Long Phù

Chương 1361: Xé bỏ khế ước (1)

Chương 1361: Xé bỏ khế ước (1)
- Nếu ngươi đã nương nhờ vào ta, vậy nhất định phải chân tâm thật ý.
Ngón tay Câu Trần hơi động, trước mặt hắn xuất hiện một hạt giống, hạt giống này màu sắc rực rỡ.
- Đây là ta luyện chế hạt giống Thiên Yêu Thụ, nếu ngươi thật lòng đầu nhập vào, vậy thì cho nó vào trong thế giới của ngươi, nó sẽ hoá thành Thiên Yêu Thụ, có thể giúp đỡ Vi Trần thế giới cực kỳ phong phú, tốc độ phát triển nhanh hơn hiện tại mấy chục lần, đương nhiên nếu ngươi không nghe lời, ý đồ phản bội ta, Thiên Yêu Thụ sẽ hấp thu sạch sẽ Vi Trần thế giới, thậm chí cả bản chất linh hồn của ngươi. Ngươi tiếp thu hạt giống Thiên Yêu Thụ, khi đó chính là người mình, Lộc Thần đại vị lập tức cho ngươi.
- Hạt giống Thiên Yêu Thụ.
Trên mặt Phúc Thọ Thần xuất hiện vẻ kiêng dè.
Hắn biết đây chính là thủ đoạn khống chế quen thuộc mà nghiêm khắc nhất của Câu Trần, đương nhiên cũng có thể cho thuộc hạ chỗ tốt cực lớn, Thiên Yêu Thụ huyền diệu hắn cũng biết, nhét vào trong thế giới, có thể nhanh chóng hấp thu lực lượng hỗn độn, phong phú thế giới, sáng lập quy tắc thế giới, khiến cho thế giới càng kiên cố và hoàn mỹ.
Nhưng quyền khống chế cũng nằm trong tay Câu Trần, một khi tiếp nhận, vậy thì sẽ bị người khác thao túng, không được tự do.
Không giống với việc hắn gia nhập Tĩnh Tiên Ty, là khí số liên hệ lẫn nhau mà thôi, có vinh và vinh, có nhục và nhục, không khác gì vương công đại thần của triều đình, mà không phải bị người khác khống chế hoàn toàn.
- Câu Trần chết tiệt, lại muốn khống chế ta.
Phúc Thọ Thần đã hận trong lòng:
- Loại thủ đoạn này chỉ là tiểu thừa, kém xa Vạn Tiên Sư, càng không bằng Tĩnh Tiên Ty. Nhưng thực lực Câu Trần hơn xa ta, nếu ta phản kháng, chỉ sợ sẽ gặp bất trắc. Nhưng khuất phục như thế, chỉ sợ đối phương sẽ sinh nghi.
- Làm sao? Ngươi không nguyện ý?
Câu Trần biến sắc, nói:
- Ngươi cần phải nghĩ kỹ, không nên rượu mời không uống chỉ thích uống rượu phạt.
- Câu Trần đại nhân, ta nguyên bản gia nhập Vạn Tiên Liên Minh, Vạn Tiên Sư cũng không có khống chế ta, để cho ta tự do tự tại, lại nói, ta hiện tại đã thu được hai đại Chân Thần đại vị, tu vi tự thân cũng đạt tới Chân Lý Thánh Tâm ba mươi ba biến, thành tựu Thánh Nhân, thiên địa to lớn, nơi nào không thể đi? Lại cách một quãng thời gian, tu vi nhất định có thể đến ba mươi lăm biến, thậm chí ba mươi sáu biến, Vi Trần thế giới tự thân cũng luyện thành Tiểu Thiên thế giới, thành tựu Huyền Môn đại giáo, địa vị tôn quý, không phải tầm thường, như thế nào lại làm nô tài chứ? Vì Lộc Thần Chân Thần đại vị, ta trở thành nô tài của ngươi, sinh tử đều nắm trong lòng bàn tay, sao có thể có chuyện đó? Đúng là quá buồn cười. Ta nương nhờ vào ngươi có thể, nhưng ngươi muốn triệt để khống chế ta, trở thành con rối, tuyệt đối không thể, quá mức thì hôm nay cá chết lưới rách mà thôi, nếu ta là thủ hạ của Vạn Tiên Sư, ít nhiều gì cũng có chút thủ đoạn liên hệ, nếu như thi triển thủ đoạn này ra, Vạn Tiên Sư đại nhân nhất định sẽ đến đây cứu vớt, vào lúc ấy, ta xem Câu Trần đại nhân ngươi có ngăn cản được hay không.
Phúc Thọ Thần đột nhiên cười dài lên:
- Phúc Thọ Thần ta không phải con tôm nhỏ, mặc cho người khác chà đạp, ta chính là Thánh Nhân, biết chưa, Thánh Nhân! Thà làm ngọc vỡ, không làm ngói lành.
- Lớn mật!
Hồ Cô Thần quát lên:
- Ngươi dám gào thét trước mặt Câu Trần đại nhân, điếc không sợ súng. Ta hiện tại sẽ trấn áp ngươi.
- Chỉ bằng ngươi?
Phúc Thọ Thần trên thân cũng xuất hiện sát ý:
- Ngươi là hồ ly lẳng lơ, cáo mượn oai hùm, nếu không có Câu Trần ở sau lưng ngươi, ta có thể giết ngươi mười lần trong nháy mắt, ngươi có tin hay không.
- Muốn chết!
Hồ Cô Thần muốn ra tay.
- Chậm đã.
Câu Trần ngăn cản chiến đấu, nhìn Phúc Thọ Thần từ trên xuống dưới:
- Ngươi nói hợp tình hợp lí, nếu ngươi lập tức tiếp nhận hạt giống Thiên Yêu Thụ, ta thật hoài nghi ngươi trá hàng. Không sai, ngươi nói có đạo lý, ngươi là Thánh Nhân, không thể chịu nhục. Ta làm như vậy có phần quá đáng, nhưng ngươi làm người gian trá giảo hoạt, nếu ta giao Lộc Thần Chân Thần đại vị cho ngươi, Phúc Lộc Thọ ba thần hợp một, thực lực tăng mạnh, chờ thêm một thời gian, ta không thể trấn áp được ngươi, đến lúc ấy, ngươi nói không chắc sẽ ám hại ta, chẳng phải ta sẽ hại mình sao? Vì lẽ đó ta hiện tại nói ra một kiến nghị, ngươi vẫn nuốt vào hạt giống Thiên Yêu Thụ này, bị ta khống chế, nhưng mà chỉ là thời gian ba năm, ba năm sau, hạt giống Thiên Yêu Thụ sẽ hoàn toàn bị ngươi quản lý, ta thu hồi ý chí, làm sao? Ngươi làm việc cho ta ba năm, ta cho thù lao chính là Lộc Thần Chân Thần đại vị, ngươi không thua lỗ, chúng ta có thể ký kết Thiên Yêu khế ước trên Thiên Yêu Thụ, sẽ ghi rõ ràng trên đó, không ai có thể vi phạm
- Thiên Yêu khế ước?
Phúc Thọ Thần suy nghĩ một chút:
- Vậy thì thử xem, Lộc Thần đại vị, ta nhất định phải được, hơn nữa còn có một việc chính là, Cảnh Khâu không phát huy ra bí mật chân chính của đại vị, không thể tặng người lấy lộc vận, không có gia trì thế giới, cũng không thể dùng lộc vận dụng thống trị quốc gia, mà ta không như thế, cần phải có bổng lộc và chức quyền, Phúc Lộc Thọ ba thần hợp nhất, ta sẽ gia trì lên Thần Thánh Tát Mã đế quốc, vận nước đế quốc ít nhất sẽ tăng vọt gấp ba. Cảnh Khâu, ngươi nói đúng hay không?
- Nếu không phải như thế, ta cũng không bỏ qua Chân Thần đại vị, để Câu Trần đại nhân cho ngươi.
Cảnh Khâu gật đầu, không biết đang suy nghĩ gì.
- Nhưng mà Cảnh Khâu ngươi từ bỏ Chân Thần đại vị, tuổi thọ và tu vi sẽ lập tức giảm xuống, ngươi thật sự cam lòng?
Phúc Thọ Thần hỏi.
- Ta tự nhiên sẽ bồi thường Cảnh Khâu, cho hắn Chân Thần đại vị càng tốt hơn.
Câu Trần nói:
- Lại nói, ngươi thu được Thần vị, cũng phải phụ trợ Cảnh Khâu thành lập Thần Thánh Tát Mã đế quốc, kinh doanh trong sa mạc, Cảnh Khâu có sự giúp đỡ của ngươi, đế quốc sẽ bành trướng nhanh chóng, hắn đạt được chỗ tốt không hẳn sẽ dưới ngươi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận