Mạt Thế Xuyên Không Về Thập Niên 70

Chương 82: Cướp Thức Ăn

Chương 82: Cướp Thức ĂnChương 82: Cướp Thức Ăn
Đúng rồi đấy, đó là chậu, không phải đĩa.
Chính là cái loại chậu sứ rửa mặt, là bắp cải xào thịt.
Rất ít thịt, hương vị rất bình thường, nhưng mọi người đều ăn rất ngon.
Lúc này ánh hoàng hôn phản chiếu đầy trời, có cảm giác khí thế ngất trời, vô cùng đồ sộ.
Chỉ có mấy bàn người có vẻ là cán bộ, cùng với bàn của cô dâu chú rể thì được coi như nhã nhặn lễ độ, nâng ly cạn chén ăn từ từ.
Phong Tri Ý nhìn các cô gái ngồi cùng bàn vùi đầu từng ngụm từng ngụm cơm và thức ăn, ăn như hổ đói, ăn đến mặt hiện lên cảm giác thỏa mãn hạnh phúc thì không khỏi mỉm cười: Trