Mạt Thế Xuyên Không Về Thập Niên 70

Chương 201: Bổ Sung Quà Năm Mới

Chương 201: Bổ Sung Quà Năm MớiChương 201: Bổ Sung Quà Năm Mới
Cô còn định đem chúng vào không gian để nuôi dưỡng nữa cơ.
Mạnh Tây Châu dụ dỗ thành công thì lặng lẽ mỉm cười, anh biết cô đối với những thứ mới mẻ đều cảm thấy rất tò mò, rất hứng thú.
Anh quen thuộc đường đi, dẫn cô đi lòng vòng trong núi cả một ngày, gom được một đống rau dại lớn, thú hoang xếp đầy trong sọt, sau đó hai người mới thỏa mãn xuống núi.
Anh vẫn như trước đây đi sau cô một khoảng xa xa, hai người một người đi trước một người đi sau tiến vào thôn.
Phong Tri Ý vừa về không bao lâu là thấy đại đội trưởng lái máy cày đưa về một vài khuôn mặt xa lạ vào thôn.
Nhìn qua cách ăn mặc và diện mạo của họ, Phong Tri Ý đoán là thanh niên trí thức năm nay mới đến.
Trong đám người mới đến, có một nam thanh niên diện mạo vừa trắng trẻo đẹp trai, lại còn rất điềm đạm, lạnh lùng, chen chúc ngồi trên xe máy cày, có vẻ rất nổi tiếng.
Không biết vì sao anh ta có khí chất bên ngoài xuất sắc như vậy, lại từ thành phố lăn lộn xuống chốn nông thôn nhập đội thanh niên trí thức.
Vì vậy, Phong Tri Ý nhìn bọn họ hơi lâu một chút.
Không biết có phải là trùng hợp hay không ha do người ta quá nhạy cảm mà ánh mắt của anh ta "chợt" liếc qua một chút, chuẩn xác tiếp nhận ánh mắt của Phong Tri Ý.
Phong Tri Ý ngẩn người, cô vội vàng mỉm cười nhàn nhạt, phóng khoáng khẽ gật đầu với anh ta.
Đối phương dường như cũng ngẩn người ra, thần thái lạnh lùng, điềm đạm của anh thoáng dịu lại, gật đầu với cô.
Phong Tri Ý vác sọt trên lưng xoay người đi về nhà bác Bành, vừa đi vừa nghĩ đến "đồng nghiệp mới", cô có nên đi đến hội thanh niên trí thức nhìn sơ qua hay không nhỉ?
Dù sao thì cô cũng là một trong những thành viên của nhóm thanh niên trí thức, hiện tại tốt xấu gì cô cũng được xem là “đàn chị" đúng không?
Phong Tri Ý trở về nhà bác Bành, cô dùng nước lạnh rửa sạch rau dại và nấm trước.
Còn chim trĩ cô mang tất cả bọn chúng vào không gian, dự định nuôi thêm một chút, sau này có cơ hội thì mang ra ăn.
Sau đó, cô cầm hộp quà Mạnh Tây đưa cho vào phòng, mở ra thấy bên trong là một cái vòng tay bằng gỗ chạm rỗng, mặt trên được chạm trổ hoa văn chim muông và hoa cỏ cực kì tinh xảo, trông rất sống động.
Cầm vòng tay có cảm giác nặng trịch, lúc này cô mới phát hiện bên trong hoa văn chạm rỗng rõ ràng còn khảm thêm một cái vòng tay bằng ngọc.
Cô vội dùng thiết bị trong không gian quét qua kiểm tra một chút, cô phát hiện ngọc có kết cấu rất chặt chẽ, đều màu, nhẫn nhụi không tì vết, màu xanh biếc đậm, tinh khiết, lại còn có trong suốt sáng bóng, nhìn qua vừa cao quý lại trang nhã.
Dù cho Phong Tri Ý có kiến thức rộng rãi, cũng khó có thể nhìn thấy được một cái vòng tay phỉ thúy thượng hạng như thế này. Phong Tri Ý ngạc nhiên, cô chẳng qua chỉ tặng một chiếc đồng hồ tiện tay mua được với giá một trăm đồng mà thôi, nhưng Mạnh Tây Châu lại đáp lễ, tặng cho cô một món quà quý trọng như thế này?
Chưa nói đến ngọc phỉ thúy này là bảo vật có giá trị liên thành, mà chỉ cần nhìn vào chi tiết chạm khắc tinh xảo trên vòng tay thì cũng biết đây là một món hàng mỹ nghệ vô cùng khéo léo.
Đợi sau này, chiếc vòng tay này có thể đem đi đấu giá với giá trên trời.
Cô không thể nhân lúc Mạnh Tây Châu không am hiểu, mà giấu diếm cái vòng tay này được.
Phần đại lễ này, nếu cô chỉ nhận thì sẽ rất ngại.
Phản ứng đầu tiên của Phong Tri Ý là muốn trả lại vòng cho anh, đồ bằng ngọc ở thời điểm hiện tại thuộc về "tứ cựu", nên nếu cô trả lại cho anh, sợ là không an toàn.
Cô thả món đồ vào không gian cất giữ, vừa có thể tránh được âu lo sau này, lại còn có thể dùng linh khí nuôi dưỡng.
Hay là, chờ sau khi biến động chấm dứt rồi đem trả lại cho anh ấy nhỉ?
Bạn cần đăng nhập để bình luận