Mạt Thế Xuyên Không Về Thập Niên 70

Chương 205: Nữ Chính Tìm Gặp Mạnh Tây Châu

Chương 205: Nữ Chính Tìm Gặp Mạnh Tây ChâuChương 205: Nữ Chính Tìm Gặp Mạnh Tây Châu
Hơn nữa, hiện tại cô ta đang mang thai nhưng lại cư xử như một kẻ điên, ai dính vào sẽ xui xẻo.
Phong Tri Ý kiên quyết tránh xa cô ta.
Chỉ là vừa đi chưa được bao xa, trong một con hẻm nhỏ, cô nhìn thấy nữ chính Hứa Lê Hương đang nói chuyện với Mạnh Tây Châu.
Phong Tri Ý kinh ngạc nhướng mày, tiểu tử nghịch ngợm này còn có liên lạc với nữ chính sao?
Tình huống này có chút giống như gặp phải người đang nói chuyện riêng, Phong Tri Ý đang suy nghĩ xem có nên lịch sự rời đi thì Mạnh Tây Châu ngước mắt nhìn thấy cô xuất hiện ở đầu ngõ, anh khẽ giật mình.
Hứa Lê Hương có lẽ đã nhận ra được sự thay đổi trong vẻ mặt của Mạnh Tây Châu, cô quay đầu nhìn lại nhìn thấy Phong Tri Ý thì xua tay giải thích:
"Không, đừng hiểu lầm! Không phải như cô thấy đâu, tôi không liên quan gì đến anh tai"
Phong Tri Ý buồn cười, thấy mình bị phát hiện, thì đi tới nói:
"Tôi hiểu nhầm cái gì?"
Sao đột nhiên cô cảm thấy nữ chính này hơi kỳ lạ? Có gì sai khi hai người họ đang nói chuyện riêng về cái gì đó chứ?
Điều này là không bình thường sao? Chẳng lẽ cô ta cho rằng cô sẽ báo cáo việc cô ta có liên lạc với con địa chủ hả?
"Chỉ là, chỉ là..."
Hứa Lê Hương thở phào nhẹ nhõm khi nhìn thấy vẻ mặt không quan tâm của Phong Tri Ý
"Tôi không liên quan gì đến anh ấy, tôi chỉ muốn hỏi anh ấy một điều thôi."
""
Phong Tri Ý gật đầu
"Vậy hai người nói tiếp đi, tôi chỉ đi ngang qua thôi."
Nói xong, cô đi ngang qua họ và cũng không ngoảnh lại.
Đi qua con hẻm này không lâu, tiếng bước chân quen thuộc vang lên phía sau.
Chỉ là trên đường vẫn tình cờ gặp người khác, và tiếng bước chân kia cũng không theo kịp.
Phong Tri Ý cười thầm, đứa trẻ nghịch ngợm này đang làm gì mà đi theo cô giữa thanh thiên bạch nhật vậy?
Đang đi đến nhà bác Bành, tình cờ gặp bác Bành ôm một con lợn con trên tay ở cửa nhà.
Mắt Phong Tri Ý sáng lên, bỏ qua bước chân tủi thân, muốn đi theo mà không được. Cô bước nhanh về phía trước hai bước rồi nói:
"Bác ơi, bác đang muốn nuôi lợn ạ?"
Bác Bành tâm tình vui vẻ cười:
"Lợn con do trang trại lợn sản xuất năm nay rất khỏe, bác sẽ lấy vê một con, cố gắng nuôi dưỡng, nếu có thể nuôi trưởng thành tốt thì đại đội sẽ có thưởng!"
"Đúng là không tệ."
Phong Tri Ý nhìn kỹ con lợn con, quả thực rất khỏe mạnh:
"Sau khi con lợn này được nuôi lớn, nó sẽ thuộc về cá nhân hay của cộng đồng vậy ạ?"
Cô nhớ rất rõ, ba con gà con mà bác Bành nhận về nuôi lúc trước sau này sẽ trở thành sở hữu cá nhân, trứng gà được chúng đẻ ra cũng vậy.
Nhưng lợn nếu nuôi lớn thành một con lợn béo, cũng trở thành sở hữu cá nhân hay sao?
"Đương nhiên là của chung rồi!"
Bác Bành mang hai con lợn con bỏ vào trong chuồng.
"Đợi nuôi được ít nhất một trăm hai mươi cân, thì giao nó lại cho đại đội nộp lên trên, đại đội sẽ dựa theo số cân nặng mà quy đổi thành số công điểm tương ứng."
Phong Tri Ý nghe qua, suy nghĩ chuyện này hơi giống với công điểm nghề phụ, nhưng mà...
"Vậy thức ăn cho lợn thì sao? Là do mình chỉ hay đại đội chỉ ạ?”
Nuôi một con lợn chắc là phải tốn không ít lương thực? Vào lúc này, người ăn còn không đủ no mà.
"Do mình chi ra."
Bác Bành không lo lắng lắm.
"Bác bảo Nha Nha ngày thường hái nhiều cỏ lợn là được rồi, trộn chúng chung với một ít cám và rau dại là đủ nuôi nó mập mạp trắng trẻo."
“Dạ, vậy cũng được.'
Phong Tri Ý khẽ gật đầu, cô nhìn quanh sân một lúc, trong sân có nuôi thỏ, gà, heo.
"Vậy là chúng ta đã nuôi đầy đủ hết rồi."
Bác Bành đã thu xếp ổn thỏa cho tụi lợn con xong, bà ta ngồi dậy đóng cửa chuồng lợn, nhìn quanh một lúc rồi cười nói.
"Haha! Đúng vậy! Nếu như nuôi nó tốt, thì tới cuối năm là bội thu rồi."
Phong Tri Ý cười cười gật đầu.
"Dạ vâng, cháu và Nha Nha bình thường lúc rảnh rỗi sẽ hái thêm cỏ cho lợn."
Bạn cần đăng nhập để bình luận