Mạt Thế Xuyên Không Về Thập Niên 70

Chương 112: Bị Cử Báo Tứ Cựu

Chương 112: Bị Cử Báo Tứ CựuChương 112: Bị Cử Báo Tứ Cựu
Phong Tri Ý đã nói, khuyên nhủ, từ chối, bảo anh ấy không cần như thế.
Nhưng chàng trai kia tính tình bướng bỉnh giống như trâu, nói không nghe, khuyên không được, bướng bỉnh vẫn làm theo ý mình.
Phong Tri Ý thật sự bất lực, cũng đành từ bỏ, chỉ có thể tận lực bù vào, không để cho đứa nhỏ vốn sống không dễ dàng này càng thêm nghèo khổ gian nan.
Có điều hôm nay cô lại có việc tìm anh, cho nên sau một khúc cua, cô lắc mình ẩn nấp.
Chờ chàng trai đuổi theo sốt ruột tìm chung quanh, thì cô đột nhiên xuất hiện ở phía sau anh dọa anh giật nảy mình.
Chàng trai trâm mặc không nói lời nào, mặt không chút thay đổi nhìn cô cười hì hì, đôi mắt thâm sâu đen kịt lại lộ ra một loại ý tứ:
'Sao cô lại nghịch ngợm như vậy..
Phong Tri Ý sờ sờ mũi, đột nhiên cảm thấy mình thật ấu trĩ, vội vàng nói:
"Mùa hè muỗi nhiều, môi trường chuồng bò lại không tốt, sức đề kháng của người già kém, dễ dàng bị muỗi đốt gây bệnh truyên nhiễm."
Nói xong cô lấy ra một túi bột thảo dược từ trong túi ra:
"Đây là bột tôi dùng các loại thảo dược phơi khô mài thành, anh cầm đi cho bọn họ, mỗi ngày..."
Phong Tri Ý lấy ra ít bột chừng một đầu ngón tay:
"Trước khi đi ngủ thì đốt một chút như vậy, là có thể phòng rắn rết côn trùng chuột kiến, còn có thể phòng dịch trị bệnh, an thân ngủ ngon."
Nói xong cô đưa cho anh.
"Cho này! Bản thân anh cũng để lại một chút mà dùng."
Ánh mắt chàng trai từng chút từng chút sáng lên, như mặt biển dưới ánh trăng, có gợn sóng lăn tăn, và cũng mềm mại như biển sâu.
Anh nhận bột thuốc, gật gật đầu hướng về Phong Tri Ý.
Phong Tri Ý cũng bất ngờ vì chàng trai trầm mặc ít nói, cô hướng về phía anh xua xua tay:
"Phía trước là điểm thanh niên trí thức rồi, anh trở vê đi, không cần tiên đâu."
Nói xong, cô xoay người đi về phía điểm thanh niên trí thức.
Chàng trai không nói gì cũng không từ chối, chỉ lang lặng nhìn theo cô vào điểm thanh niên trí thức, rồi mới xoay người rời đi.
Phong Tri Ý vừa bước vào điểm thanh niên trí thức là nhìn thấy một đám người ngồi ở trong sân giống như đang chờ cô.
Thấy cô tiến vào, tất cả mọi người đều chen chúc hỏi cô chuyện "người chết sống lại" ban ngày.
Hôm nay ngoại trừ cô, những thanh niên trí thức khác đều chạy đi thị trấn.
Cho nên chuyện ban ngày, không có một thanh niên trí thức nào tận mắt chứng kiến.
Trở về nghe các xã viên nói nhiều, đương nhiên ngạc nhiên. Phong Tri Ý hời hợt nói chỉ là biết châm cứu một chút cơ bản, mà đội trưởng Vương cũng chỉ là tạm thời bị sốc, cô tìm đúng huyệt đạo đâm một chút, để cho ông ấy thở ra, ép ra máu độc là không sao.
Cứu sống đội trưởng Vương chỉ là trùng hợp mà thôi, không phải là bản lĩnh phi thường gì.
Cách nói này, so với "người chết sống lại" dễ dàng tiếp nhận hơn, các thanh niên trí thức đồng ý rất nhanh, cũng hỏi cô có thể dùng kim châm trị bệnh khác không?
Phong Tri Ý đương nhiên nói không biết, nói mình thật ra không hiểu y thuật cùng y lý, chỉ là bản thân bệnh lâu ngày thành bác sĩ, biết một ít huyệt đạo trên người mà thôi.
Nghe cô nói như vậy, mọi người mới bỏ qua.
Thấy đám thanh niên trí thức không hoài nghi nhiều, hơn nữa lúc cô nàng còn cố ý nhờ mấy người phía đại đội trưởng.
Phong Tri Ý cho rằng chuyện cứu người, chắc là cứ như vậy qua đi, sẽ truyền ra lời đồn đại gì trong đại đội.
Dù sao cứu mạng người thì sai cái gì?
Nhưng không ngờ vài ngày sau, cô vẫn bị người ta nặc danh tố cáo làm tứ cựu.
Khi bị người xuống điều tra đưa đi, Phong Tri Ý ngước mắt nhìn lướt qua một vòng.
Trong đám người trầm mặc, người thì lo lắng, hoặc kiêng de thậm chí có cả hả he khi người gặp họa, nhưng khi nhìn đến khuôn mặt kìm nén nụ cười thống khoái đến vặn veo của Hạ Mai.
Bạn cần đăng nhập để bình luận