Long Phù

Chương 966: Rắc rối phức tạp (2)

Chương 966: Rắc rối phức tạp (2)
Dị số chân chính trừ Thường Vị Ương ra.
- Hy vọng Võ Đế đại nhân thành toàn.
Cổ Trần Sa biểu hiện ra bộ dạng dã tâm bừng bừng.
- Cũng tốt, ngươi là người đầu tiên nương tựa trẫm. Trẫm sẽ cho ngươi kinh nghiệm về Dị số chi đạo, nếu ngươi có thể có thành tựu, vậy trẫm thật sự sẽ phải nhìn ngươi với ánh mắt khác.
Đột nhiên trên tay Võ Đế xuất hiện một khối cầu, khối cầu này rất kỳ quái, sau đó không ngừng biến hóa, không ngờ biến thành một quyển thư tịch, trong thư tịch này dường như có vô số kim qua thiết mã, khí nuốt vạn dặm.
- Đây là Võ Đế đại nhân...
Cổ Trần Sa kinh nghi bất định.
- Quyển sách này tên là Võ Đế Lục, chính là ghi lại kinh lịch cả đời của cả đời, trong đó có kinh lịch học võ từ nhỏ của trẫm, cũng có đạo trị quốc của trẫm, kinh lịch vô thượng tiến vào Hồng Hoang Long Môn, cùng với rất nhiều kỳ ngộ, cũng có sự tuyệt vọng khi gặp phải kiếp số và cảm ngộ trùng sinh sau kiếp nạn, cũng có biến hóa vào khoảnh khắc tham ngộ Dị số chi đạo, cho dù là ngươi từ trong đó đạt được một chút rất nhỏ rất nhỏ, cũng có thể giúp ngươi trực tiếp tham ngộ rất nhiều cảnh giới.
Võ Đế ném một cái, quyển sách này liền rơi vào trong tay Cổ Trần Sa.
Cổ Trần Sa cầm lấy sách này, lập tức lẩm nhẩm, sách này liền hóa thành quang mang tiến vào trong thân thể hắn.
- Võ Đế đại nhân, ngươi...
Cổ Trần Sa ngạc nhiên.
- Đừng hoang mang, đây chỉ là một số thủ đoạn của trẫm mà thôi, đạo đế vương chính là như vậy, mặc dù ngươi vừa tới đã nương tựa trẫm, nhưng trẫm cũng không thể triệt để tin ngươi, cho nên trẫm bố trí Chư Thiên Thần Cấm ở trong quyển sách này. Có điều nội dung trong sách là thật, chỉ cần sau khi ngươi tham ngộ, nhất định sẽ trở thành người ủng hộ trẫm, trẫm không thể không tẩy não ngươi.
Võ Đế cũng không hề che giấu quyền mưu đế vương của mình.
- Võ Đế này vẫn là như vậy, ai cũng không tin, có điều Hoàng đế muốn làm lâu dài thì chính là phải như vậy, cô đơn lẻ loi, cũng may ta đã sớm có chuẩn bị, cũng không phải chỉ giao tiếp với Võ Đế một lần. Kinh nghiệm trong quyển sách này đúng là thật, có điều ngươi đọc sách này, đều sẽ bị Võ Đế tẩy não.
Trong lòng Cổ Trần Sa biết rất rõ, nhưng hắn sao có thể giống như Võ Đương Hưng? Đã sớm thôi động tu vi bản thân, lặng lẽ thẩm thấu, lúc thu hoạch kinh nghiệm trong sách này đã hóa giải cấm chế trong đó.
Hắn đã sớm lĩnh giáo thói quen khống chế thuộc hạ của Võ Đế.
- Võ Đế đại nhân anh minh thần võ, đệ tử bội phục.
Cổ Trần Sa diễn giả làm thật, giống như thật sự bị tẩy não:
- Đệ tử trong một chốc một lát vẫn chưa thể tiếp nhận được ký ức kinh nghiệm khổng lồ như vậy.
- Với tu vi của ngươi, muốn tham ngộ kinh nghiệm của trẫm, ít nhất cũng cần mấy chục năm.
Võ Đế cũng không bận tâm:
- Hiện tại trẫm cho ngươi một nhiệm vụ, đi liên lạc với Cổ Đạn Kiếm.
Võ Đế ném một cái, một đạo phù lục liền rơi vào trong tay Cổ Trần Sa:
- Đây là phù lục câu thông với trẫm, một khi gặp phải nguy hiểm, sau khi bóp nát là trẫm sẽ tới.
- Đa tạ Võ Đế.
Cổ Trần Sa cười lạnh trong lòng.
Trong lúc nói, Võ Đế đã triệt để biến mất.
Lúc này Cổ Trần Sa vận chuyển pháp lực, ký ức và kinh nghiệm tham ngộ Dị số chi đạo của Võ Đế đều dung nhập vào trong tâm linh của bản thân hắn.
Một lúc sau, hắn mở mắt:
- Võ Đế quả nhiên để lại thủ đoạn, không ngờ không có điểm mấu chốt nhất của tham ngộ dị số, tâm kế của Đế này quá thâm trầm, không tin bất kỳ ai, làm thuật đế tâm tới cực hạn, nhưng thiếu một loại đại khí thiên hạ đồng tâm, ngươi không tín nhiệm người trong thiên hạ, người trong thiên hạ sao lại tín nhiệm ngươi?
Bất kể có nói như thế nào, tuy thiếu tin tức mấu chốt nhất trong tham ngộ Dị số chi đạo, nhưng trong kinh lịch của Võ Đế vẫn có không ít thứ có giá trị.
Cổ Trần Sa dùng kinh lịch này làm quân lương của mình, tham ngộ kỹ càng, nấu chảy trong một lò.
Tích tụ của hắn quá lớn, đạt được ký ức của rất nhiều thánh hiền, nhân vật bá tuyệt thiên hạ, pháp lực trong cơ thể vận chuyển, cơ hồ tùy thời tùy chỗ đều trào ra.
Chính là những kinh nghiệm và quân lương này khiến hắn đạt được rất nhiều tham ngộ và biến hóa hoàn toàn mới.
- Cục diện rắc rối phức tạp, các thế lực lớn đều hiện ra. Có điều ta chính là thích cục diện như vậy, càng phức tạp thì ta lại càng có không gian thi triển, lúc này ta đã đại biểu cho Võ gia, Võ Đế, đi đàm phán với Cổ Đạn Kiếm, xem có thể đạt được tài nguyên gì không?
Cổ Trần Sa hơi thôi động phẩm chất Thiên Đạo Pháp của bản thân, liền hoàn toàn hóa giải cấm chế Võ Đế lưu lại, từ đó trực tiếp đáp xuống đất phong của Cổ Đạn Kiếm.
Đất phong của Cổ Đạn Kiếm càng lúc càng mở rộng, dường như trong những ngày này lại đánh hạ được rất nhiều địa bàn.
Nhìn chung đại thế thiên hạ, Trung Thổ Thần Châu hoàn toàn hoàn thành xâm nhập đối với Man Hoang, những năm gần đây, Man tộc liên tiếp bại lui, căn bản không tổ chức được chống cự ra hồn.
Rất nhiều thần miếu của Man tộc đều bị chiếm, rất nhiều núi rừng thảo nguyên hồ nước của Man Hoang đại địa đều bị khai khẩn, biến thành thành trì của Đại Vĩnh triều.
Từ năm Thiên Phù thứ mười bốn, triều đình bắt đầu tiến quân tới Man tộc, hiện tại đã qua mười một năm, trong mười một năm này Thiên Phù Đại Đế cơ hồ có hơn một nửa thời gian không xuất hiện, nhưng sự vận chuyển của triều đình vẫn rất như ý, cương thổ cũng đang không ngừng mở rộng, các loại cơ cấu ngược lại có sức sống cực lớn, không mất đi sinh cơ.
Đột nhiên Cổ Trần Sa lại có một loại lĩnh ngộ:
- Trong thời gian phụ hoàng biến mất, triều đình từ trên xuống dưới đều giống như cảm thấy nguy cơ, lo sợ cục diện tốt trước mắt sẽ bởi vì kiếp số mà bị hủy trong chốc lát, ai nấy đều ra sức nỗ lực, không dám lơ là, nếu phụ hoàng không biến mất, triều đình từ trên xuống dưới, quan to quan nhỏ đều cảm thấy có chỗ dựa, ngược lại sẽ an tâm hưởng lạc, từ điểm đó cho thấy, sự biến mất của phụ hoàng cũng kích phát ý chí chiến đấu nào đó, đối với quốc vận mà nói, đây là chuyện tốt.
Thiên Phù Đại Đế biến mất lâu như vậy, triều đình từ trên xuống dưới nếu nói không lo lắng thì là giả, bởi vậy người người đều liều mạng tích tụ, nhằm ứng phó với rối loạn và kiếp số tùy thời đều sẽ phát sinh, như vậy cảm xúc lan ra tới dân gian, đại hộ nhân gia cũng đều tích trữ lương thực, liều mạng luyện công, xây dựng phòng ốc lầu cao.
Như vậy, ngược lại liền kích phát quốc vận.
Bạn cần đăng nhập để bình luận