Long Phù

Chương 1645: Con trai là của ai? (2)

Chương 1645: Con trai là của ai? (2)
Lúc này, Cổ Thiên Sa hất hất tay. Đột nhiên, bầu trời sụp xuống, bao trùm lấy cả thời không này rồi bắt đầu Đại Na Di.
Vào giây tiếp theo, thời không này đã đi đến một nơi chưa ai rõ tên.
Nơi này đâu đâu cũng là ánh sáng chói lọi, không có nơi nào là tối cả. Đâu đâu cũng có ánh lửa màu vàng kim.
Ngọn lửa màu vàng kim cháy rực, có rất nhiều Hỏa Điểu được sinh ra từ đó. Có Phượng Hoàng, có Hỏa Nha, thậm chí còn có cả Tam Túc Kim Điểu.
- Đây là trong mặt trời sao?
Đấu Nhất Vũ cảm nhận được một luồng sức mạnh khổng lồ.
- Không sai, đây chính là nơi bên trong mặt trời, Thiên Không Đại Nhật, ánh sáng vô tận, là Chí Tôn trong các Đại Thiên Thế Giới. Quy mô của Đại Nhật lớn đến mức các Đại Thiên Thế Giới khác không thể so bì được.
Cổ Thiên Sa nói.
- Ta khuyên ngươi đừng có chạy lung tung, đừng nói là với tu vi cảnh giới Thiên Tôn của ngươi, cho dù là tu vi cảnh giới Thiên Thọ thì cũng khó mà thoát được.
- Ngươi muốn làm gì?
Đấu Nhất Vũ đang suy nghĩ làm thế nào thì mới thoát đi được.
- Đương nhiên là giao hợp với ta, sinh ra Chưởng Hình Thiên Vương rồi. Ta muốn xem xem Chưởng Hình Thiên Vương sẽ được sinh ra thế nào. Quá trình hình thành từ khi không có gì đến khi có tất cả. Với ta, quá trình này rất kỳ diệu. Sự sinh ra của một sinh mệnh vẫn luôn là bí mật của Thiên Đạo, đặc biệt là sự ra đời của một sự tồn tại mạnh mẽ như Thiên Vương sẽ được tạo ra bởi ta, điều này sẽ khiến ta tham ngộ được sâu hơn các bí mật của Thiên Đạo, thăng tiến thẳng lên Thiên Tôn cũng không có gì là lạ.
Nhật Nguyệt Chi Chủ Cổ Thiên Sa ép buộc Đấu Nhất Vũ, tu vi bây giờ của hắn ta là Đỉnh Phong của Đạo Cảnh 36 Biến Tha Hóa Tự Tại, chưa tu được thành Thiên Tôn.
- Đều là do tên súc sinh đáng chết Cổ Trần Sa.
Sắc mặt Cổ Thiên Sa trông rất dữ tợn.
- Nếu hắn ta không cướp mất một phần mười căn nguyên của ta thì ta đã sớm lên đến cảnh giới Thiên Tôn, hoành hành trong thiên hạ, phá vỡ mọi giới hạn. Thế nhưng hắn khiến căn nguyên của ta không toàn vẹn, việc tu luyện trở nên vô cùng khó khăn. Nhưng mà khi ta nuốt chửng Thiên Đế thì đó sẽ là ngày chết của hắn ta.
Đấu Nhất Vũ rùng mình muốn trốn đi. Thế nhưng Cổ Thiên sa chỉ cử động nhẹ ngón tay thôi, vô số các dây xích màu vàng kim lập tức giáng xuống, trói Đấu Nhất Vũ trên không trung. Cho dù nàng ta có cọ quậy thế nào thì cũng không làm gì được cả.
- Cổ Trần Sa, ta nhận thua.
Lúc này, Đấu Nhất Vũ biết cứu tinh duy nhất của mình ở đâu. Tự dưng nàng nghĩ ra rồi nhận thua với Cổ Trần Sa.
Nàng ta đã cược với Cổ Trần Sa rằng nếu mình nhận thua hì sẽ phải tin thời lý niệm của Cổ Trần Sa.
Bây giờ, nàng ta đã nhận thua một cách triệt để rồi.
Nàng ta nghĩ.
- Nếu Cổ Trần Sa ngươi có thể cứu ta thì thừa nhận lý niệm của ngươi có là gì chứ, lý niệm của ngươi cũng có bao gồm việc ai ai cũng có thể độc lập tự do, không hề trái ngược với đạo của ta.
"Đùng đoàng!"
Khi nàng ta nhận thua, một luồng khí tức phát ra từ cơ thể nàng ta. Năng lượng khổng lồ được phóng thích, dường như Cổ Trần Sa đã làm gì đó trong cơ thể nàng ta.
- Căn nguyên Thiên Vương?
Cổ Thiên Sa đang định vồ đến, ra tay thật nhanh nhưng không ngờ rằng trên người Đấu Nhất Vũ lại tỏa ra khí tức của căn nguyên Thiên Vương.
Thiên Vương căn nguyên này chém giết một cách đáng sợ, có thể chém hết tất cả.
Sát khí lan ra trong không khí, làm đứt hết những sợi dây xích vàng kim đang trói nàng ta.
Sau đó, có một chiếc Phù Lục xuất hiện trên đỉnh đầu Đấu Nhất Vũ, Phù Lục đó tự dưng nổ ra, hình thành một Thần Châu hoàn chỉnh. Thậm chí là còn hoàn chỉnh hơn cả Trung Thổ Thần Châu.
Đây chính là Thần Châu mà Cổ Trần Sa mong muốn, là Thần Châu mà chúng sinh mong muốn.
"Đùng đoàng!"
Thần Châu vận chuyển, nổ ra, tạo ra một con đường, thoát khỏi sự khống chế của Nhật Nguyệt Chi Chủ Cổ Thiên Sa.
- Cổ Trần Sa!
Cổ Thiên Sa nhảy lên, hóa thành một bàn tay lớn, vồ lấy. Thế nhưng Cổ Trần Sa rất nhanh, cho dù là người có tu vi cao như Cổ Thiên Sa cũng không bắt được, khiến Đấu Nhất Vũ trốn đi.
Dòng khí vận quanh người Đấu Nhất Vũ vận chuyển. Một giây sau đó, nàng ta đã đến được Nghiệt Châu Thành bên trong Thần Châu rồi. Đây là một cái sân nhỏ trong Nghiệt Châu Thành. Chỉ có một vài người vào, một vài người ra, rất yên tĩnh, nhàn nhã.
Cổ Trần Sa ngồi trên chiếc ghế trong sân, dường như hắn đã tính được việc nàng ta sẽ gặp phải từ lâu rồi.
- Thế nào? Đấu Nhất Vũ, ở Tĩnh Tiên Ty bọn ta ngươi vẫn được an toàn hơn nhỉ. Cho dù là phụ thân của ngươi và Tam Đại Thiên Tôn thì cũng đã bán ngươi đi từ lâu rồi.
Đấu Nhất Vũ cau mày, nàng ta cảm nhận được dường như mình đang mang trong cơ thể một sinh mệnh mới mạnh mẽ. Mặt nàng ta biến sắc.
- Ngươi đã sắp xếp mọi thứ trong cơ thể ta từ lâu rồi. Lẽ nào con trai ta bây giờ là của ngươi?
Bạn cần đăng nhập để bình luận