Long Phù

Chương 2216: Không có ai sống mãi (Hạ) (2)

Chương 2216: Không có ai sống mãi (Hạ) (2)
Thế nhưng, sau mười nhịp thở, phía trên bảng giả lập này cho thấy tuổi thọ đã quy linh, hoàn toàn tử vong.
Ầm ầm!
Bảng giả lập tan vỡ.
Trong nháy mắt, thân thể chưởng giáo này ngay lập tức bắt đầu tan vỡ từng tấc một rồi hóa thành một luồng khói nhẹ rồi biến mất hoàn toàn, cũng không còn thấy bất kỳ một luồng khí tức nào nữa.
- Chưởng giáo, chưởng giáo...
Tất cả mọi người đều kinh ngạc bởi vì bọn họ vừa tận mắt nhìn thấy vị chưởng giáo này chết ở ngay trước mặt bọn họ. Hắn ta chết hoàn toàn, chết một cách sạch sẽ như vậy.
- Chẳng lẽ tuổi thọ được hiển thị ở trên bảng giả lập này là sự thật sao?
Ngay lúc này, tất cả mọi người ở đây đều vô cùng kinh ngạc.
- Không tốt, không tốt...
Nhưng vào lúc này, có một số đệ tử xông vào nơi này rồi báo cáo tình hình:
- Trong tông môn chúng ta, trước mặt tất cả mọi người đều xuất hiện những bảng giả lập, mặt trên cho thấy tuổi thọ của chính mình. Khi tuổi thọ kia kết thúc thì người đó sẽ tử vong mà tuổi thọ hiển thị ở phía trên đang giảm mạnh.
Tông môn này cũng chỉ là một ảnh được thu nhỏ.
Ở toàn bộ Đa Nguyên Vũ Trụ, tại bất cứ một ngóc ngách nào, cho dù là nhân vật mạnh mẽ nhất cũng không thể chạy thoát khỏi ràng buộc này bởi vì toàn bộ Đa Nguyên Vũ Trụ, thời không vô cùng, quy luật của sinh mệnh tuổi thọ đã bị thay đổi bởi một loại sức mạnh nào đó không thể kháng cự lại.
Toàn bộ những chuyện này đều do Cổ Trần Sa gây ra.
Ở bên trong toàn bộ thiên địa, bất kể là quá khứ, hiện tại hay là tương lai, chỉ có hắn mới có năng lực có thể thay đổi toàn bộ chúng sinh, tất cả quy tắc như vậy.
Không cần phải nói, cho dù là tiểu nhân vật phát hiện ra bảng giả lập này, cho dù là đại nhân vật hay nhân vật đã tu luyện tới cảnh giới Vô Bất Hủ thì cũng không thể chạy trốn được chuyện này.
- Xảy ra chuyện gì vậy, tại sao lại xuất hiện một đồ vật như thế?
Pháp Thánh vừa tu thành cảnh giới Vô Bất Hủ thì lập tức phát hiện bên trong toàn bộ thiên địa đều phát sinh những thay đổi kịch liệt, trước mặt hắn cũng xuất hiện một bảng giả lập, mặt trên xuất hiện tuổi thọ của chính hắn.
- Pháp Thánh, cảnh giới Vô Bất Hủ, đẳng cấp chín mươi tám, tuổi thọ 999,999,999,999 năm và tuổi thọ đã tiêu hao là...
Pháp Thánh nhìn tin tức trên bảng giả lập này với vẻ mặt cực kỳ đặc sắc.
- Cái gì? Cảnh giới Vô Bất Hủ lại còn có tuổi thọ sao? Cho dù đã tu luyện tới cảnh giới Thiên Thọ, thọ liền với thiên địa nên về cơ bản có thể nói là bất diệt, mà cảnh giới Thiên Nguyên cũng giống như vậy. Hiện tại tuổi thọ của ta làm sao chỉ có một tỉ năm, ngay cả một viên tinh cầu bình thường cũng còn có tuổi thọ dài hơn cả ta, rốt cuộc là tại sao chứ?
Pháp Thánh hét dài liên tục, cực kỳ không cam lòng.
Tuổi thọ một tỷ năm tưởng chừng rất dài nhưng đối với cường giả mà nói thì lại không là gì bởi vì cường giả thật sự có thể thao túng thời gian và tất cả những thay đổi thì đừng nói là một tỷ năm, cho dù là mười tỉ năm cũng chỉ trôi qua trong nháy mắt, sinh mệnh và thời không gì đó cũng không có ý nghĩa gì đối với bọn họ. Mà cường giả cấp bậc Thiên Đạo cũng như vậy, cảnh giới Vô Bất Hủ lại càng giống như vậy nhưng hiện tại, người đã tu luyện tới cảnh giới Vô Bất Hủ lại vẫn bị tuổi thọ ràng buộc, vậy thì việc tu luyện còn có ý nghĩa gì chứ?
- Ai? Rốt cuộc là ai? Ai có thể có năng lực như vậy chứ?
Trong lòng Pháp Thánh đột nhiên nghĩ đến một người. Người đó chính là Cổ Trần Sa.
- Cổ Trần Sa, chính là ngươi. Ngươi đúng là ma quỷ, ngươi không còn là người nữa rồi.
Pháp Thánh rống to:
- Ngươi lại làm ra chuyện như thế này, thay đổi tuổi thọ của tất cả mọi thứ. Ngươi đến cùng muốn làm gì đây, lẽ nào toàn bộ chúng sinh trên thế giới sẽ không có hy vọng gì về sự bất tử sao? Không, ta nhất định phải chống lại, ta sẽ giết chết ngươi để sự ràng buộc sinh mệnh này hoàn toàn tan vỡ.
Pháp Thánh hoàn toàn phẫn nộ.
- Ngươi nhìn xem, Pháp Thánh không chịu chấp nhận chuyện này nhưng lý niệm của hắn chính là dùng pháp luật để quy định thiên địa nên khi sự việc rơi xuống trên đầu hắn thì hắn lập tức cảm thấy có điều gì đó không đúng.
Cổ Trần Sa tất nhiên đã phát hiện ra Pháp Thánh đang thét dài nhưng có điều hắn lại không hề thể hiện bất cứ một thái độ nào.
- Đúng là chúng ta cũng đã xuất hiện tuổi thọ nhưng tuổi thọ của chúng ta dài hơn rất nhiều so với Pháp Thánh, thậm chí còn đang tăng trưởng không ngừng.
Lâu Bái Nguyệt nhìn bản giả lập của mình một cái.
- Đây là điều tất nhiên.
Cổ Trần Sa nói:
- Các ngươi đi theo bên cạnh ta, bởi vì vào mọi thời khắc cảnh giới đều đang tăng lên nên chính vì lẽ đó nên sự tiêu hao tuổi thọ không sánh được với sự tăng trưởng.
- Trần Sa, còn ngươi thì sao? Tuổi thọ của ngươi là bao nhiêu? Ngươi có bảng giả lập này hay không?
Văn Hồng hỏi.
- Ta không có.
Cổ Trần Sa vung tay lên.
- Bởi vì trên thế giới không có bất cứ chuyện gì có thể khiến cho ta chết, thậm chí chính bản thân ta cũng không có cách nào hủy diệt bản thân, khiến cho bản thân mình tiêu vong. Chính vì lẽ đó nên ta không có cách nào ngưng tụ bảng giả lập cho bản thân mình được. Ở trên thế giới này, đây cũng là một trong những điều mà ta không thể làm được.
Hiện tại Cổ Trần Sa đã đạt đến cảnh giới này nên quả thật bản thân hắn cũng không có cách nào làm cho bản thân mình bị hủy diệt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận