Long Phù

Chương 1774: Vô Tận Chi Long (1)

Chương 1774: Vô Tận Chi Long (1)
Lòng người trong thiên hạ đúng thật là đã thay đổi.
Dân chúng vốn thật thà thân thiện, nhưng lại bởi vì đạt được nhiều năng lượng nên sâu trong thâm tâm bọn họ liền sinh ra ý nghĩ bành trướng thật lớn, trước khi tầm mắt được mở rộng, bọn họ bắt đầu cảm thấy những thứ mà triều đình, Cổ Trần Sa và Vô Long Nội Các cho mình cũng không nhiều.
Mà triều đình lại không thể nào truyền tất cả các công pháp tu hành và kỹ thuật cho khắp thiên hạ, nếu là như vậy thì sẽ có ngày hỗn loạn tăng lên cả tỷ lần.
Bởi vì lòng người trong thiên hạ vẫn chưa đạt tới cảnh giới có thể nắm giữ được lực lượng cực mạnh.
Nếu mỗi người đều nắm giữ sức mạnh cực đại nhưng lại không có tâm thái tương ứng thì nhất định sẽ mang đến tai họa cho thế giới. Theo suy nghĩ của Cổ Trần Sa, dân chúng bây giờ còn lâu mới có thể đạt được đến cảnh giới kiểm soát được sức mạnh thật sự, trao sức mạnh cho bọn họ thì chẳng khác nào ném vũ khí huỷ diệt cho một đứa nhóc rồi quẳng nó ra ngoài, đến khi ấy thì nhất định nơi nơi đều sẽ là tai họa.
"Thống trị thiên hạ sao mà gian nan quá."
Cổ Trần Sa cảm thán trong lòng:
"Chẳng trách vì sao Thiên Đạo cũng không giữ được lòng người. Bây giờ mình nắm giữ Càn Khôn Thần Châu, cứ mỗi một người không tốt thế này thì sớm muộn gì mình cũng bị nhân tâm của Càn Khôn Thần Châu cắn nuốt."
Đi lên phía trên Cự Thạch Trường Thành, Cổ Trần Sa phát hiện đa số người tới đây đều là những người tu hành muốn tìm cách đột phá.
Cự Thạch Trường Thành tập trung tất cả huyết mạch trong Thần Châu, trong thời đại đã mất đi sự giám sát của Thiên Đạo này thì Trường Thành cũng đang tự tiến hóa, tu thành sức mạnh vô địch, cũng có cả linh tính của mình, cuối cùng thì trở thành một sự tồn tại còn mạnh hơn Hồng Hoang Long Môn, Hồng Mông Thụ hay Tề Thiên Phù Chiếu.
Cự Thạch Trường Thành cũng đã dần dần thể hiện ra khả năng vô địch của mình.
Đối với điểm này thì Cổ Trần Sa cũng biết. Sở dĩ hắn tới Hiến Châu, đi đến Cự Thạch Trường Thành, thật ra cũng là để bố trí đại cục.
Trong nháy mắt, Thần Niệm của hắn lập tức âm thầm lan tràn ra, bao phủ đến từng ngóc ngách của Cự Thạch Trường Thành. Cự Thạch Trường Thành dài đến mấy chục vạn dặm, cách ly toàn bộ Thần Châu và Man Hoang.
Hiện tại ở ngay phía trên Cự Thạch Trường Thành có ít nhất mấy tỷ người, thật sự không tệ, bọn họ ở lại chỗ này thuê phòng, dựng lều vải để tìm hiểu đạo lý.
Nơi này thật sự đã trở thành nơi để ngộ ra đạo lý.
"Hửm? Vô Tận Chi Bảo Chuyển Thế Chi Thân?"
Thần Niệm của Cổ Trần Sa thâm nhập cũng cảm giác được một luồng khí bất thường. Bây giờ hắn đã lấy được mười hai kiện Vô Tận Chi Bảo của Tam Công Bát Hầu và Phương Lâm, lại đạt được bảy kiện Vô Tận Chi Bảo của Đại Phần Thiên Vương, sau đó cũng lần lượt lấy được Vô Tận Chi Tán của Pháp Vô Tiên, Vô Tận Chi Đỉnh của Văn Hồng, tiếp đó là Vô Tận Chi Tâm của Huyền Tâm, Vô Tận Chi Nhãn của Cao Nguyên Tân và còn cả Vô Tận Chi Hỏa của Trương Tự Nhiên tự mình cống hiến.
Như vậy cộng lại thì hiện tại hắn đã lấy được tổng cộng hai mươi bốn kiện Vô Tận Chi Bảo, bây giờ vẫn còn có mười hai kiện Vô Tận Chi Bảo đang lưu lạc ở bên ngoài.
Trừ ra Vô Tận Chi Nhãn của Cảnh Khâu, Vô Tận Chi Kiếm và Vô Tận Chi Đao của Cổ Đạn Kiếm và Cổ Thường Kiếm, vậy thì còn có chín kiện chưa từng xuất thế, Cổ Trần Sa vẫn luôn muốn thu thập đủ toàn bộ.
Trên thực tế, mỗi lần hắn thu thập thêm một kiện Vô Tận Chi Bảo thì chẳng khác nào nắm giữ nhiều hơn một phần bí mật của Thiên Giới, với năng lực của Cổ Trần Sa thì sớm muộn gì Thiên Giới sẽ ở trong lòng bàn tay của hắn. Hiện tại, Cổ Thiên Sa và Thái tử Cổ Huyền Sa đang mưu đồ Nhật Nguyệt, thậm chí là mưu đồ toàn bộ Thiên Giới, nhưng trong suy nghĩ của Cổ Trần Sa thì hai người kia hệt như đang mai mối cho hắn vậy.
Để cho hai người bọn họ tạo nên uy hiếp đối với Thiên Giới Ý Chí, rồi lại để cho Văn Minh Tiền Sử và Thiên Giới Ý Chí chém giết lẫn nhau, Cổ Trần Sa sẽ có thể chính thức tập hợp được Vô Tận Chi Bảo, mở ra Thiên Giới Chi Môn, sau khi luyện hóa Thiên Đế Bảo Tọa thì sẽ chính thức trở thành chúa tể vạn vật, thuận nghịch tùy tâm.
Vèo! Thân hình Cổ Trần Sa lập tức xuất hiện ở một đầu khác của Cự Thạch Trường Thành, vẫn như cũ nhìn thấy nơi nơi đều là những du khách và người tu hành. Có vài người tu hành tụ tập cùng một chỗ đang dùng Thần Niệm bí mật trao đổi với nhau.
Khí tức của Vô Tận Chi Bảo truyền ra từ trên người của một vị tu hành, dao động rất mờ nhạt, nếu như không phải Cổ Trần Sa đã lấy được Vô Tận Chi Tâm, hơn nữa tu hành của hắn cũng đã đạt tới một loại cảnh giới vô địch thì nhất định sẽ không thể cảm nhận được khí tức này.
Người có được khí tức Vô Tận Chi Bảo trên thân là một thiếu niên rất trẻ, ước chừng mười lăm tuổi, tuổi tác giống y như đúc với Cổ Trần Sa khi hắn xuất đạo vào năm đó.
Hơn nữa, thiếu niên này môi hồng răng trắng, thắt đáy lưng eo, anh tuấn tiêu sái, phong độ nhẹ nhàng, thoạt nhìn như một anh hùng trẻ tuổi. Có vài người tụ tập bên cạnh đều nghe theo sự phân phó của hắn ta, có vẻ như đều là tâm phúc của thiếu niên này, giống như năm đó Cổ Trần Sa tập hợp các cao thủ lập nên Tĩnh Tiên Ty vậy.
Tu vi của thiếu niên cực kỳ cao thâm. Khi Cổ Trần Sa nhìn sang thì phát hiện lực lượng trên người hắn ta cuộn trào như thủy triều, như rồng như biển, Vô Tận Chi Bảo bên trong cơ thể loáng thoáng biến thành hình một con rồng, biến hóa bay lên, dần dần giãn nở ra.
"Vô Tận Chi Long?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận