Long Phù

Chương 1823: Tường đầu thảo (*) (1)

Chương 1823: Tường đầu thảo (*) (1)
(*) 墙头草: tường đầu thảo: cỏ mọc đầu tường, cỏ mọc trên đầu tường vốn yếu ớt nên luôn đong đưa theo gió. Ý chỉ người có lập trường không kiên định, gió chiều nào ngã theo chiều đó.
- Võ Đương Không, ngươi nghĩ đẹp quá nhỉ. Ta có thể cho ngươi Long Phù này, nhưng ngươi nhất định cũng phải cho ta thứ đồ đủ tốt.
Khổng Tước cảm thấy mình đã lấy được thứ đáng giá để trao đổi rồi:
- Ta biết ngươi đã đầu phục Thiên Đế, ngươi là Thiên Đế Minh Phi, nhưng những thứ đoạt được cũng cực kỳ có hạn. Hơn nữa ta còn biết, cả Thiên Đế và Thiên Hậu đều không chống chọi được nữa rồi. Ban đầu, Thiên Hậu Bản Nguyên ẩn náu trong cơ thể của Lâu Bái Nguyệt, nhưng lại bị Lâu Bái Nguyệt trực tiếp luyện hóa mất, hiện tại ả Lâu Bái Nguyệt kia sở hữu thực lực rất mạnh mẽ, quản lý thiên hạ đến một giọt nước cũng không lọt. Thậm chí Thần Châu của Thiên Đế cũng đã bị Cổ Trần Sa cướp đi mất. Ta thấy trận chiến lần này, Thiên Đế đã hoàn toàn rơi vào thế hạ phong rồi. Chẳng lẽ ngươi để cho ta đầu nhập vào phe thua trận sao?
- Ha ha ha ha...
Nghe thấy lời này của Khổng Tước, Võ Đương Không bật cười ha hả:
- Khổng Tước, đây căn bản không phải là lời trong lòng của ngươi, trên thực tế Thiên Đế không gì là không làm được, bất luận có là kiếp số gì đi nữa thì đến cuối cùng đều sẽ bị Thiên Đế hóa giải một cách hoàn mỹ mà thôi. Thắng lợi cuối cùng, nhất định thuộc về Thiên Đế.
- Nói thật, ngươi căn bản không hề cảm nhận được sức mạnh của Cổ Trần Sa.
Khổng Tước khoát khoát tay:
- Võ Đương Không, ngươi vẫn tự cao tự đại như thế. Ngươi phải biết Cổ Trần Sa căn bản không phải là người mà ngươi có khả năng chống lại được. Ngươi đã từng đối nghịch với Cổ Trần Sa rất nhiều lần, nhưng đều rơi vào kết cục như thế nào chứ? Tế Thiên Phù Chiếu cũng bị cướp đi mất, nếu không phải Thiên Đế ra tay cứu vớt ngươi thì bây giờ ngươi cũng giống như ả Tiên Chủ kia kìa, biến thành một người bình thường, không còn bất cứ hy vọng nào nữa.
- Mối thù với Cổ Trần Sa, tất nhiên ta sẽ báo. Tương lai, ta sẽ giáng hắn vào nơi sâu thẳm nhất trong Địa Phủ, cả ngày lẫn đêm đều thừa nhận cực hình, căn bản sẽ không để cho hắn có cơ hội đầu thai, cũng sẽ không khiến hắn chết đi, ta muốn làm cho hắn muốn sống không được, muốn chết cũng không xong.
Võ Đương Không nghe thấy Khổng Tước đề cập đến chuyện này, trên người nàng ta lập tức dâng lên hận ý ngập trời. Phía sau lưng nàng ta, nỗi thù hận này diễn hóa thành biển máu và địa ngục vô cùng vô tận, từng tầng từng tầng một, cứ như thể nàng ta đã hoàn toàn nắm giữ một loại lực lượng đáng sợ nào đó rồi vậy.
"Hình như sức mạnh của ả Võ Đương Không này không hề kém cạnh gì mình, sao có thể như thế chứ?
Khổng Tước trông thấy khí thế này, nàng ta lập tức âm thầm kinh ngạc:
"Chẳng lẽ nàng ta cũng đã giành được bản nguyên được sinh ra từ sự sụp đổ mối quan hệ dây dưa giữa Cổ Đạp Tiên và Thiên Đạo sao? Thậm chí còn nhận được sự bồi dưỡng của Thiên Đế? Thiên Đế lợi hại như vậy sao? Xem ra, Thiên Đế này thật sự là sâu không lường được. Tuy rằng Cổ Trần Sa rất lợi hại, nhưng muốn đánh thắng được Thiên Đế, chỉ sợ cũng không phải một chuyện đơn giản gì, rất có khả năng sẽ bị phản công ngược lại.
- Cảm nhận được lực lượng của ta rồi chứ?
Võ Đương Không thu liễm khí tức mà mình sở hữu lại, tất cả dị tượng vừa rồi cũng biến mất sạch sẽ:
- Ngươi nói Thiên Đế đã rơi vào thế hạ phong, nhưng thật ra là sai càng thêm sai. Tình huống bây giờ ngươi cũng thấy rõ rồi đó, càng ngày càng có nhiều cao thủ trào vào bên trong Thần Châu và Tứ Hoang, việc đó chỉ mang lại áp lực cực kỳ lớn cho triều đình của Cổ Trần Sa mà thôi. Lòng người đã thay đổi rồi, đoán chừng ngươi cũng đã nhìn ra rồi nhỉ, thậm chí ngươi cũng đang rục rịch, muốn kiếm được một chén canh từ trong đó, đáng tiếc là bị Cổ Trần Sa trấn ấp xuống. Ngoài ra, tất cả Tinh Thần trong Thiên Giới cũng đã hạ xuống thế gian cả rồi. Lần này đã không phải là Tinh Thần Áo Nghĩa hàng lâm nữa, mà là bản thể chân chính của Tinh Thần giáng xuống. Những người đó đều là những nhân vật sống trong thời loạn lạc, cuối cùng quy thuận xuống dưới trướng của Thiên Đế. Đây là một cỗ lực lượng khổng lồ đến mức nào cơ chứ. Tự ngươi ngẫm lại đi. Hơn nữa, Thiên Giới bắt đầu sụp đổ từ bên ngoài, sức mạnh đã vỡ tan đều dũng mãnh trào hết vào bên trong cơ thể của Thiên Đế. Đến lúc đó, Thiên Đế còn lợi hại hơn bây giờ gấp mười lần, thậm chí là gấp trăm lần. Còn một điều nữa, Cổ Đạp Tiên cũng đang tan vỡ không ngừng, ngươi có thể có được lực lượng của hắn, ta cũng có thể giành được, Thiên Đế cũng có thể sở hữu. Sau khi Thiên Đế đạt được sức mạnh đó thì sẽ trở nên càng mạnh mẽ hơn nữa, vượt xa cả Cổ Trần Sa.
- Rốt cuộc Thiên Đế đang ở nơi nào?
Khổng Tước cau mày, nàng ta không ngờ rằng mọi việc lại trở nên nghiêm trọng đến mức độ này:
- Ta muốn đích thân nói chuyện với Thiên Đế.
- Bây giờ, Thiên Đế tạm thời sẽ không xuất hiện đâu.
Võ Đương Không liên tục cười lạnh:
- Vẫn còn một điều, trên người của ngươi có Long Phù, thật ra đó chính là một trong những đòn sát thủ lợi hại nhất của Cổ Trần Sa, có thể gây ra không ít phiền phức cho Thiên Đế. Chẳng qua ta hoàn toàn có thể làm việc thay cho Thiên Đế, thậm chí bây giờ, đến Thiên Vương ta cũng có thể chỉ huy được, Thiên Đế đã trao toàn quyền cho ta rồi. Thế cho nên ngươi muốn cái gì cũng có thể nói với ta.
- Muốn ta đầu quân cho Thiên Đình cũng được thôi. Thứ nhất, ta muốn các ngươi bắt lấy Hỗn Thế Ma Viên Thần về đây cho ta luyện hóa, sau này để cho ta thống lĩnh Yêu Tộc. Thứ hai, ta cần càng nhiều bản nguyên được tạo ra từ sự dây dưa giữa Cổ Đạp Tiên và Thiên Đạo hơn nữa. Thứ ba, trong tương lai, sau khi Thiên Đế giành được quyền thế, vĩnh viễn không được tiến hành giáng chức hay mạt sát ta, địa vị của ta sẽ tồn tại mãi mãi. Có ba điều này, ta sẽ đầu quân vào phe Thiên Đế ngay, thống soái Yêu Tộc, sau khi tập hợp Yêu Tộc lại rồi ta sẽ cống hiến tín ngưỡng và tế tự cho Thiên Đế, thế nào?
Khổng Tước nói ra ba điều kiện.
- Ngươi cũng biết cách đặt điều kiện quá nhỉ, mấy cái yêu cầu này của ngươi thật sự là quá nhiều rồi đó, được một tấc lại muốn tiến một thước.
Ánh mắt Võ Đương Không lóe lên.
- Không hề nhiều một chút nào.
Khổng Tước nói:
- Hỗn Thế Ma Viên Thần có thể mang lại cho các ngươi cái gì đây? Nhưng còn ta, bây giờ ta đã được Cổ Trần Sa bổ nhiệm làm Ty Chủ của Tĩnh Tiên Ty rồi. Ngươi ngẫm lại mà xem, nếu như ta thật lòng thành tâm làm làm việc cho hắn, vậy có thể mang đến biết bao nhiêu là sự trợ giúp cho bọn họ chứ? Nhưng nếu như sau khi đầu phục Thiên Đế, ta có thể đánh vào trong nội bộ triều đình, cho Cổ Trần Sa một kích trí mạng. Chúng ta nội ứng ngoại hợp (*), cũng có thể làm ra được trò trống gì đó.
(*) nội ứng ngoại hợp: bên trong ứng biến, bên ngoài phối hợp
- Khổng Tước, ngươi nghĩ mọi việc thuận lợi quá rồi đó.
Trong ánh mắt của Võ Đương Không bắn ra tia sáng ác liệt:
- Lấy được lợi ích bên chỗ Cổ Trần Sa kia, rồi lại chấm mút bên phía bọn ta đây, cuối cùng phản bội lại bọn ta sao? Có phải ngươi đã nghĩ quá đẹp rồi không vậy?
- Quả thật ta có tâm tư như vậy, nhưng thật ra bây giờ các ngươi cũng đã không có quá nhiều sự lựa chọn nữa rồi. Ngươi cho rằng hiện tại Hỗn Thế Ma Viên Thần đầu nhập vào các ngươi thì sẽ thật lòng trung thành và tận tâm sao? Thật ra cho dù có là trong tương lai thì sớm muộn gì Hỗn Thế Ma Viên Thần cũng sẽ làm phản lại triều đình thôi, có phải thế không?
Bạn cần đăng nhập để bình luận