Long Phù

Chương 1757: Hai người liên thủ (2)

Chương 1757: Hai người liên thủ (2)
- Cổ Thiên Sa, nếu như ngươi thật sự lợi hại thì đã đi tìm Cổ Trần Sa khiêu chiến chứ không đến nỗi ở đây làm con rùa rụt đầu rồi. Ta không ngờ được rằng, cảnh giới của ngươi lại thăng cấp nhanh như vậy, trực tiếp tu luyện đến cảnh giới Thiên Nguyên. Ta thừa nhận là mình đã sai lầm rồi. Nhưng ngươi cũng chẳng làm khó dễ gì được ta. Không bằng bây giờ chúng ta liên thủ với nhau, ngươi nghĩ thế nào?
Đột nhiên quyền của Thái Tử Cổ Huyền Sa trở thành hư vô, khiến cho Cổ Thiên Sa nắm lấy khoảng không.
Chỉ trong một chiêu này, Thái Tử Cổ Huyền Sa đã nhìn ra hắn ta đã không thể phản kháng lại, trấn áp và giết chết được Cổ Thiên Sa, thế nên hắn ta ngay lập tức không muốn tranh đấu vô vị nữa mà bắt đầu liên thủ để tính toán mưu đồ.
- Chúng ta liên thủ là hợp lẽ.
Cổ Thiên Sa cũng đã nhìn ra, lão ta không thể nào phá huỷ cái Chiến Hạm và Hệ Thống mà Văn Minh Tiền Sử đã để lại kia, vậy nên lão ta cũng bắt đầu giả vờ đối phó.
- Được, ta thấy chỉ có liên thủ lại thì chúng ta mới không còn bị Thiên Đế và Cổ Trần Sa áp chế. Trên thực tế, nói đến toàn bộ các thế lực trong trời đất thì Thiên Đình tương lai và Thiên Đế vẫn còn chưa xuất thế là mạnh mẽ nhất, đương nhiên, Cổ Trần Sa chiếm giữ Thần Châu và khí số triều đình cũng sẽ không cam chịu yếu thế, sau đó ta sẽ thụt lùi một chút, mà ngươi cũng kém hơn rất nhiều. Thế nhưng nếu hai chúng ta liên thủ thì cũng không kém hơn Thiên Đế và Cổ Trần Sa là bao nhiêu.
Thái tử Cổ Huyền Sa đã nhìn rõ tình hình.
- Lời này có lý. Trước đây, ta ở phía sau hỗ trợ ngươi đoạt lại Thái Tử Đại Vị một lần nữa. Chỉ có điều lúc đó, thực lực của ngươi còn nhỏ yếu, cũng không tạo nên được sóng gió gì lớn. Còn bây giờ ngươi đã đã thực sự đạt được thành tựu, ta vẫn sẽ phụ trợ cho ngươi giành lấy Thái Tử Đại Vị, tranh cướp kiếp số và khí vận với Cổ Trần Sa. Trên thực tế, chúng ta chỉ cần nắm giữ được tất cả bách tính Thần Châu thì sức mạnh tế tự hằng năm đã đủ để ngưng tụ thành thân thể bất diệt của chúng ta rồi.
- Không sai, bây giờ bách tính có huyết mạch Thần Châu mới là tài sản quý báu nhất. Cho dù tập hợp một trăm triệu bách tính có huyết mạch Thần Châu để họ tế tự cho ta thì vật chất bất diệt được luyện chế ra từ Tế Tự Chi Lực đó cũng có thể khôi phục được lượng lớn sức mạnh của Hệ Thống và chiến hạm này. Ta hồi phục những vết thương trước đó rồi sẽ không chế phần lớn uy năng ở bên trong.
Thái Tử Cổ Huyền Sa nói.
- Ngươi phải cẩn thận mười hai vị Tôn Chủ trong chiến hạm đó. Tuy rằng bọn họ đều đã chết hết rồi, tạm thời ngủ say nhưng có thể vẫn còn dấu ấn, họ có thể tỉnh lại bất cứ lúc nào và cướp đoạt suy nghĩ của ngươi. Chủ Thần, Chủ Đán, Chủ Tế, Chủ Linh, Chủ Hưu, Chủ Sí, Chủ Di, Chủ Tát, Chủ Phổ, Chủ Nã, Chủ Trụ, Chủ Ti. Nếu như mười hai vị Tôn Chủ này tập hợp lại thì ngươi không phải là đối thủ của bọn họ đâu.
Dường như Cổ Thiên Sa rất quen thuộc với chiến hạm và Hệ Thống này, trên mặt còn xuất hiện một nụ cười.
- Sao ngươi lại quen thuộc với chiến hạm và Hệ Thống này như vậy?
Trong thâm tâm Thái Tử Cổ Huyền Sa nảy sinh sự cảnh giác.
- Đương nhiên, làm gì có điều gì mà ta không biết, bản thân ta đang mang bản nguyên của Cổ Đạp Tiên, mà Cổ Đạp Tiên còn kết hợp với Tiên Chủ nữa, thế nên đã sớm biết rõ tất cả bí mật của Văn Minh Tiền Sử Thượng Cổ kia rồi. Vì lẽ đó mà hắn đã sáng tạo ra Đại Đồ Thần Pháp. Bản thân Đại Đồ Thần Pháp chính là sự kết hợp giữa Văn Minh Tiên Đạo và Văn Minh Tiền Sử Thượng Cổ để tạo ra một bộ công pháp tối cao.
Dường như giọng điệu của Cổ Thiên Sa trở nên có ma lực hơn rất nhiều, lão ta nói tiếp.
- Trên thực tế, ngươi có biết tại sao ngươi lại thu được chiến hạm này không. Đây cũng là do sự sắp xếp của Cổ Đạp Tiên. Cổ Đạp Tiên sắc phong ngươi làm Thái Tử chính là để ngươi thu được chiến hạm này. Dù sao thì chiến hạm và Hệ Thống này cũng đã từng chống chọi với Thiên Đạo, mặc dù đã thất bại rồi, nhưng trên thực tế chúng cũng đã thu được một số bất diệt. Đương nhiên, sau khi ngươi thu được chiến hạm thì cũng sẽ được thừa hưởng vận mệnh của chiến hạm này, đó là chống lại Thiên Đạo và Thiên Đế. Nếu đã như vậy, đợi đến khi ngươi và Thiên Đế chém giết một mất một còn thì cũng là lúc Cổ Trần Sa đi ra hưởng thành quả. Vì lẽ đó nên Cổ Đạp Tiên đã sắp xếp cho ngươi làm Thái Tử, thực tế là ngươi đang làm giúp việc cho Cổ Trần Sa. Ta nghĩ trong lòng ngươi cũng nhìn thấy rõ điểm này. Bởi vì nếu hắn đã sắc phong ngươi làm Thái Tử, thì sẽ phải giao quyền hành cho ngươi, nhưng vì sao hắn lại giao lệnh bài Như Trẫm Thân Lâm cho Lâu Bái Nguyệt chứ? Ngươi đã từng nghĩ tới chưa?
- Đáng chết! Thì ra ta chỉ là một đứa con rơi, làm tất cả cũng chỉ để tác thành cho Cổ Trần Sa. Nhưng ngươi thì sao? Nếu nói ra thì dù sao chúng ta cũng là huynh đệ, còn sự xuất hiện của ngươi là thế nào, có phải đó cũng nằm trong kế hoạch của Cổ Đạp Tiên không?
Thái Tử Cổ Huyền Sa siết chặt nắm đấm.
- Việc ta sinh ra việc là ngoài ý muốn. Thiên Đạo đấu với Cổ Đạp Tiên, không ai thắng được ai, sau đó tạo ra một bố cục rất mơ hồ. Thiên Đạo sinh ra một hoá thân, đó chính là Thiên Đế. Cổ Đạp Tiên lại bồi dưỡng ra Cổ Trần Sa. Còn ta được sinh ra từ sự dây dưa và vướng mắc giữa hai bọn họ, là một thứ tồn tại mà không ai có thể nắm bắt được. Bây giờ ta đã tu luyện tới cảnh giới Thiên Nguyên, biết tất cả của Thiên Đạo, cũng biết mọi thứ về Cổ Đạp Tiên. Theo một lập luận nào đó, ta là thứ tồn tại mạnh nhất, bởi không ai có thể khống chế được vận mệnh của ta. Đương nhiên, ta cũng có thiếu hụt, đó chính là ta bị Cổ Trần Sa cướp đoạt và tổn thất một phần mười bản nguyên cho nên hiện tại bản nguyên của ta không hoàn chỉnh. Chính vì vậy, ta không có cách nào tu luyện tới cảnh giới tối cao được, nếu không bây giờ cũng đã đủ sức để trấn áp ngươi rồi.
Cổ Thiên Sa nói.
- Ngươi không cần nói ra những lời này. Bây giờ chúng ta hợp tác chân thành, tính xem làm sao để mở rộng thực lực của chính mình. Đơn độc một mình ta hay một mình ngươi cũng đều không bằng được Thiên Đế và Cổ Trần Sa, nhưng nếu chúng ta liên thủ lại, chẳng lẽ không thể đánh giết được ai trong hai người đó sao?
Sự hung hãn trong ánh mắt của Thái Tử Cổ Huyền Sa bắn ra xung quanh, sự căm hận của hắn ta đối với đám người Cổ Trần Sa Lâu Bái Nguyệt đã đạt đến mức cực điểm nào đó rồi.
- Tạm thời chúng ta không được hành động khinh suất, chúng ta còn rất khó liên hợp lại, không có cách nào dung hoà thực lực được, trừ khi ngươi chịu thả ra một loại cấm pháp nào đó để ta cũng có thể xâm chiếm Thượng Đế Hệ Thống và Chiến Hạm này. Ta sẽ hấp thu toàn bộ dấu ấn của mười hai vị Tôn Chủ: Chủ Thần, Chủ Đán, Chủ Tể, Chủ Linh, Chủ Hưu, Chủ Sí, Chủ Di, Chủ Tát, Chủ Phổ, Chủ Nã, Chủ Trụ, Chủ Ti trong một lần. Sau khi ta hấp thu, áp lực của ngươi cũng sẽ giảm bớt đi rất nhiều. Quyền khống chế của ngươi đối với Thượng Đế Hệ Thống và Chiến Hạm này sẽ tăng lên thêm một bước. Việc này hai bên cùng có lợi. Nói thật ra, nếu chỉ dựa vào thực lực của bản thân ngươi thì không thể nào khống chế triệt để được Hệ Thống và chiến hạm này đâu.
Cổ Thiên Sa vẫn còn đang dụ dỗ.
- Ha ha ha... Cổ Thiên Sa, ngươi đang bắt nạt ta không hiểu chuyện sao? Hay thế này đi, chúng ta chơi một ván lớn được chứ? Ngươi muốn nuốt chửng mười hai Tôn Chủ kia, không bằng chúng ta làm một cuôc trao đổi, ta cho ngươi một nửa quyền khống chế Hệ Thống, sau đó ngươi sẽ phụ trợ ta luyện hoá Nhật Nguyệt.
Thái Tử Cổ Huyền Sa lại bật cười lớn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận