Long Phù

Chương 1609: Thiên Đế không phải là ngươi (2)

Chương 1609: Thiên Đế không phải là ngươi (2)
- Nhất Vũ cô nương, xem ra ngươi đang nhàn nhã quá nhỉ, vậy mà lại ở trong Thời Không Loạn Lưu tìm được một khối phúc địa như vậy, bây giờ Thời Không Tiết Điểm chính là tinh hoa được Thời Không Loạn Lưu hội tụ lại vì nó phải trải qua ma luyện của Vũ Trụ Triều Tịch và lễ rửa tội, cuối cùng biến thành tinh thể thời gian, tinh thể tụ lại với nhau liền biến thành một cái Tiết Điểm như vậy. Ngươi có thể tìm thấy một bảo địa như vậy tương đương với việc tìm thấy hoàng kim bên trong hạt cát.
Cổ Trần Sa tán thưởng cảnh sắc ở xung quanh. Hắn thấy ở mọi nơi bên trong tinh thể này đều là một loại tinh hoa thời gian thuần túy sau đó ngưng kết thành mây trôi và tinh vụ, thậm chí bên trong tinh vụ còn xuất hiện một ít Thời Gian Chi Long.
- Rốt cuộc thì ngươi vẫn tìm thấy ta.
Sắc mặt Đấu Nhất Vũ không kinh ngạc mà dường như nàng ta đã chờ đợi từ lâu.
- Bất kể ta có trốn thế nào đi nữa cũng chỉ sợ chạy không thoát sự đuổi giết của ngươi, ta cũng không ngờ rằng ngươi lại phát triển nhanh đến như vậy, mới chỉ có một vài năm ngắn ngủi mà cả Tam Đại Thiên Tôn cũng ngại sự khủng khiếp của ngươi.
- Vì sao ngươi lại không nép vào bên trong Hồng Mông Thụ? Như vậy, nếu ta muốn tìm được ngươi chỉ sợ còn cần một ít thời gian, muốn đột phá được cấm pháp của Hồng Mông Thụ cũng vô cùng khó khăn.
Cổ Trần Sa hỏi.
- Thật ra cũng chẳng có tác dụng gì đâu.
Đấu Nhất Vũ đáp.
- Ngươi xâm nhập vào bên trong Hồng Hoang Long Môn, thậm chí ngươi còn đuổi cả Hồng Hoang Lão Nhân và Cự Linh Thần đi, cho dù là Hồng Mông Thụ có cường đại hơn Hồng Hoang Long Môn một chút cũng có hạn chế, hơn nữa ta cũng kém xa Cự Linh Thần và Hồng Hoang Lão Nhân. Nếu như dựa vào chỗ hiểm yếu để đánh lại, vậy thì ta sẽ giống với tên Câu Trần kia là cùng bị ngươi cướp đoạt tất cả tu vi.
- Quả nhiên ngươi là một anh hào thức thời đấy.
Cổ Trần Sa nhìn vào trong Trảm Tiên Tru Thần Hồ Lô rồi nói tiếp.
- Một khi đã như thế thì ngươi lập tức giao hồ lô ra đây đi. Sau đó ngươi đi theo ta gia nhập vào Tĩnh Tiên Ty, vậy thì ta sẽ không làm khó ngươi.
- Không phải ngươi tới đây để cứu Thường Vị Ương sao?
Đấu Nhất Vũ cười nhẹ, nàng ta không hề sợ hãi Cổ Trần Sa mà tiếp tục nói.
- Sao giờ lại nổi ham muốn với bảo bối của ta rồi.
- Thường Vị Ương cùng ngươi đột phá Thiên Tôn nhưng sau đó nàng lại bị trấn áp rồi bị thương nặng, ngươi mang tất cả tinh khí của nàng luyện hóa vào bên trong hồ lô này rồi dùng nó làm quân lương, cho dù có là Ma Thần cửu thiên thập địa cũng không thể khôi phục được nàng nhưng đáng tiếc lại gặp phải ta, nếu nàng có chết ta cũng có thể hồi sinh được nàng.
Cổ Trần Sa chắp hai tay sau lưng lại nói.
- Lấy ra đi, đừng để ta phải động thủ. Nếu để ta ra tay thì chỉ sợ ngươi phải chịu khổ sở một chút.
- Nói cho cùng thì cả cá nằm trên thớt cũng phải giãy giụa một lần cuối cùng, huống chi là ta. Trảm Tiên, xuất hiện đi.
Đấu Nhất Vũ nói.
Ngay sau đó, bỗng nhiên bên trong Trảm Tiên Tru Thần Hồ Lô xuất hiện một luồng hắc khí, hắc khí này mang theo sát khí không gì sánh kịp, lúc sau nó dần dần ngưng tụ thành hình người.
Người này là một nam tử trẻ tuổi tuấn mỹ vô cùng, giống như hắn có thể chém hết tất cả.
Hai con mắt của hắn trống rỗng không chút cảm xúc, hắn nhìn Cổ Trần Sa nói.
- Ta là Trảm Tiên, bây giờ ta thức tỉnh mà Thiên Đế cũng sắp xuất thế nên ta với tư cách là người tiên phong, chính là làm công cụ để Thiên Đế giết Tiên Nhân và Chư Thần nếu không tuân theo mệnh lệnh, sau khi ta thức tỉnh thì không bao lâu nữa Thiên Đế sẽ xuất thế.
- Ngươi có nghe thấy không?
Đấu Nhất Vũ đứng thẳng lên hỏi.
- Trảm Tiên Tru Thần Hồ Lô này chứa nhân quả rất lớn, thật ra cũng không chỉ đơn giản như thế mà vì hồ lô vẫn chưa thành thục, có thể tới khi đại kiếp nạn ập xuống thì hồ lô này mới bắt đầu thức tỉnh mà vì để hồ lô thức tỉnh ta đã phải bỏ ra biết bao nhiêu tâm huyết, cuối cùng ta mới hiểu được bên trong đại kiếp nạn thì Thiên Đế chân chính sẽ xuất thế để lặp lại trật tự, bên trong loạn thế sẽ xuất hiện hào kiệt chân chính mà hào kiệt đó sẽ tuân theo thiên mệnh rồi cuối cùng một bước tiến lên ngai vàng. Hồ lô này chính là hình pháp để Thiên Đế dùng để Trảm Tiên Tru Thần, ta biết bây giờ ngươi đã thu được Vô Tận Chi Bảo với ý đồ đoạt Thiên Đế Đại Vị nhưng đáng tiếc thay, ta đã tìm hiểu được rằng ngươi là nhi tử của Cổ Đạp Tiên mà Cổ Đạp Tiên lại là ngoại tộc cho nên huyết mạch của hắn không thể nào có được Thiên Đế Đại Vị, cũng chẳng phải Thiên Đế mà Thiên Đế chân chính vẫn còn ở trong dân gian âm thầm nổi dậy. Giữa dòng nước lũ cuồn cuộn của đại thế, tất nhiên bây giờ ngươi chính là ánh sao sáng nhất, có thể ngươi không phải nhân vật chính, nhân vật chính là một người hoàn toàn khác mà người đó sẽ chính là người bước lên ngai vàng của Thiên Đế, tất cả những thứ làm nền trước đó như thời đại Hồng Hoang, thời đại Trung cổ, thời đại Thiên Tử và thậm chí là bây giờ cũng chỉ là làm nền, là tiền đề cho Thiên Đế xuất thế mà thôi. Cho nên chuyện Thiên Đế xuất thế là chuyện lớn thế nào chứ? Phải có được công đức thật lớn mới có thể hưởng thụ được Đại Vị vô cực vô lượng như thế này, mà Cổ Đạo Tiên và thậm chí là đồng lõa của hắn chính là những người như các ngươi chính là kiếp số lớn nhất, ai có thể diệt trừ những người như các ngươi, ai có thể chân chính hưởng sự vô cực vĩnh hằng để trở thành Thiên Đế? Sau Thiên Phù của năm 36 chính là thời đại của Thiên Đế.
Cổ Trần Sa nghe Đấu Nhất Vũ nói nhiều như thế nhưng hắn cũng không ngăn cản nàng ta lại mà hắn lại yên lặng tự hỏi.
- Ta không nghĩ rằng người lại có thể tìm hiểu tới điều ấy, ta đúng là đã quá xem thường ngươi rồi, hơn nữa điểm này đến cả Cự Linh Thần cũng không tìm hiểu được triệt để, vậy mà ngươi lại có thể biết được. Không tệ, đại thế trong tương lai chính là thời đại của Thiên Đế, những thứ trước đó chỉ làm nền mà trong lúc ấy thì thiên địa cũng không có chủ nhân chân chính, có thể nói từ khi thiên địa được phát triển từ hỗn độn và những vụ nổ cùng với vô số vũ trụ và thế giới được sinh ra cho tới nay đều là một loạn thế, cho dù là Thiên Tử cũng chỉ là Thiên Tử của Trung Thổ Thần Châu mà thôi, không thể chân chính thống nhất vũ trụ vô cùng và Vị Diện Thế Giới được. Loạn thế dồn dập, quần hùng tranh đấu nên loạn thế cũng sắp xong rồi, vì thế Thiên Đế cũng chuẩn bị xuất thế để bình định loạn thế từ xưa tới nay này.
- Nhưng mà Thiên Đế cũng không phải là ngươi, tất cả sự cố gắng của ngươi đều là phí công vô ích.
Đấu Nhất Vũ nói.
(*) Xuất xứ từ bài thơ Bần giao hành của Đỗ Phủ, có nghĩa là chỉ sự thay đổi như chong chóng, không biết đâu mà lần.
Bạn cần đăng nhập để bình luận