khác nữa, tất cả đều có uy danh vô cùng hiển hách, nhưng cuối cùng lại biến mất vô tung vô ảnh. Có người thì bị giết chết, bị nhân vật chính mới thay thế, có người thì cứ trì trệ không tiến về phía trước, dần dần già nua rồi mai danh ẩn tích.
Cho dù là Cổ Trần Sa đi nữa thì cũng phải không ngừng tiến bộ, nếu không thì hắn sẽ bị người khác vượt qua. Huống chi là đám người Lâu Bái Nguyệt và Văn Hồng, bọn họ là người bên cạnh Cổ Trần Sa nên tất nhiên sẽ không thể giậm chân tại chỗ mà không tiến về phía trước, bọn họ nhất định phải không ngừng tiến bộ. Cổ Trần Sa cũng không thể trực tiếp trợ giúp cho bọn họ tăng tu vi lên được, bởi vì nếu làm như vậy thì bọn họ sẽ mất đi chí tiến thủ, rồi sớm muộn gì cũng sẽ người khác vượt qua.
Hơn nữa, sau khi đã đạt tới cảnh giới Vô Bất Hủ, dù cho trên thực tế đã đứng được trên đỉnh cao của vạn giới đi nữa, muốn tiến bộ thì hoàn toàn không thể dựa vào người khác mà chỉ có thể tự lực cánh sinh, liên tục tìm kiếm, không ngừng tiến bộ, học hỏi và suy nghĩ, có như vậy thì mới có thể đạt được một ít không gian tiến bộ.
Phải biết rằng, khí số của sáu người Chu Khâm, Vương Sao, Hồng Nghĩa, Phương Hàn, Dương Kỳ và Giang Lý gần như là đã có thể trấn áp hết cả mọi thứ trên thế gian. Nhưng đáng tiếc là tu vi hiện tại của bọn họ đều bị mắc kẹt tại một điểm mấu chốt, căn bản là không có cách nào thăng cấp được, vậy nên lúc này mới để cho đám người Lâu Bái Nguyệt chậm rãi đuổi kịp mình. Bởi lẽ đó nên có thể thấy được, tu vi càng cao thì cơ hội đột phá của bản thân lại càng xa vời.
Tu vi càng cao thâm, thời gian đình trệ càng lâu thì sẽ càng bị người sau đuổi kịp, hay thậm chí là vượt qua.
Vậy nên dù là kẻ nào đi nữa thì cũng không thể dừng lại, giống như đi thuyền ngược nước vậy, không tiến ắt lùi. (*)
(*) Đi thuyền ngược nước, không tiến ắt lùi: Nếu không thể vượt qua lực cản của nước cũng như những khó khăn để không ngừng học hỏi thì con người sẽ bị thời đại vượt qua, mãi cũng không thể bắt kịp sự vận động của cuộc sống.
Thật ra trong lúc Cổ Trần Sa quan sát thì tất cả các thế lực lớn khác cũng đang theo dõi trận đấu này. Bởi vĩ động tĩnh của nó thật sự quá lớn, chỉ cần là cường giả tu luyện được đến cảnh giới Vô Bất Hủ là đều có thể cảm giác được sức mạnh hủy diệt khổng lồ như muốn bao trùm cả Đa Nguyên Vũ Trụ.
Còn những cao thủ đã tu luyện đạt tới cảnh giới Thiên Đạo, dù cho không có cách nào cảm nhận được trận đại chiến kia đi nữa, nhưng ở sâu trong nội tâm của bọn họ cũng giống như gà vịt hoảng loạn và sợ hãi trước khi động đất đến vậy.
Sự khác biệt giữa cao thủ Vô Bất Hủ và nhân vật cấp bậc Thiên Đạo quá lớn. Những người có tu vi thuộc cảnh giới Thiên Đạo đều rất khó để có thể biết được rốt cuộc thì những người ở cảnh giới Vô Bất Hủ đang làm gì.
Nhưng dù gì đi nữa thì ít nhiều gì những nhân vật ở cảnh giới Thiên Đạo cũng có thể cảm nhận được trận đại chiến này khủng khiếp tới mức nào.
- Thật không ngờ, thần thoại đã tan vỡ rồi.
Trong Vô Thọ Vũ Trụ.
Khúc Trần lại một lần nữa triệu tập rất nhiều cường giả Vô Bất Hủ. Nhìn ba người Vương Đông, Trần Kỳ và Cổ Thần Thông, hắn phát hiện ra rằng trong những cao thủ dưới trướng của mình, chỉ có ba người này là có sức mạnh cường đại nhất. Trong đó thì Vương Đông sở hữu sức mạnh mênh mông nhất, Cổ Thần Thông biến hóa quỷ dị nhất và tiềm lực của Trần Kỳ là khổng lồ nhất.
Tuy rằng Trần Kỳ đã đạt tới cảnh giới Vô Bất Hủ, nhưng hắn ta vẫn luôn kiên trì truyền bá tiểu thuyết của bản thân vào trong Đa Nguyên Vũ Trụ. Đặc biệt là với tu vi hiện tại của Trần Kỳ, hắn ta có thể tạo ra tiểu thuyết vô cùng vô tận trong nháy mắt mà không cần phải tự mình viết. Hơn nữa, tiểu thuyết của hắn ta có thể chuẩn xác nắm bắt được tất cả sợi dây dễ bị khiêu khích nhất ở sâu trong nội tâm của các sinh linh.
Hắn ta không chỉ truyền bá tiểu thuyết của mình mà còn phổ biến các loại giải trí cho Đa Nguyên Vũ Trụ.
Sức ảnh hưởng của hắn ta đã thổi quét qua rất nhiều Thứ Nguyên. Trong lòng của vô số sinh linh, hắn ta không phải là cường giả Vô Bất Hủ chí tôn cao cao tại thượng mà là một người sáng lập mang đến niềm vui cho bọn họ.
Loại phương pháp tu hành này chính là độc nhất vô nhị.
Và hắn ta cũng tích lũy được càng ngày càng nhiều.
Phải biết rằng, tuy hắn ta đang sáng tác tiểu thuyết, nhưng mỗi tiểu thuyết đều là một thế giới hư ảo, sau khi những thế giới hư ảo này bị vô số sinh linh đọc được thì những thế giới ấy sẽ khắc ghi vào sâu trong nội tâm của họ, dần dần, những thế giới này sẽ bị Tâm Linh Chi Lực ảnh hưởng rồi sẽ được chân chính hiện hóa.
Sau khi đã hiện hóa thì những thế giới này đều có thể được coi như là thứ do Trần Kỳ tạo ra. Khí số mà hắn ta đã đạt được quả thực là vô lượng vô biên, gần như có thể đạt được công đức từ việc sáng lập nên Đa Nguyên Vũ Trụ.
Hơn nữa, tên Trần Kỳ này thật sự là một người thâm tàng bất lộ (*), hắn ta chưa từng thể hiện sức mạnh của mình ra bao giờ.
(*) thâm tàng bất lộ: che giấu tài năng, sâu không lường được.
Cho dù là Khúc Trần thì cũng không thể biết được rốt cuộc thì sức mạnh của người này như thế nào.
Do đó, sau khi Khúc Trần sáng lập nên Vô Thọ Vũ Trụ, hắn ta vẫn luôn luôn phòng bị Trần Kỳ.
- Ta vốn tưởng rằng đám người Chu Khâm vô địch như vậy thì sẽ có thể đánh một trận với Cổ Trần Sa. Nhưng hiện tại xem ra, Cổ Trần Sa còn chưa ra tay thì bọn người Lâu Bái Nguyệt đã mang theo đoàn đội mà trực tiếp tiến đánh đám người Chu Khâm đến mức không tơi bời tan tác thì cũng bó tay không còn biện pháp.
Vương Đông suy nghĩ một chút rồi nói:
- Xem ra, chúng ta cũng không thể hoàn toàn dựa vào sáu người này được rồi. Sáu người họ nhìn như liên thủ với nhau, nhưng trên thực tế là mạnh ai nấy đánh, ai cũng không muốn thần phục ai, điều này dẫn đến sức mạnh giữa họ căn bản không thể thông suốt được. Ta hoài nghi rằng lần này sáu người bọn họ sẽ tự đánh giết lẫn nhau.
- Nói không sai.
Bạn cần đăng nhập để bình luận