Mạt Thế Xuyên Không Về Thập Niên 70

Chương 608: Tổ Chức Sinh Nhật Cho Mạnh Chước

Chương 608: Tổ Chức Sinh Nhật Cho Mạnh ChướcChương 608: Tổ Chức Sinh Nhật Cho Mạnh Chước
Vừa nói xong, bảo vệ đến báo là có mấy bà phu nhân của các chính ủy, chủ tịch, tướng quân ở trong khuôn viên đến tặng quà sinh nhật cho bé.
Phong Tri Ý ngạc nhiên, vội vàng yêu cầu cảnh vệ mời họ vào.
Người dẫn đầu là bà vợ của chủ tịch nhà bên cạnh, cười nói với cô:
"Chúng tôi biết cô thường ngày giản dị, không thích những chuyện hào nhoáng."
"Nhưng dù sao chúng ta cũng ở chung một khuôn viên, con cô đã tròn một tuổi, chúng tôi nếu không có chút biểu hiện nào, thì cũng quá không phải."
"Cũng phải!"
Các vị phu nhân khác đều đồng tình:
"Con cô sau này còn gọi chúng tôi một tiếng thím hay bà nữa đó! Làm sao chúng tôi có thể không biểu hiện gì được?”
Trong lòng Phong Tri Ý nghĩ không chắc chắn, con cô có lẽ sẽ không lớn lên ở đây, nhưng bề ngoài cô vẫn tươi cười xã giao, lịch sự với họ, yêu cầu cảnh vệ pha trà, mời họ ngồi một lúc, trò chuyện một lúc.
Dựa trên lời họ nói không phải là giao lưu xã giao, chỉ đơn giản là tặng con cô một món quà tâm ý, Phong Tri Ý cũng chỉ có thể cảm ơn và nhận lấy.
Dù sao cũng không thể vứt bỏ sự thân thiện và lòng tốt gõ cửa.
Thái độ lạnh nhạt và xa cách của cô chỉ dành cho nhà họ Sở, họ Đỗ và nhà họ Phong mà thôi, những người khác đâu có làm gì cô?
Chỉ là, quà này nhận rồi... sau khi tiễn các bà phu nhân đi, Phong Tri Ý đang suy nghĩ xem nên xử lý thế nào, thì Nhị Cau Tử hào hứng chạy trở lại:
"Chủ nhân ơi, tin tức nóng hổi! Nhanh lên! Tôi cho ngài xem nè.
Phong Tri Ý hơi bất ngờ, cô bế đứa trẻ vừa ru ngủ xong vào phòng làm việc, kéo rèm cửa lại:
"Cứ phát đi."
Nhị Cẩu Tử mở mắt, phát ra hình ảnh ba chiều.
Người đẹp nhà họ Sở cùng với hai vợ chồng trung niên và một bà cụ, vội vã và hối hả quay trở lại nhà họ Đỗ, tĩnh lặng như thể không có ai, đi thẳng lên phòng ngủ chính ở tầng trên.
Người đẹp nhà họ Sở xoay nắm cửa nhưng không mở được, người đàn ông trung niên không nói hai lời kéo bà ta ra, rôi giơ chân đá mạnh vào cửa phòng ngủ.
Người đàn ông và người phụ nữ đang đê mê trên giường, bất ngờ bị đập vào mắt mọi người!
Nhìn thấy cảnh tượng này, mọi người cả trong và ngoài phòng đều giật mình, nhưng rồi người phụ nữ trên giường 'Á á!" hét lên khiến mọi người bừng tỉnh lại.
Người đàn ông trung niên lập tức nổi giận lao vào, kéo cha Đỗ xuống rồi đấm một cái:
"Đỗ Vệ Quân! Mày làm chuyện đê tiện như thế này, làm sao xứng đáng với em gái tao?!"
Người phụ nữ trung niên và bà lão cũng lao vào, lôi người phụ nữ trên giường xuống và đánh đập:
"Cướp chồng à?! Tao cho mày cướp chồng này! Tao đánh chết mày, con đĩ điếm mất dạy! Tao đánh chết mày, đồ đàn bà đáng chết!"
Người phụ nữ kia không mảnh vải che thân, không dám chống cự, chỉ biết che chỗ nhạy cảm và liên tục kêu la thảm thiết.
Ban đầu cha Đỗ cũng bị đánh bất ngờ, và cũng hơi hoảng loạn trong tình huống như vậy, nên có chút vụng về, cũng liên tục xin lỗi và giải thích.
Nhưng thấy người đàn ông trung niên đỏ mắt không tha, dường như muốn đánh chết mình, ông ta cũng phản ứng lại và đấu lại với người đàn ông trung niên kia.
Tình hình trở nên hỗn loạn!
Thậm chí có hai người hoàn toàn không mặc quần áo, nhìn cảnh tượng đó khá là khó chịu.
Vì vậy, Nhị Cẩu Tử kịp thời che đi những chỗ nhạy cảm bằng biểu cảm hài hước, một biểu cảnh cười "he he he
Sau đó biểu cảnh cười đó di chuyển theo động tác của người và cười "he he he”.
Phong Tri Ý xem với khóe miệng giật giật:
"Ngươi không cần phải làm vậy đâu."
"Không được!"
Nhị Cẩu Tử tự nhận là AI có ý thức bảo vệ môi trường và có lòng công dân:
"Quá nhức mắt."
Phong Tri Ý không để ý đến nó, thấy người đẹp nhà họ Đỗ nhìn cảnh tượng hỗn loạn trong phòng, dường như bị sốc nặng, đứng ở cửa sổ với ánh mắt vô hồn, khuôn mặt tái nhợt, run rẩy như sắp ngã.
Lúc này, có lẽ là Đỗ Nhược Lan đang ngủ ở tầng dưới bị đánh thức, lảo đảo chạy lên:
"Chuyện gì xảy ra vậy?!"
Khi nhìn thấy tình hình trong phòng ngủ, cô ta hít thở mạnh, bị sốc một chút, sau đó vội vàng lao lên cố gắng cứu mẹ mình đang kêu gào:
Bạn cần đăng nhập để bình luận