Long Phù

Chương 2087: Ai sẽ là người chiến thắng (1)

Chương 2087: Ai sẽ là người chiến thắng (1)
Cổ Trần Sa đi vào trong Hỗn Loạn Vũ Trụ là để tìm người đã lấy được hồ lô đó. Hắn không muốn có được hồ lô đó, tuy rằng hồ lô do Pháp Vô Tiên ngưng tụ thành đó vẫn là pháp bảo mạnh nhất trong lịch sử, thế nhưng trong mắt hắn đây vẫn chẳng là gì cả. Thực ra sự xuất hiện của hồ lô này là do một mình hắn tạo ra.
Hắn đã khiến nỗi hận của Pháp Vô Tiên nổi dậy, sắp xếp để Pháp Vô Tiên trốn đi rồi cuối cùng bắt đầu nuốt trọn cả vũ trụ, khiến tất cả mọi người trong vũ trụ đều cùng hận hắn. Đây chỉ là một vật thí nghiệm của hắn thôi. Quả nhiên khi đạo hành của Pháp Vô Tiên bị phản phệ, nuốt hết vạn vật đến khi không thể nuốt được nữa, khiến vạn vật trong vũ trụ bắt đầu phản kháng. Trong khoảnh khắc họ trấn áp, giết chết Pháp Vô Tiên, mọi người đã đồng tâm hiệp lực. Chỉ trong chốc lát, Vũ Trụ Nguyên Lực và Tâm Linh Chi Lực của người đã kết hợp với nhau ở mức độ cao nhất.
Như vậy, rất nhiều số liệu của thí nghiệm này đều đã bị Cổ Trần Sa nạp vào trong hệ thống tu luyện của mình. Vô Long Tâm Pháp lại bước thêm một bước tiến lớn nữa, cung cấp một nguồn tài nguyên rất lớn cho hắn để tham ngộ Bất Hủ tầng thứ mười, cảnh giới Phi Hữu Vô Bất Hủ.
Bây giờ, hắn phải tìm được người có được hồ lô này, quan sát hắn ta, có được thêm nhiều số liệu nữa, từ đó hắn sẽ có thêm rất nhiều tài nguyên và cảm xúc.
Pháp Vô Tiên chắc chắn là chết rồi, thế nhưng dấu ấn thì vẫn còn. Khi chiêu cuối cùng được đánh ra, cái hồ lô đó đã bị đốt cháy để luyện hóa rồi, điều đó khiến hồ lô này trở thành một vật Vô Bất Hủ thực sự.
- Vũ trụ này đúng là hỗn loạn thật.
Vào trong Hỗn Loạn Vũ Trụ, Cổ Trần Sa nhìn thấy hàng ngàn loài cây, có vô số những người khổng lồ, Cự Thú, thậm chí còn có cả ma pháp, Tiên Đạo Tông Môn, Cự Long, ma quỷ, các vị thần, loài người, Yêu Tộc, Tiên Nhân, người ngoài hành tinh, nền văn minh khoa học và các chủng tộc nửa người nửa thú. Họ đều sinh sống trong cùng một không gian, đấu đá lẫn nhau trong vũ trụ này để có được cơ hội sinh tồn. Bọn họ liên tục chèn ép, thu hẹp không gian sinh sống của các chủng tộc khác để mình có nhiều lợi ích hơn.
Cổ Trần Sa đã đến một thành trì khổng lồ.
Trong thành trì này đâu đâu cũng là những lâu đài cao ngút, được xây nên bằng đá. Hơn nữa đây rõ ràng không phải do người làm mà là sức mạnh của phép thuật.
Thành trì này rất lớn, nó cứ kéo dài mãi, phải đến hàng triệu dặm. Đây là đế quốc lớn mạnh nhất trên đại lục này, đô thành của Áo Thuật Đế Quốc.
Nền văn minh phép thuật sớm đã sản sinh ra nhiều vũ trụ khác bởi sự tác động của sức mạnh của Cổ Trần Sa, đa số chúng đều là nền văn minh phép thuật. Năm đó, Võ Đương Không muốn trốn khỏi sự truy sát của Pháp Vô Tiên nên đi vào trong Long Cốc Đại Lục, kết hợp với Ma Pháp Chi Tổ ở dó nên đã thoát khỏi được sự truy sát.
Nhưng mà bây giờ Pháp Vô Tiên đã chết rồi, còn Võ Đương Không thì bị biến thành một con người, trở thành một con vật cưỡi phải đi kéo xe, không còn cơ hội nào để nàng ta lật ngược tình thế nữa.
Nền văn minh phép thuật và Văn Minh Tiên Đạo là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau. Văn Minh Tiên Đạo dùng linh khí đất trời để nâng cao tu vi của bản thân, hình thành thế giới trong cơ thể, tạo ra mọi thứ trong đó.
