Long Phù

Chương 1198: Phúc Thọ Thần (2)

Chương 1198: Phúc Thọ Thần (2)
Phúc Thọ Thần thấy có người tới đến gần, trong ánh mắt hiện lên một chút lãnh ý, nhưng vẫn bất động thanh sắc, âm thầm quan sát tu vi của Cổ Trần Sa, sắc mặt hơi dịu đi:
- Ta cũng đang có ý này, có điều huynh đài là tu hành thế nào? Trao đổi chút đi.
- Ta chính là Quỷ Nhất Khốc của Ngũ Quỷ Tông.
Cổ Trần Sa tạo cho mình một thân phận:
- Mấy chục năm trước, Ngũ Quỷ Tông ta bị triều đình tiêu diệt, ta thân là trưởng lão của Ngũ Quỷ Tông, trốn trốn tránh tránh tiến vào Đông Hoang, cũng kéo dài được hơi tàn. Có điều hiện giờ dường như chính sách của triều đình đã thay đổi, chỉ cần không vi phạm pháp lệnh, cũng có thể dung nạp tu sĩ Ma Đạo như ta. Thế là ta lại đi ra. Gần đây ma tai bùng nổ, nếu có thể bắt được mấy ma đầu cường hoành, ta có thể luyện thành một số tuyệt học của Ngũ Quỷ Tông chúng ta. Nếu huynh đài có thể giúp ta, ta tất có hậu tạ.
- Ồ? Quỷ Nhất Khốc.
Phúc Thọ Thần nghe thấy cái tên này, dường như đang suy nghĩ gì đó:
- Ngũ Quỷ Tông Mấy chục năm trước dường như cũng có một người như vậy.
Cổ Trần Sa biết này Phúc Thọ Thần kiến thức rộng rãi, tùy tiện bịa đặt một thân phận, khẳng định là không qua mặt được hắn, thân phận này là có dấu vết để tra.
Phúc Thọ Thần thầm nghĩ một lúc rồi gật đầu:
- Trong cơ thể huynh đài có Tiên thiên cương khí của Ngũ Quỷ Tông, nhưng đã dần dần chuyển ma thành đạo, xem ra là có được kỳ ngộ.
- Ha ha ha...
Cổ Trần Sa bật cười:
- Không giấu gì huynh đài, bảy tháng trước ta vẫn là Đạo cảnh thất biến mà thôi, có điều sau khi tiến vào Trung Thổ Thần Châu, không ngờ ngẫu nhiên có được nửa cuốn thiên thư và mấy viên tiên đan, tu thành Đạo cảnh cửu biến Lưu Ly Ngọc Thân.
- Sau khi ma tai bùng nổ, khí vận của Trung Thổ Thần Châu thôi động, thiên địa bộc phát, các loại kỳ ngộ cơ duyên mọc lên như nấm.
Phúc Thọ Thần cũng cảm thán, kỳ thật hắn đã sớm nhìn ra,"Quỷ Nhất Khốc" trước mắt này là có kỳ ngộ, có điều những kỳ ngộ này sao có thể khiến hắn bận tâm.
Hắn chính là cao thủ Thần cấp, cho dù là rất nhiều Tiên nhân thượng cổ lưu lại lưu lại cũng không bằng cảnh giới hiện tại của hắn.
- Ta thấy huynh đài vừa hạ xuống liền tìm kiếm chung quanh, tựa hồ là tu luyện có thành tựu, muốn thành lập lại đạo thống của Ngũ Quỷ Tông? Lôi kéo một nhóm người mới à?
Phúc Thọ Thần nói.
- Đúng là có ý này.
Quỷ Nhất Khốc do Cổ Trần Sa hóa thân Quỷ Nhất Khốc.
- Ngũ Quỷ Tông năm đó cũng không phải quá lớn mạnh, hiện tại khôi phục thì sợ rằng cũng không có thanh danh gì, huống hồ gây dựng lại Ngũ Quỷ Tông kỳ thật cũng không có lợi ích gì đối với huynh đài, việc cấp bách, chính là mượn dùng rất nhiều kỳ ngộ trong đại kiếp để đề thăng bản thân, đồng thời đầu nhập vào thế lực lớn, tục ngữ nói rất hay, dưới đại thụ có bóng mát.
Phúc Thọ Thần nói.
- Ồ? Ta cũng muốn nghe thử ý kiến của huynh đài, đầu nhập vào thế lực lớn nào là tốt nhất?
Cổ Trần Sa hỏi.
- Đương kim thiên hạ, Tán tu chúng ta tất nhiên là đầu nhập vào Vạn Tiên Liên Minh mới thành lập là tốt nhất.
Phúc Thọ Thần cũng tận hết sức lực đề cử thế lực của mình.
- Ồ!
Sắc mặt Cổ Trần Sa lộ ra vẻ mừng rỡ:
- Chẳng lẽ huynh đài là người của Vạn Tiên Liên Minh?
- Vậy cũng không phải.
Phúc Thọ Thần xua tay:
- Có điều ta có bằng hữu tiến vào Vạn Tiên Liên Minh, ta biết tình huống trong đó mà thôi, ta thì tới Trung Thổ Thần Châu tìm kiếm cơ duyên, nếu có thể có được kỳ ngộ, tu vi đề thăng, lại tiến vào Vạn Tiên Liên Minh, địa vị sẽ cao hơn rất nhiều.
- Thì ra là thế.
Cổ Trần Sa hỏi dò:
- Có điều ta du lịch mấy tháng nay, phát hiện Tĩnh Tiên Ti của triều đình cũng đang mời chào nhân tài, đãi ngộ của Tĩnh Tiên Ti cực kỳ dày, hiệu quả của Nhân Long Đan vượt xa Linh Đan thượng cổ, chẳng lẽ huynh đài chưa từng nghĩ tới gia nhập Tĩnh Tiên Ti à?
- Tĩnh Tiên Ti đã trở thành cái đích cho mọi người nhắm vào, đứng mũi chịu sào trong ma tai, hơn nữa đều là một đám tiểu nhân vật đang làm đại sự mà thôi, không có một lão tổ tông Thần cấp tọa trấn, chính là vô cùng nguy hiểm. Từ xưa đến nay, triều đình có mạnh tới mấy, cũng là phù dung sớm nở tối tàn, mà Tiên Đạo thì tồn tại vĩnh viễn.
Phúc Thọ Thần vội vàng muốn thay đổi suy nghĩ của Cổ Trần Sa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận