Long Phù

Chương 996: Chấp Pháp Chi Nhận (2)

Chương 996: Chấp Pháp Chi Nhận (2)
Pháp Thánh xua tay:
- Nếu ta khôi phục hoàn toàn, nắm lấy một chút manh mối, cũng có thể đạt được, có điều bảo ngươi đi hợp tác với Võ Đương Không, trừ chú ý Tế Thiên Phù Chiếu ra, còn là chuẩn bị cho giành lấy Táng Thế Chi Quan.
- Mong Pháp Thánh đại nhân chỉ điểm.
Pháp Vô Tiên không rõ.
- Bên Võ Đương Không thu nạp một người tên là Khương Kỳ, người này có huyết mạch của Khương Công Vọng.
Pháp Thánh cũng điểm tới là dừng, hắn tin Pháp Vô Tiên có thể minh bạch.
Pháp Vô Tiên gật đầu, thấy Pháp Thánh cũng không có dặn dò gì khác, liền hóa thành một cơn gió rời đi, vô thanh vô tức.
Pháp Thánh nhìn bóng lưng của Pháp Vô Tiên, thở dài một tiếng, lắc đầu:
- Tâm của kẻ này thật sự quá lớn, dưỡng thành tính cách nghiêng trời lệch đất, quả thực là vô pháp vô thiên, phải xem có thể vượt qua các kiếp số hay không. Hiện tại ta là mượn dùng sự biến động của thiên địa, một lần nữa sống lại, kỳ thật cũng không vững chắc, nếu thiên địa quay về, ta vẫn phải vẫn lạc, nhưng Cổ Đạp Tiên đã di lưu lại huyết mạch, vậy đối với ta mà nói cũng chính là chuyện tốt, nếu ta có thể lấy ra huyết mạch đó rồi tiến hành lợi dụng, cho dù là thiên địa trở về quỹ đạo, cũng có thể bất tử bất diệt. Nhưng việc này vẫn phải quan sát cẩn thận, nếu khiến Cổ Đạp Tiên chú ý, chỉ sợ ta sẽ bị xóa diệt triệt để, không thể hiển linh được nữa.
Sau đó, Pháp Thánh quan sát bố cục của Thần Châu đại địa này, mi tâm nhíu lại:
- Hảo thủ đoạn, hiện tại bố cục của Trung Thổ Thần Châu này đã cục thành một đại trận, ngay cả Nhất Thiết Pháp Giới, căn cơ của Pháp gia chúng ta cũng bất tri bất giác thành một bộ phận của trận pháp, chờ khi ma tai bùng nổ tới lúc dày đặc nhất, vô số Ma Thánh Ma Thần hàng lâm hàng lâm tới nơi này, Thần Châu đại trận đột nhiên phát động, e là tất cả ma đầu đều sẽ bị chôn vùi trong đây, đây cũng là thủ đoạn nho nhỏ của Cổ Đạp Tiên à. Đã để ta nhìn thấu, ta cũng muốn xem, tuy ta không muốn đối nghịch với ngươi, nhưng muốn lợi dụng Pháp gia ta cũng không phải chuyện dễ dàng đâu.
Pháp Thánh đang suy tính, thân thể cứ như vậy biến mất trong thiên địa, vô thanh vô tức.
Thiên cơ một mảng mơ hồ.
Cho dù là Tam Đại Thiên Tôn, cũng rất khó suy tính được động tĩnh của hắn.
- Cự Linh Thần, Vu Tổ, tốt lắm, các ngươi không ngờ giậu đổ bìm leo, bức bách ta, nếu ta không đòi lại, vậy chẳng phải là ta chịu thiệt à? Thiên địa đại biến, rồng rắn nổi lên, mọi người đều tranh đoạt một phen, xem thủ đoạn của ai mạnh nhất, ai có thể ở trong cơ hội lần này đạt được bất hủ.
Ý niệm của Pháp Thánh cũng tiêu tán theo gió.
Trong Thương Sinh Chi Nguyện, tứ đại cự đầu của Tĩnh Tiên Ti lại tụ tập cùng nhau họp.
Cổ Trần Sa, lão Tứ, Lâu Bái Nguyệt, Gia Cát Nha.
Phân thân của Cổ Trần Sa ở lại phụ trợ bên cạnh Tần Hán, chân thân thì tiến vào trong Thương Sinh Chi Nguyện, lại họp cùng ba người, thương lượng việc sắp tới.
- Uy năng của tượng phật còn ở trên Bất Chu Cung, có thể cùng ngồi cùng ăn với Thiên Yêu Thư.
Gia Cát Nha nói:
- Tượng phật này cũng chính là thể xác của cự đầu Phật tông viễn cổ, cường hoành hơn bất kỳ pháp bảo nào. Cũng chỉ có Thiên Đạo Pháp mới có thể thôi động kích hoạt.
- Đúng vậy, đối với cao thủ Thần cấp và Thánh Nhân mà nói, xác của bản thân mình là quan trọng nhất, pháp bảo khác chỉ là thứ yếu, ví dụ như cây Vạn Tượng Toái Diệt Bổng này, tuy Đại Lực Thần dốc hết tâm huyết luyện chế ra, nhưng so sánh với thần thể của chính hắn mà nói thì vẫn kém một chút.
Cổ Trần Sa ngắm nghía một cây đoản côn trên tay, đây là hình thái thu nhỏ của Vạn Tượng Toái Diệt Bổng.
- Chủ ý của Trần Sa không tồi, không thu nhận Tần Hán mà là để hắn tự lập môn hộ, chúng ta ở sau lưng giúp đỡ, hấp dẫn hỏa lực, giành được thời gian, hơn nữa Phật tông viễn cổ thần bí khó lường, chúng ta khó có thể điều khiển, để Tần Hán gia nhập Tĩnh Tiên Ti, ngược lại là không tốt cho vị trí của hắn, còn không bằng để hắn tự lập môn hộ, như vậy sẽ cho hắn không gian phát triển lớn hơn.
Thần sắc của Lâu Bái Nguyệt bình tĩnh, dường như tu vi lại đề thăng rất nhiều.
- Ta có được diệu pháp của Phật môn.
Cổ Trần Sa lấy ra kinh văn đạt được trong tượng phật, để người ở đây hấp thu tham ngộ:
- Diệu pháp này cũng có chỗ độc đáo, Vô Thượng Phật Tổ thượng cổ đọ sức với Ma Ha Thần, còn thắng một chiêu.
- Trần Sa, mặc dù ngươi tu thành Thiên Đạo Pháp, biến hóa vô cùng, nhưng cũng phải cẩn thận.
Lão Tứ có chút lo lắng:
- Lần này ngươi từ trong Pháp gia lấy ra nhiều bảo bối như vậy, kiếm thì kiếm thật, nhưng Pháp Thánh không phải đồ ngốc, chỉ sợ cũng sẽ phát hiện ra.
- Cái này thì ta biết.
Cổ Trần Sa tất nhiên không dám khinh thường:
- Có điều ta có cơ hội, vẫn phải đạt được bí mật của Pháp Thánh, bởi vì Thiên Đạo Pháp của ta đề thăng mỗi một cảnh giới, tác động của thiên đạo đối với ta cũng càng lúc càng mạnh, cứ tiếp tục như vậy, chỉ sợ ta tu luyện tới nhị thập ngũ biến Bất Tử Chi Thân, sẽ giống như những Thánh Nhân đó, hợp đạo nhập diệt, đương nhiên điều này đối với cho ta mà nói, tác động của thiên đạo càng lớn, áp lực đối với ta càng lớn cũng là một chuyện tốt, ta có thể ở trong chống cự, có được nhiều tiến bộ hơn, từng thời từng khắc đều ở bên rìa sinh tử, có thể kích phát tiềm năng lớn nhất!
Bạn cần đăng nhập để bình luận