Còn nền văn minh phép thuật thì dùng Tinh Thần Lực của mình để sắp xếp lại các nguyên tố trong vũ trụ, tạo thành các loại phép thuật, Những phép thuật này khiến người ta phải bất ngờ, tính đa dạng của nó vượt xa Văn Minh Tiên Đạo. Thế nhưng tuổi thọ của một vài Ma Thuật Sư trong nền văn minh phép thuật thì lại kém xa Tiên Nhân của Văn Minh Tiên Đạo. Hơn nữa Văn Minh Tiên Đạo hoạt động theo kiểu một thân một mình, còn nền văn minh phép thuật thì hoạt động theo nhóm.
Ví dụ như là một Ma Pháp Sư mà hoạt động một mình thì chắc chắn hắn không thể có được những thành công rực rỡ. Thế nhưng nếu như rất nhiều Ma Pháp Sư tụ tập lại, tạo thành một đội lớn, họ cùng nhau nghiên cứu phép thuật, tập trung tất cả mọi sức mạnh vào với nhau, xây dựng Hồ Ma Lực rồi lấy được ma pháp từ trong Hồ Ma Lực, sức mạnh đó sẽ tăng lên rất nhiều.
Nền văn minh như vậy vừa giống Khoa Kỹ Văn Minh, điều quan trọng nhất là sự hợp tác trong nhóm. Nhưng nó giống một sự kết hợp của Văn Minh Tiên Đạo và Khoa Kỹ Văn Minh hơn.
Cổ Trần Sa bước vào Áo Thuật Đại Lục, cảm nhận được Pháp Tắc xuất hiện ở mọi nơi trong đại lục này, còn có cả một chiếc lưới Áo Thuật nữa, nó đã bao trùm lấy cả đại lục này, vừa giám sát tất cả vừa cung cấp sức mạnh cho Áo Thuật Sư trong đại lục. Trong nơi này, chỉ cần là những Áo Thuật Sư có cống hiến cho Áo Thuật Đế Quốc thì đều có thể sử dụng Áo Thuật Võng Lạc này để khiến sức mạnh Áo Thuật của mình tăng lên.
Cái gọi là Áo Thuật là một dạng của phép thuật, nó tinh tế hơn, sáng tạo hơn phép thuật.
Diện tích của Áo Thuật Đại Lục này còn lớn hơn cả Vô Tận Đại Lục khi xưa. Kẻ thống trị trên Áo Thuật Đại Lục chính là Áo Thuật Đế Quốc. Kẻ thống trị của Áo Thuật Đế Quốc là một nhóm Áo Thuật Sư, trong Đế Quốc không có hoàng đế, cũng không có kẻ thống trị mạnh nhất, đó là một hội liên minh. Mỗi năm năm họ sẽ chọn ra một quan chấp chính Áo Thuật.
Trong liên hội có tổng mười ba Áo Thuật Sư, được gọi là Áo Thuật Chi Vương bọn họ cùng nhau điều hành đất nước, gặp phải chuyện gì thì bỏ phiếu. Bên dưới có còn có những nghị viên Áo Thuật nữa.
Bộ máy chính trị cũng tương đương như Thập Nhị Chi Chủ của nên văn minh Tiền Sử, hội liên minh của Chủ Đán, Chủ Thần và những người khác.
Cổ Trần Sa quan sát Áo Thuật Đại Lục, Áo Thuật Đế Quốc này. Chỉ bằng một cái nhìn thôi mà mọi kết cấu của nơi này đều xuất hiện trong mắt hắn.
Đẳng cấp, giai tầng của Áo Thuật Đại Lục rất rõ ràng, Áo Thuật Sư có địa vị cao nhất Đế Quốc Đại Lục, sau đó là một vài quý tộc, sau đó nữa là kỵ sĩ, bình dân, nô lệ.
Phân chia giai tầng như vậy rất thú vị, trong Chính Thống Đế Quốc của Vô Tận Đại Lục lúc trước, hoàng đế là người quyền lực nhất, triều đình là chúa tể, cho dù là Tiên Nhân cũng phải quy phục triều đình, làm việc cho triều đình. Thế nhưng bây giờ Áo Thuật Đại Lục lại do Áo Thuật Sư làm chủ.
Cho dù là nô lệ cấp thấp nhất thì một khi bắt đầu có tư chất Áo Thuật, có thể thu hút được sức mạnh của Áo Thuật Võng thì sẽ được nâng lên ngay lập tức, trở thành sự tồn tại còn cao hơn cả quý tộc.
Trong Áo Thuật Đế Quốc, địa vị của Áo Thuật Sư cũng như là thần thánh vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận