Mạt Thế Xuyên Không Về Thập Niên 70

Chương 90: Lại Gặp Nhau Rồi

Chương 90: Lại Gặp Nhau RồiChương 90: Lại Gặp Nhau Rồi
"Lại gặp nhau rồi."
Phong Tri Ý nhìn lại bình tĩnh mà ôn hòa:
"Vậy thì làm phiên đồng chí rồi."
Tô Vọng Đình cười nhẹ đè tay vịn kéo xe lên:
"Hai người không cần đẩy đâu, đi theo bên cạnh là được rồi."
Nếu không phải trên xe đựng dầu quá cao, không còn đường sống, anh ta còn muốn hai người bọn họ ngồi lên xe.
Phong Tri Ý không để ý, vẫn hỗ trợ đẩy.
Bành Nha Nha nhìn Phong Tri Ý một chút, sau đó cũng ngoan ngoãn làm theo.
Nhưng Phong Tri Ý không nghĩ tới người này nhìn giống như một cậu chủ sống an nhàn sung sướng, nhưng sức lực lại rất lớn, dễ dàng kéo xe mà ba người các bọn họ phải tốn sức đi.
Sau khi kéo đến bãi phơi thóc trong thôn, anh ta còn giúp dỡ cải dầu xuống xe phơi nắng.
Tay chân của anh ta dài, tốc độ làm việc đương nhiên nhanh hơn so với cô và Bành Nha Nha người cộng lại, điều này ngược lại làm cho Phong Tri Ý có chút bất ngờ.
Lúc trở về, anh ta còn chê bai hai người bọn họ chân ngắn đi quá chậm, bảo hai người bọn họ ngồi lên xe, để anh ta kéo hai người chạy, đỡ cho chậm trễ thời gian.
Tuy rằng lý do rất chính đáng, nhưng Phong Tri Ý luôn cảm thấy anh ta cười khanh khách không có ý tốt, cho nên cô kiên định từ chối, nói cô chạy theo kịp, tuyệt đối sẽ không chậm trễ.
Tô Vọng Đình đành phải tiếc nuối bỏ qua.
Có lao động cường tráng dung mãnh này hỗ trợ, mỗi một chuyến bọn họ vận chuyển tốn ít thời gian hơn nhiều.
Nguyên bản bác Bành có lẽ một buổi sáng có thể vận chuyển năm xe, nhưng một buổi sáng trôi qua, bọn họ đã vận chuyển tám xe.
Lúc xếp chuyến xe thứ chín, bác Bành đang cắt rau cải dâu trên mặt đất đưa chìa khóa cho Bành Nha Nha:
"Nha Nha, cháu về nhà nấu cơm trưa đi. Hái thêm mấy món ăn trong vườn rau, lấy đậu phụ buổi sáng bà đổi, còn có nướng thịt khô treo dưới mái hiên đi. Và xào hai quả trứng gà nhà mình tích góp nữa."
Phong Tri Ý nhìn Bành Nha Nha gầy nho nhỏ:
"Bác gái, để cháu đi làm thì vẫn hơn."
Một đứa trẻ nhỏ như vậy, làm sao có thể nấu bữa ăn cho năm người được?
Nắp nồi gỗ nặng như vậy một đứa trẻ cũng không cầm được mà? Cẩn thận đừng để bị bỏng."
"Hay là hai người đều đi đi?"
Tô Vọng Đình nói xen vào, anh ta ôm một lượng lớn cây cải dâu, dùng sức chèn thật chặt lên xe, rồi xoay người lại tiếp nhận bó cải dầu Phong Tri Ý ôm tới:
"Hai người nấu cơm cũng nhanh hơn, tôi có chút đói bụng rồi." Bác Banh nghe vậy thì lập tức nói:
"Cũng được, vậy hai người đều về nấu cơm đi."
Dù sao người ta giúp chúng ta làm cả buổi sáng, nhất định phải cho họ ăn cơm trưa.
Phong Tri Ý vốn định làm nốt xe này nữa, nhưng lúc vào thôn, Tô Vọng Đình bảo cô với Bành Nha Nha về nhà nấu cơm, nói một mình anh ta có thể làm được, nên cô và Bành Nha Nha chuyển hướng đi về phía nhà họ Bành.
Phong Tri Ý bảo Bành Nha Nha về nhà hái thêm chút rau trong vườn, bản thân cô thì tính đi điểm thanh niên trí thức một chuyến, rồi lấy ít thịt ngon từ trong không gian ra để phụ thêm món ăn.
Dù sao mọi người vất vả làm cả buổi sáng mà toàn công việc nặng nhọc, không ăn chút đồ dầu mỡ thì buổi chiều sao có sức làm việc được?
Cô về điểm thanh niên trí thức lượn một vòng, mang theo ít gạo, thịt lợn và mỡ ăn trở về nhà họ Bành.
Bành Nha Nha đã hái rau xong, đang ở trong sân nhặt rau.
Bạn cần đăng nhập để bình luận