Long Phù

Chương 812: Mở đường (2)

Chương 812: Mở đường (2)
Cổ Trần Sa lại điểm ra một chỉ, một đạo kim quang rộng chừng mấy chục dặm đẩy mạnh về phía trước, trực tiếp san phẳng mặt đất, núi gặp phải kim quang này cũng bị gạt ra, đầm lầy thì bị lấp phẳng, sông ngòi hồ nước cũng bị cắt đứt, một đại lộ rộng lớn xuyên qua Man Hoang tám chín ngàn dặm trực tiếp tiếp giáp với đất phong của hắn.
Từ bên rìa đất phong của Cổ Trần Sa tới Hỗn Thế Ma Viên Thần Miếu, có tầng tầng cách trở, núi lớn rừng rậm, đầm lầy vũng bùn, khe rãnh vạn trượng, trong rừng cây cũng có vô số chướng khí, độc trùng, mãnh thú, Ma Viên, giữa núi và núi cũng có vách núi hiểm trở.
Quân đội muốn tới đây là chuyện không thể.
Nhưng hiện tại, dưới lực lượng vô cùng của Cổ Trần Sa, tất cả núi lớn đều bị di chuyển, nơi hiểm yếu bị đả thông, đại đạo rộng lớn dưới sự dung luyện của kim quang ngưng tụ rất nhanh.
Đan khí của Cổ Trần Sa tới đâu, núi đá bùn đất ở đó trong nháy mắt bị hòa tan thành nham thạch nóng chảy, sau đó lập tức ngưng kết thành đất đá cứng rắn, bằng phẳng chỉnh tề, kiên cố như sắt thép.
Đây là lực lượng của thần thông, cải tạo núi sông.
- Đó là gì? Rốt cuộc đã phát sinh chuyện gì.
Rất nhiều Mạo hiểm giả, thương hội, cao thủ thậm chí và bình dân bách tính ở bên rìa đất phong đều cảm thấy đại địa đang không ngừng chấn động.
Có một số cao thủ thì đứng ở chỗ cao quan sát, liền phát hiện trong núi lớn xa xa, một con cự long màu vàng xuyên núi mà đi, gặp phải núi lớn thì đập nát, gặp phải khe rãnh thì lấp phẳng, theo sự xuất hiện của cự long màu vàng chính là một hoạn lộ thênh thang, kéo dài đến xa xa.
Trong núi rừng Man Hoang sơn, vô số Ma Viên và dã thú, thậm chí còn có đại quân Man tộc đang ẩn núp đều kinh ngạc, có người chạy trốn, có người thì nổi điên tiến hành tập kích về phía biên ải.
Lúc này, một đội đội binh lính xuất hiện, đều là tinh nhuệ tuyệt đối, mặc Tinh Tốt Khải, đeo Tinh Tốt Kiếm, tay cầm Hỏa Phù Thương, người người đều chạy như bay, còn nhanh nhẹn hơn viên hầu.
Tinh Tốt Khải cho dù là ngu phu bình thường mặc vào cũng sẽ đi lại như bay, có lực lượng bốn trâu một hổ, lại đao thương bất nhập, nước lửa bất xâm.
Đây là chiến giáp siêu việt Giác Giao Khải mà Tĩnh Tiên Ti khai phá ra.
Nhất là Tinh Tốt Kiếm mà những binh lính này cầm, còn có thể co duỗi nuốt nhả, trong chiến đấu đột nhiên biến dài, đâm thủng kẻ địch, còn càng tự động sau khi bay ra trảm sát kẻ địch thì lại bay về.
Có hai loại lợi khí này trong người, Man tộc Ma Viên liên tiếp bại lui, cho dù là binh lính đội ngũ năm người, hoàn toàn có thể đối phó quân đội mấy nghìn người của Man tộc.
Quả nhiên, những binh lính này vừa xuất hiện, giống như bổ dưa thái rau giết chết toàn bộ Man tộc và Viên tộc tới tấn công.
Mà trong Viên tộc không có cao thủ xuất hiện, cao thủ trong Man tộc cũng đồng loạt biến mất.
- Mọi người đừng kích động, là Tĩnh Tiên Ti Trần Vương gia đang giải quyết triệt để vấn đề Yêu Man.
Lúc này, rất nhiều binh lính cũng đã nhận được chỉ thị, đều gầm lên, trên rất nhiều binh trạm đóng quân, có khí cụ tăng âm đang truyền bá thanh âm:
- Hiện tại Trần Vương gia thi triển thông, di chuyển núi, lấp phẳng sông, ở trong rừng Man Hoang mở ra một đại lộ thông thiên, nối thẳng tới Hỗn Thế Ma Viên Thần Miếu, các ngươi cũng xâm nhập Man Hoang, tiến hành bắt giết.
Ước chừng qua nửa canh giờ.
Quang mang màu vàng đó trực tiếp tới mép núi gần đất phong thì đột nhiên biến mất.
Mà nối với đất phong là một con đường vô cùng rộng lớn xuất hiện trước mặt mọi người.
Cái này không thể nói là đường, mà là bình nguyên.
Trên bình nguyên này toàn bộ đều là nham thạch kiên cố bằng phẳng như gương, cơ hồ là vô số người đều có thể thông qua con đường này đi vào sâu trong Man Hoang, thậm chí ở trên đường xây dựng phòng ốc, mở ra thành trì trấn nhỏ để định cư.
Rừng cây Man Hoang xa xa, núi rừng bị đè ép, vặn vẹo, đại quân Man tộc và Ma Viên ở trong đó kêu rên, có địa điểm tụ tập bị hai núi đè ép, trực tiếp nghiền nát, toàn bộ đại quân bị chôn ở dưới núi, chết tới không thể chết thêm được nữa.
Vô số người thấy một màn này, đều hưng phấn hoan hô.
Thần thông và uy năng của Cổ Trần Sa cứ như vậy tán phát ra.
Lúc này, trên vùng trời của Hỗn Thế Ma Viên Thần Miếu, trong một chưởng của Cổ Trần Sa, quán thông núi sông đại địa, không ngờ ở giữa Hỗn Thế Ma Viên Thần Miếu và đất phong mở ra một con đường bằng phẳng rộng chừng mấy chục dặm.
Khi hắn làm những cái này, không ai đến ngăn cản hắn, bởi vì cao thủ nơi này đều bị hắn giết hết rồi, Viên Sát Sinh, Đại Viên Vương mạnh nhất cũng bị trấn áp.
Loại năng lực khai mở này cho dù là là người Đạo cảnh nhị thập tứ biến cũng làm được làm được, có lẽ chỉ có cường giả nhị thập ngũ biến Bất Tử Chi Thân, vận chuyển pháp lực, mới có thể làm được như Cổ Trần Sa.
Đây là tiến bộ trong hai tháng gần đây của Cổ Trần Sa, dưới sự chu toàn với Hình Khung Thị, sức chiến đấu của hắn đã đề thăng gấp mười lần.
Ầm!
Đúng lúc này, trong nháy mắt hắn thu hồi đan khí, một cái bóng xuất hiện sau lưng hắn, vô thanh vô tức ẩn núp, ám sát, cái bóng này cũng là một con viên hầu, nhưng giống như không thực thể, chính là một bóng ma.
Vươn móng vuốt, hung hăng đâm vào sau lưng Cổ Trần Sa, dường như muốn móc ra tim hắn.
- Tộc trưởng Viên tộc, Viên Hoang, ngươi cuối cùng cũng ra rồi à? Có điều sử dụng chỉ là một pháp lực hóa thân mà thôi, pháp lực hóa thân này chắc chỉ có một phần mười lực lượng của bản thể. Chỉ như vậy mà muốn đối phó ta á? Quả thực là chuyện cười.
Cổ Trần Sa cũng không né tránh, mặc cho móng vuốt này chộp vào sau lưng, trăm viên Kim Đan trong cơ thể đột nhiên biến mất, lập tức tất cả công kích của viên hầu này đều hoàn toàn bị hấp thu.
Mà thân thể hắn vặn vẹo, một đạo đan khí kết thành lồng giam, không ngờ khóa chết viên hầu này lại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận