Long Phù

Chương 1359: Câu Trần xuất hiện (1)

Chương 1359: Câu Trần xuất hiện (1)
Cổ Trần Sa ẩn giấu đi, mà Phúc Thọ Thần trực tiếp tiến vào đô thành Thần Thánh Tát Mã đế quốc.
Đô Thành to lớn, hùng vĩ bao la, làm cho người ta chú ý nhất chính là thần miếu, tượng thần thần miếu chính là Cảnh Khâu, cao vút trong mây, từng tầng từng tầng ánh sáng phóng xạ bốn phía, hào quang vạn đạo, điềm lành rực rỡ, cho dù buổi tối sẽ chiếu sáng không có nơi âm u trong Đô Thành.
Đây chính là thần tích.
Vô số người nhìn thấy tượng thần này, tân sinh tín ngưỡng, tín ngưỡng Cảnh Khâu Chân Thần càng thành kính.
- Cảnh Khâu đạo trị quốc có một tay, kết hợp tín ngưỡng và phát triển lẫn nhau, thành lập văn minh hoàn toàn mới trong sa mạc, văn tự, lịch sử, kinh điển, thần thoại, thậm chí còn tu hành đều hoàn toàn mới, chờ thêm một thời gian, chỉ sợ sẽ có thành tựu phi thường to lớn.
Phúc Thọ Thần trực tiếp bước vào không gian sâu trong thần miếu.
Đây là Vi Trần thế giới của Cảnh Khâu.
Cảnh Khâu tự nhiên không thể tự mình sáng lập Vi Trần thế giới trở thành Tiểu Thiên thế giới, mặc dù thủ đoạn của bọn họ chồng chất, Tiểu Thiên thế giới chính là Tiểu Thiên thế giới, cần thâm hậu gốc gác để tích trữ, hắn còn cực kì nông cạn.
Vào lúc này, Cảnh Khâu đang tu hành trong Vi Trần thế giới, tìm hiểu huyền diệu.
Dưới thân hắn là một thần toạ, Chân Thần đại vị, Lộc Thần sắc phong.
Hắn vận chuyển biến hóa tự thân, kết hợp với Lộc Thần đại vị.
Đột nhiên Lộc Thần Chân Thần đại vị đang toả ra gợn sóng, dường như nơi sâu xa nhất không hề tiếp cận Cảnh Khâu.
Cảnh Khâu ý niệm lui đi ra, cau mày nói:
- Quả nhiên, Chân Thần đại vị cần duyên phận và nhân quả phối hợp, ta không phải người truyền thừa Lộc Thần, không có bất cứ duyên phận gì với Lộc Thần, hiện tại mạnh mẽ cướp đoạt Chân Thần đại vị, tuy rằng thu được đủ chỗ tốt, tăng cường tuổi thọ, trở thành Chân Thần, còn muốn dung hợp hoàn mỹ hơn vẫn còn thiếu một tia thời cơ mấu chốt nhất, nhưng mà Cảnh Khâu ta là ai? Nếu Chân Thần đại không thần phục ta, vậy ta làm sao tiếu ngạo thiên địa, chấp chưởng càn khôn, trở thành chí cao thần bá chủ tuyệt thế vô địch.
Cảnh Khâu phát ra dã tâm ngay cả Pháp Thánh cũng không có.
Dã tâm của hắn cực kỳ to lớn, lúc trước chỉ là Bất Tử Chi Thân, hắn đã dám có dã tâm lật đổ triều đình, tuy bị Gia Cát Nha đánh bại, Cảnh gia bị tóm, triệt để yên diệt, nhưng tự thân hắn cũng toàn thân trở ra, trái lại còn mạnh hơn trước rất nhiều.
Đột nhiên, tâm linh hắn hơi động, trên mặt toả ra ánh sáng:
- Phúc Thọ Thần, ta biết ngươi đã tới, đi ra đi.
- Cảnh Khâu quả nhiên là Cảnh Khâu, không hổ là người được Pháp Thánh vừa ý, Vạn Tiên Sư cũng than thở. Không nghĩ tới ngươi lại biết ta sẽ tới?
Phúc Thọ Thần cứ như vậy ở Cảnh Khâu Vi Trần bên trong thế giới hiển hiện ra hình thể:
- Xem ra tu vi của ngươi đã có tinh tiến?
- Ta biết, Lộc Thần Chân Thần đại vị có duyên phận với ngươi, ngươi trước sau gì cũng tới cướp đoạt, nếu ngươi không cướp đoạt Chân Thần đại vị, tu hành không viên mãn, đây là nhược điểm trí mạng của ngươi.
Cảnh Khâu đột nhiên nhìn về phía Phúc Thọ Thần, ở trên người hắn xuất hiện một luồng tinh mang:
- Quả nhiên, ngươi đạt được Phúc Thần và Thọ Thần Chân Thần đại vị, không kịp chờ đợi tới tìm ta, muốn ba toà Thần vị viên mãn cũng là chuyện đương nhiên, Thần bình thường được một toà Chân Thần đại vị đã là hồng phúc tề thiên, ngươi có được hai toà, hơn nữa còn có duyên phận phối hợp với nhau, đợi một thời gian, nhất định sẽ thành tựu chính quả, có thể hoành hành trong đại kiếp một phen, từ đó có thể thu được thần thông mạnh nhất, thậm chí trong tương lai lên cấp Thiên Tôn cũng không kì lạ. Ngươi đến chỗ ta, muốn đạt được Lộc Thần đại vị chính là sai lầm lớn, đặc biệt lớn.
- Sai ở nơi nào?
Phúc Thọ Thần đúng là có vài phần hiếu kỳ, nhìn chung quanh một lần:
- Cảnh Khâu, ngươi thật sự đa mưu túc trí, biết ta sắp tới liền bố cục xuống vài thứ. Ngươi cũng biết, bản thân Phúc Thọ Thần ta nắm giữ vô thượng đại khí vận, sớm muộn gì cũng nhận được Phúc Thần và Thọ Thần Chân Thần đại vị, kết quả ngồi đây ôm cây đợi thỏ, dùng Lộc Thần đại vị làm mồi nhử, không sợ ta không mắc câu đúng hay không?
- Không sai, Phúc Thọ Thần, ngươi nhìn hết sức rõ ràng, tại sao vẫn không nhịn được chui đầu vào lưới?
Cảnh Khâu thở dài một tiếng.
- Ngươi xem như có được ba vị Chân Thần đại vị, dường như cũng vô dụng, Chân Thần đại vị chỉ có duyên phận với ta.
Phúc Thọ Thần không sợ chút nào:
- Hơn nữa, chỉ bằng Cảnh Khâu ngươi không làm gì được ta, còn sẽ làm bản thân hãm vào trong đó. Chẳng lẽ ngươi cho rằng ngươi là đối thủ của ta?
- Thêm vào thiếp thân thì sao?
Một tiếng cười khẽ truyền ra ngoài, một nữ tử thiên kiều bá mị xuất hiện bên cạnh Cảnh Khâu, nữ tử này toàn thân toả ra ánh sáng thần thánh kết hợp với yêu dị, sau lưng nữ tử này có chín cái đuôi như ẩn như hiện.
- Hồ Cô Thần.
Phúc Thọ Thần khẽ cau mày:
- Ngươi không phải đang ở trong Thiên Yêu Thư sao, sau đó bị Tĩnh Tiên Ty luyện hóa, tại sao còn ở trong nhân thế?
- Ta bên trong Thiên Yêu Thư chỉ là một tia phân thân mà thôi.
Hồ Cô Thần nở nụ cười:
- Tĩnh Tiên Ty hủy căn cơ của ta, phá hoại đại sự của ta, thù này không báo, thề không làm người.
- Chỉ bằng ngươi và Cảnh Khâu, cũng chỉ đưa đồ ăn mà thôi.
Phúc Thọ Thần nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận