Long Phù

Chương 824: Cự Linh xảo quyệt (2)

Chương 824: Cự Linh xảo quyệt (2)
- Lời này của Hồng thúc đúng là tinh túy của chính giả, thống trị thiên hạ là phải làm như vậy.
Cổ Trần Sa đọc đủ thi thư, xem hết điển tịch thiên hạ, hắn không thể không biết đạo lý này, cũng biết nói thì dễ nhưng làm lại rất khó, mượn ma tai hiện tại mà nói, nếu để mặc nó bùng nổ mà không làm gì, vậy phong ấn mở ra, lập tức sẽ bung ra tứ phía, thiên hạ thất thủ.
Thế cũng chưa hết, các đại thế gia, hạng người có dã tâm sẽ thừa thế nổi lên, thiên hạ rơi vào rung chuyển, căn bản không khống chế được cục diện.
Cho nên, Cổ Trần Sa và Tĩnh Tiên Ti chính là muốn trì hoãn tốc độ bùng nổ ma tai, tăng cường lực lượng dân gian, chỉ cần có thể trì hoãn trì hoãn năm, dân cư dân gian bùng nổ, gia tăng mấy chục lần, thậm chí là trăm lần, tu vi chỉnh thể cũng đề thăng lên, lại giao phong với Ma tộc, có thể giành được ưu thế, mà trong ma tai, bách tính có được tôi luyện, khẳng định sẽ anh hùng xuất hiện lớp lớp, cao thủ ùn ùn.
- Hiện tại điều các ngươi phải làm cũng chỉ có thể như vậy, Gia Cát Nha an bài kế hoạch từng bước, không có sai lầm, đối với sự phát triển của Tĩnh Tiên Ti, nắm chắc đại thế thiên hạ, về tu hành cá nhân mà nói, lộ tuyến hắn thiết kế cũng là chính xác nhất, hoàn mỹ nhất, tinh giản nhất, cho dù là ta hiện tại quy hoạch cho Tĩnh Tiên Ti các ngươi, cũng không có bất kỳ cải biến gì, các ngươi có thể mời chào Thất Tinh Chi Chủ, khí vận nối liền, đích xác chiếm đại tiện nghi, trong Tinh Thần Chuyển Thế Nhân, người duy nhất Thất Tinh Chi Chủ kiêng kị chính là Nhật Nguyệt Chi Chủ.
Văn Hồng đề xuất đề nghị:
- Kỳ thật ngươi có thể đi gặp Chưởng giáo Vũ Trụ Huyền Môn Thường Vị Ương trong Tiên Đạo Huyền Môn một lần, nàng này tham ngộ dị số, có tâm tư điên đảo vũ trụ càn khôn, nếu Tĩnh Tiên Ti có thể đạt thành hiệp nghị với nàng ta, có lẽ có thể khống chế trình độ ma tai.
- Trước khi ta tới Tiểu Tu Di Sơn, nên tới Vũ Trụ Huyền Môn một chuyến à?
Cổ Trần Sa cũng không vội, lần trước trong quá trình tranh đoạt thằng nhóc của Vũ Khúc Tinh chuyển thế, Pháp Vô Tiên cướp đi thằng nhóc đó, nhưng cuối cùng thằng nhóc này rơi vào trong tay Vũ Trụ Huyền Môn Thường Vị Ương.
Pháp Vô Tiên căn bản không thể chống lại Thường Vị Ương.
Hơn nữa Vũ Trụ Huyền Môn và Thiên Địa Huyền Môn có thù hận rất sâu, Vũ Trụ Huyền Môn và Tam Đại Thiên Tôn cũng có oán thù, những cái này đều có thể lợi dụng.
- Muốn đối phó Tam Đại Thần Viên, cho dù ta đến giúp ngươi, cũng không đủ, nhưng nếu có thể đạt thành hiệp nghị với Thường Vị Ương, vậy thì không có vấn đề gì, nàng ta có thể khắc chế Lệ Vạn Long.
Văn Hồng nói.
- Một khi đã như vậy, ta sẽ tới Vũ Trụ Huyền Môn một chuyến, trên tay ta cũng có một số vốn liếng có thể đàm luận với Vũ Trụ Huyền Môn.
Cổ Trần Sa cũng đang có ý này.
Văn Hồng đã chỉ điểm hắn tới Vũ Trụ Huyền Môn, vậy khẳng định là có một số hy vọng.
Tam Đại Thần Viên thủy chung là yêu nghiệt, tuy đã nói là tới để đàm phán, Âm Dương Quỷ Viên cũng đáp ứng điều kiện, nhưng bọn họ rất dễ giở quẻ, Cổ Trần Sa cũng không hy vọng những yêu nghiệt này có thể tuân thủ lời hứa.
Sau khi giải quyết vấn đề Viên tộc, bớt đi một hậu hoạn lớn, có thể chuyên tâm ứng phó ma tai.
- Ta và Thường Vị Ương từng đã gặp mặt một lần, nàng này vô cùng kỳ lạ, Vũ Trụ Huyền Môn cũng là phất riêng một ngọn cờ, cảnh giới của nàng ta thậm chí còn vượt trên cả phụ thân Thường Vũ Trụ.
Văn Hồng nói:
- Ngươi tới Vũ Trụ Huyền Môn, ít nhất cũng sẽ không gặp phải sinh tử chi kiếp như tới Tiểu Tu Di Sơn gặp đám nàng ta kia.
- Hiểu rồi, hiện tại ta đi đây.
Cổ Trần Sa nhìn nhìn bầu trời tinh không, hắn không thể tự bay ra. Đây là động thiên Văn Hồng tự mình mở, không giống như trong Thương Sinh Chi Nguyện.
Văn Hồng mỉm cười, phất tay, một cỗ tinh quang bọc lấy Cổ Trần Sa bay ra ngoài.
Cổ Trần Sa cũng không dừng lại, thôi động đan khí, dùng tốc độ lớn nhất phi hành trong không trung, lên tới Vũ Trụ Huyền Môn ở Đông Hoang.
Man Hoang này thuộc về phía nam, tới Đông Hoang không phải xuyên qua quốc thổ Đại Vĩnh triều, mà là dọc theo rừng cây nguyên thủy, núi cao sông sông sẽ tới đông nam, giáp giới giữa Nam Man và Đông Di.
Quả nhiên, bay chừng ba canh giờ, núi sông rừng rậm trước mắt liền biến thành phong cách khác lạ.
Non xanh nước biếc, cây cối phần lớn là cao ngất trong mây, có nhiều cảnh đẹp, trên cơ bản không có đầm lầy vũng bùn. Khí hậu trở nên khô ráo lành lạnh, có khác biệt rất lớn với sự nóng ẩm của Man Hoang.
Man Hoang chi địa, rừng cây chi chít, khắp nơi đều là đều leo, độc trùng, chướng khí từ xa xa nhìn qua, rừng cây là một mảng đen nghịt, khỉ ho cò gáy, nhìn thấy mà sợ.
Mà trong Đông Hoang sơn thủy cẩm tú, nhìn một cái liền ga thích hợp cho tu sĩ ở lại và tu hành.
Cổ Trần Sa bay trên bầu trời, thần niệm quét ra, có thể cảm ứng được bất kỳ cảnh vật nào ở phía dưới vạn dặm, linh dược, thậm chí còn có tài nguyên khoáng sản dưới lòng đất, hoặc là bảo vật chôn giấu vân vân, hắn phát hiện trong rất nhiều núi rừng Đông Hoang, có rất nhiều ẩn sĩ ở lại, môn phái lớn nhỏ như như sao trên trời, không phải hoang tàn vắng vẻ.
- Dân cư sinh sống trong Đông Hoang tổng hợp lại dường như không thể hết ít hơn toàn bộ Vĩnh triều. Chỉ là địa vực rộng lớn, phân tán nên không tập trung như trên Thần Châu đại địa. Đại môn phái trong Tiên Đạo Thất Thập Nhị Huyền Môn, nghe đồn còn để đệ tử thành lập quốc gia trong Đông Hoang, làm dự trữ nhân tài khổng lồ.
Đây là lần đầu tiên Cổ Trần Sa tới Đông Hoang.
Bạn cần đăng nhập để bình luận