Mạt Thế Xuyên Không Về Thập Niên 70

Chương 317: Nhờ Nhà Đội Trưởng Vương Trợ Giúp

Chương 317: Nhờ Nhà Đội Trưởng Vương Trợ GiúpChương 317: Nhờ Nhà Đội Trưởng Vương Trợ Giúp
Nhận được tin xác thật, Phong Tri Ý chạy đi tìm đại đội trưởng đánh tiếng, nói rằng ngày mai cô sẽ bắt đầu dựng nhà.
Thật ra ba mẫu đất đó đã thuộc về sở hữu của Phong Tri Ý trong mười năm, cô có thể sử dụng nó bất cứ lúc nào.
Nhưng mà vì phép lịch sự, cô vẫn cần phải báo một tiếng với đại đội trưởng.
Quả nhiên, đại đội trưởng đã đồng ý, còn nói nhân lúc vừa thu hoạch xong cây cải dầu có chút nhàn rỗi, thì dựng nhà sớm một chút cũng tốt.
Nếu không qua một thời gian nữa, là phải bận rộn nhổ mầm cấy mạ, vậy thì rất bận rộn.
Sau đó, ông ta nhanh chóng bố trí một nhóm nhân công hỗ trợ.
Sau khi Phong Tri Ý ngỏ ý cảm ơn, cô yêu cầu thêm cả Mạnh Tây Châu vào đội ngũ nhân công.
Trong lúc đại đội trưởng có đang sững sờ thì cô giải thích, cô bảo nhà anh ở ngay bên cạnh, cô muốn mượn dùng bếp và nồi của nhà anh để phụ nấu cơm cho nhân công.
Không tiện đuổi người ta đi khiến cho người ta không thể nấu được cơm.
Đại đội trưởng nghĩ lại cũng có lý, nên sai người báo cho Mạnh Tây Châu ngày mai chuẩn bị phụ giúp.
Sau khi Phong Tri Ý nói cảm ơn thì chạy đến nhà họ Vương, xin đội trưởng Vương nghỉ, cô nói rằng ngày mai phải dựng nhà, muốn xin nghỉ vài ngày.
Sau đó cô còn bỏ tiền ra thuê bát, nôi, chậu của nhà họ, rồi mời bác gái nhà họ Vương và con dâu ngày mai phụ cô làm cơm.
Cô còn nhờ bọn họ chỉ mình cần phải chuẩn bị tâm bao nhiêu thức ăn, nên chuẩn bị loại đồ ăn gì cho phù hợp.
Trừ Bác Bành ra, về phương diện quen biết đối với những người phụ nữ trong đại đội thì cô chỉ tương đối thân thiết đối với nhà họ Vương, cho nên cô chỉ có thể yêu cầu sự hỗ trợ từ họ.
Con dâu của nhà họ Vương, thím Vương vẫn rất biết ơn cô, đương nhiên rất vui lòng giúp đỡ, bà ấy cực kì nhiệt tình giúp cô đưa ra một loạt ý kiến, còn chủ động cung cấp miễn phí rau dưa từ vườn rau xanh của gia đình mình.
Phong Tri Ý vội vàng liên tục từ chối, kiên quyết đưa năm đồng tiền nhờ bà ấy mua giùm một ít rau dưa.
Dù sao thức ăn trong vườn nhà của họ, chắc chắn là không đủ cho nhiều người ăn như vậy vào ngày mai.
Ngoài ra cô còn thịt khô, lạp xưởng dự trữ và các loại thổ sản phơi khô cùng dưa muối, dùng để ứng phó cho bữa cơm ngày mai chắc là vẫn còn dư dả.
Sau đó, cô chạy đến chỗ của Mạnh Tây Châu, bảo cho anh biết rằng ngày mai cô sẽ bắt đầu dựng nhà, hỏi rằng anh ở bên này đã chuẩn bị như thế nào?
Bởi vì lúc trước anh đã nói sẽ mua cho cô gạch ngói và cửa kính.
Sau khi Manh Tây Châu hỏi được nguyên nhân vì sao cô lại vội vàng như thế thì tối sam mặt lại.
"Bà ta đuổi cô đi sao?"
"Chắc là hai người phụ nữ kia không bắt nạt được tôi ở bữa cơm cho nên họ mới định giải quyết tận gốc."
Đối với loại người này, Phong Tri Ý không thèm để ý, dù sao vốn dĩ cô đã muốn dọn đi rồi.
Cô chỉ có chút thất vọng đối với hành động của bác Bành mà thôi.
Mạnh Tây Châu không vui vẻ mấy mà chỉ 'chậc" một tiếng, rồi nhanh chóng điều chỉnh cảm xúc nói với cô.
"Ngói và kính đã mua xong rồi, ngày mai tôi sẽ chở đến cho cô, cô đã chuẩn bị rèm cửa sổ, ổ khóa và những thứ khác đầy đủ chưa?"
Trước đó Mạnh Tây Châu đã nhận làm hết những dụng cụ gia dụng và đồ dùng trong phòng, không để cô phải bận tâm.
Có lẽ Phong Tri Ý muốn lấy từ không gian một số vật dụng ưa thích, như rèm cửa các loại, và cô đã lấy cớ muốn mua những thứ mình thích:
"Tất cả đã được chuẩn bị xong rồi. Dụng cụ trong nhà anh chế tạo thế nào rồi?'
Trong nửa tháng qua, anh đã giúp cô làm giường gỗ, tủ, bàn ghế, thùng và chậu gỗ theo bản vẽ của cô.
Nhưng anh ban ngày phải làm việc, còn phải đến thị trấn mua gạch và kính, chắc chắn là chưa hoàn thành.
Bạn cần đăng nhập để bình luận