Long Phù

Chương 340: Yêu tinh đến thế gian (2)

Chương 340: Yêu tinh đến thế gian (2)
Hiện tại địa vực của Man Hoang rộng lớn, thiếu rất nhiều nhân thủ, Cổ Trần Sa muốn trắng trợn xây dựng, điều trăm vạn người đi khai hoang là không thực tế.
Phải biết trăm vạn người ăn uống, quản lý... cũng không phải chuyện dễ dàng.
Mà Thiên Niên Cốt Yêu căn bản không cần ăn uống, bản thân chúng là yêu vật cường đại, có thể hấp thu linh khí, mạnh mẽ khôn cùng. Làm việc lại không biết mệt mỏi, quả thực là Khôi Lỗi tốt nhất.
Nhìn đất phong của mình không ngừng biến hóa, Cổ Trần Sa hận không thể đi Mai Cốt Chi Địa bắt thêm vài con Thiên Niên Cốt Yêu về.
Đáng tiếc hắn không có năng lực hàng phục Thiên Niên Cốt Yêu, hết thảy chỉ có thể dựa vào Lâu Bái Nguyệt.
Trải qua một tháng tu hành, khí huyết trong cơ thể hắn viên mãn, Chuyết Quyền cũng bắt đầu tìm hiểu ra càng nhiều đồ vật, cả người tinh khí nội liễm, vầng sáng ẩn sâu, phản phác quy chân, cho dù là cường giả cảnh giới cao hơn hắn nhiều cũng khó có thể nhìn ra tu vi của hắn.
Trong một tháng này, bởi vì lại có rất nhiều Thiên Lộ ủng hộ, cho nên không tiếc hao phí tinh huyết, nuôi nấng Huyền Vũ Bảo Bảo.
Trong Tái Hải Hồ Lô, có tới mấy vạn cân Thiên Lộ, trước kia Thiên Lộ dùng giọt mà tính, hiện tại lại dùng cân.
Tuy Huyền Vũ Bảo Bảo còn chưa tỉnh lại, nhưng vô số Nhật Nguyệt Long Huyết thẩm thấu vào, Cổ Trần Sa có thể rõ ràng cảm giác được khí tức của nó mạnh mẽ hơn rất nhiều, hấp thu tiên khí cũng nhiều hơn.
Toàn bộ đất phong bị một cỗ lực lượng cường đại vờn quanh.
Uy nghiêm của Thần Thú càng ngày càng mạnh.
- Nhật Nguyệt Long Huyết của ta chính là bảo bối nhất đẳng giữa thiên địa, mỗi ngày Huyền Vũ Bảo Bảo được tinh huyết nuôi nấng, chỉ sợ cũng sẽ phát sinh lột xác, cường đại hơn Huyền Vũ bình thường rất nhiều.
Cổ Trần Sa nghĩ.
Hắn đưa mắt nhìn, trong thành trì có rất nhiều hoa viên gieo trồng Hỏa Táo và Tử Thanh Tiên Đào cũng nhanh chóng nở hoa kết quả, cơ hồ mỗi cách một mùa sẽ chín một lần.
Đây đều là nhờ tiên khí ôn dưỡng.
Trừ lần đó ra, còn có chút ít đồng nam đồng nữ ở dưới tàng cây quản lý, tưới nước, bón phân.
Những phân bón kia không phải phân và nước tiểu, mà là đan tro.
Những đồng nam đồng nữ kia là đệ tử do Bảo Minh Nhi dạy, Cổ Trần Sa để cho Lạc Vũ, Bảo Minh Nhi ở trong đất phong của mình mở phân viện, rất nhiều quyền quý đưa hài tử tới học tập, bọn hắn đều muốn nhấc lên quan hệ với Tiên đạo huyền môn.
Cổ Trần Sa cũng từ trong đó chọn lựa nhân tài, để cho thủ hạ đi bồi dưỡng, mở rộng thế lực của mình.
Mạng lưới quan hệ cứ như vậy tầng tầng tạo dựng lên.
Về sau cho dù không có Tế Thiên Phù Chiếu, theo hắn khổ tâm kinh doanh, thế lực ở trong triều cũng sẽ thâm căn cố đế, không thể dao động.
Thời gian lại qua hai tháng, thời tiết dần dần trở nên hàn lạnh, đã đến mùa đông.
Bên Lâu Bái Nguyệt vẫn không có tin tức gì, Cổ Trần Sa cũng chỉ có thể kiên nhẫn chờ đợi, hắn phái người nghe ngóng khắp nơi, phát hiện bên Mai Cốt Chi Địa không có động tĩnh, tựa hồ hết thảy đều dừng lại.
Hắn rất kiên nhẫn, không nóng không vội, khổ tu tìm hiểu, chăm chỉ đọc các loại điển tịch.
Thiên Phù Đại Đế cho hắn quang thư, bên trong có vô số điển tịch, hắn đã đọc được một phần mười, có thể nói trên thông thiên văn, dưới rành địa lý, lịch sử điển cố, phong tục dân gian các nơi... đều ở trong lồng ngực, trừ lần đó ra, tất cả công pháp của Tiên Ma, hắn cũng hiểu rõ từng cái.
Sáng sớm hôm nay, mặt trời rực rỡ cao chiếu, khó được có hương vị ấm áp trong mùa đông.
Cổ Trần Sa đứng ở trong thư phòng tắm rửa ánh mặt trời, vui vẻ thoải mái.
Nhưng đột nhiên, hắn cảm thấy tâm thần chập chờn, thấp thỏm lo âu.
- Xảy ra chuyện gì, tâm huyết lại dâng trào?
Hắn nhíu mày.
- Xảy ra chuyện gì? Sao bầu trời lại tối đen?
Đúng lúc này, rất nhiều người bắt đầu rối loạn, Cổ Trần Sa ngẩng đầu nhìn, vốn mặt trời mọc lên ở phương đông, nhưng lúc này đột nhiên xuất hiện hắc khí, quấn chặt lấy mặt trời.
Cổ Trần Sa thấy rõ ràng, hắc khí kia không phải mây, mà là từ trong mặt trời phát ra.
Trong nháy mắt, hắc khí cắn nuốt mặt trời, giữa thiên địa một mảnh đen kịt, đưa tay không thấy được năm ngón.
- Thiên hàng dị tượng.
Trong nội tâm Cổ Trần Sa kinh hoàng, dị tượng như thế, tuyệt đối không phải phúc khí, mà là đại họa lâm đầu.
Răng rắc!
Đột nhiên, đất rung núi chuyển, toàn bộ đại địa không ngừng lay động.
- Động đất, động đất!
Rất nhiều người cao giọng hô lên.
- Không nên hoảng hốt, thành trì này chắc chắn, dù là động đất cũng không làm gì được mảy may.
Lúc này, đám người Nghĩa Minh bay lên, lớn tiếng quát.
Trong thành trì bay ra hỏa đăng, chiếu bốn phía sáng như tuyết.
Là Huyền Hỏa Đăng, một trong chín kiện pháp bảo.
- Chủ nhân!
- Vương gia!
- Ân công!
Lúc này toàn bộ hạch tâm của vương phủ đều đến. Nghĩa Minh, đám người Lưu Vũ, còn có Long Tại Phi, Tiểu Nghĩa Tử, Lạc Vũ, Bảo Minh Nhi cũng tới.
- Hắc khí phệ nhật, thiên địa dao động!
Lạc Vũ và Bảo Minh Nhi đều sợ hãi, tuy các nàng đều là cao thủ Tiên đạo, nhưng ở trước mặt loại thiên địa dị tượng này lại không đáng giá nhắc tới.
Tuy địa chấn mãnh liệt, nhưng thành trì chắc chắn, nên không có chuyện gì. Qua một lát, đột nhiên trong vũ trụ xuất hiện rất nhiều ngôi sao, những ngôi sao kia đều cực kỳ yêu dị, giống như Ma Nhãn, im lặng nhìn thế gian.
Sau đó thiên địa lại chấn động, trong chớp mắt, ngôi sao vẫn lạc như mưa, nhao nhao hàng lâm bốn phương tám hướng, đảo mắt biến mất không thấy gì nữa.
Bầu trời lại khôi phục thanh minh.
- Ban ngày yêu tinh hiện, càn khôn tất đảo điên. Đây là thay trời đổi đất a!
Bạn cần đăng nhập để bình luận