Long Phù

Chương 969: Bắn tiếng đe dọa (1)

Chương 969: Bắn tiếng đe dọa (1)
- Dị số... Dị số...
Cổ Đạn Kiếm lẩm bẩm từ này, dường như ở sâu trong nội tâm đang hạ quyết tâm nào đó.
- Minh chủ, dị số hiếm có, hiện tại toàn bộ thiên hạ, trừ Tam Đại Thiên Tôn và một số lão cổ đổng vô thượng ra, dị số chính là một Thường Vị Ương và Võ Đế. Mà Thường Vị Ương đã tới cảnh giới Tha Hóa Tự Tại tam thập lục biến đỉnh phong, hơn nữa Vũ Trụ Huyền Môn đã thành thế bá chủ, căn bản không làm gì được, chỉ độc có Võ Đế, trùng sinh sau kiếp nạn, tu vi chưa hoàn toàn khôi phục, chỉ cần bắt lấy, luyện hóa vào trong thế giới, vậy uy năng sau này của thế giới đó, chắc ta cũng không cần phải nói.
Cổ Trần Sa liên tục mê hoặc:
- Nếu Minh chủ không hạ quyết tâm, thời gian kéo dài càng lâu, rất có khả năng Võ Đế sẽ khôi phục thần thông, tới lúc đó...
- Không sai, ngươi nói không sai, cầu phú quỷ trong hiểm nguy. Dị số khó cầu, nếu bắt được đầu Võ Đế này, nạp vào thế giới của ta, vậy tiền đồ sau này là không thể đoán định. Từ xưa đến nay, phàm là dị số đều cực kỳ cường đại, khó có thể bắt giữ, mà Võ Đế lại đang ở vào lúc yếu ớt nhất.
Cổ Đạn Kiếm hạ quyết tâm.
- Minh chủ sát phạt quyết đoán, thuộc hạ bội phục.
Cổ Trần Sa vội vàng khen tặng:
- Có điều, nếu chúng ta muốn động thủ nói, chỉ sợ cũng có chút khó khăn, hiện tại tu vi của Võ Đế là Đạo cảnh tam thập biến Khai Ích Thế Giới, coi như là vừa tấn thăng Thần cấp, tính cả Dị số chi đạo hắn tham ngộ, còn có một số thực lực ẩn tàng, sợ rằng ba bốn cao thủ Thần cấp cũng không làm gì được hắn.
- Ngươi có chủ ý gì à?
Cổ Đạn Kiếm lại hỏi:
- Ta cảm thấy ngươi đề xuất ý kiến này, vậy là khẳng định có suy nghĩ của mình.
- Rất đơn giản, Võ Đế không phải là muốn mượn Tổ Vu Cốt Bản ư? Chúng ta hạ độc thủ ở trong đó, Vu Đạo thượng cổ có vô số nguyền rủa, khiến người ta khó lòng phòng bị, bố trí thủ đoạn ở trong đó, ám toán Võ Đế, chỉ cần khiến hắn hắn tạm thời mất đi năng lực gì đó, tu vi giảm mạnh, chúng ta có lẽ sẽ có cơ hội?
Cổ Trần Sa nói.
- Mượn Tổ Vu Cốt Bản, vậy cần kinh động Vu Tổ và Cự Linh Thần, hiện tại ta không muốn kinh động hai tồn tại này để tránh bị chiếm tiện nghi, nên làm thế nào đây?
Cổ Đạn Kiếm lại hỏi:
- Dựa vào thực lực của chúng ta, cho dù là Võ Đế trúng nguyền rủa, sợ rằng trong nháy mắt cũng có thể đánh cho chúng ta tan thành mây khói, trực tiếp giết chết.
- Đích xác rất khó làm, thực lực của chúng ta so sánh với Võ Đế chả khác gì châu chấu đá xa, tùy tiện là có thể bóp chết, chúng ta có thể tính kế hẳn thì chẳng khác nào con muỗi muốn hút khô máu của con voi to, căn bản là không thể, chỉ có mượn đao giết người thôi.
Cổ Trần Sa suy nghĩ một chút:
- Mấu chốt là việc này không nên chậm trễ, điểm này càng khó làm, nếu không có Tổ Vu Cốt Bản làm mồi, Võ Đế căn bản sẽ không xuất hiện, đế này cực kỳ xảo quyệt, trải qua không biết bao nhiêu sóng to gió lớn, rất am hiểu âm mưu quỷ kế, thuộc hạ vẫn hy vọng Minh chủ dùng vu thuật vô thượng nguyền rủa, diễn hóa Tổ Vu Cốt Bản, khiến Võ Đế bất tri bất giác rơi vào yếu ớt, sau đó thuộc hạ sẽ dẫn Võ Đế tới đánh nhau với chín cao thủ Thần cấp của Võ gia, đến lúc đó Võ Đế chí đắc ý mãn, nguyền rủa đột nhiên bùng nổ, vậy thì viên mãn.
- Không tồi, không tồi, đến lúc đó chúng ta có thể lấy Võ Thánh Động Thiên làm của riêng, càng có thể đạt được dị số Võ Đế này.
Cổ Đạn Kiếm cũng rất cảm thấy hứng thú với đề nghị này của "Võ Đương Hưng":
- Nguyền rủa cường đại, ta là không thi triển được, chỉ có Vu Tổ mới có thần thông này, một khi đã như vậy, ta sẽ đi cầu Vu Tổ, về phần ngươi muốn thế giới của riêng mình, chuyện này thật sự là quá lớn, cho dù là với năng lực của ta cũng rất khó làm được, nếu ngươi muốn mười kiện tám kiện pháp bảo, Dưỡng Long Đan, Tạo Long Đan gì đó thì ta cũng có thể cho ngươi.
- Vấn đề là không có thế giới riêng, trong rất nhiều tình huống ta khó có thể thôi động vận chuyển, hơn nữa bản thân cũng không có đảm đảo, nếu có pháp bảo cấp thế giới, gặp phải nguy hiểm còn trốn vào trong đó, không ai làm gì được.
Cổ Trần Sa là hạ quyết tâm, muốn dùng Võ Đế, mấy lão cổ đổng của Võ gia làm mồi, từ trên người Cổ Đạn Kiếm ép ra thứ tốt.
Đây là một mặt, mà mặt khác chính là lần này Cổ Trần Sa muốn bố trí một bàn cờ lớn, đó chính là hàng phục cả Võ Đế và cao thủ Thần cấp của Võ gia, luyện chế thành thế giới chi linh, sau đó trấn áp trong Thương Sinh Chi Nguyện, dùng Thế giới chi lực của dùng thôi động sự vận chuyển của khối cầu này, như vậy, thế giới mới chân chính phát huy ra được uy năng.
Chuyện này vốn là việc không thể, ví dụ như một con sâu lông trên mặt đất lại muốn tính kế một đám Kim Sí Đại Bằng Điểu ở trên trời.
Nhưng Cổ Trần Sa lại thấy chưa chắc đã không có hy vọng, ít nhất nhìn kế hoạch của hắn, thật sự có cơ hội thành công.
Hắn xem như đã nhìn ra Võ Đế rồi, chính là đạo đế vương quyền mưu thuần túy, hơn nữa tâm tính chính là thà ta phụ người trong thiên hạ, chứ không để người trong thiên hạ phụ ta.
Thế đạo đại loạn, hắn khẳng định sẽ nhảy ra sáng lập vương triều của mình.
Mặc dù Võ Đế và Thiên Phù Đại Đế đều là người sáng lập vương triều, thống nhất Thần Châu, mở mang bờ cõi, càn quét Man Hoang, nhưng chỗ khác nhau của hai người là Võ Đế là vì lợi ích và giang sơn của mình. Mà Thiên Phù Đại Đế là thật sự vì người trong thiên hạ.
Võ Đế là một tài chủ, thủ hộ tài bảo của mình.
Thiên Phù Đại Đế là đạo sư, dẫn dắt người trong thiên hạ.
- Ngươi đã một lòng muốn có thế giới của mình, vậy ta cũng chỉ có thể câu thông với Cự Linh Thần, nói kế hoạch này cho hắn nghe. Ngươi là một khâu mấu chốt trong kế hoạch này. Thiếu ngươi là không thể được. Có điều hy vọng ngươi đừng giở thủ đoạn gian trá gì với ta.
Cổ Đạn Kiếm khẳng định là không tin được "Võ Đương Hưng" Trước mắt này.
- Đó là tất nhiên, hiện tại ta đã nói hết kế hoạch với Minh chủ, chính là muốn cầu phú quỷ trong hiểm nguy, nếu Minh chủ truyền bá chuyện này ngoài, ta lập tức sẽ nguy to, đương nhiên Minh chủ cũng Nhất Phi Trùng Thiên cơ hội cất cánh bay cao, hiện tại chúng ta là dùng lợi ích để ràng buộc, đó cũng là thứ chắc chắn nhất.
Cổ Trần Sa nói:
Bạn cần đăng nhập để bình luận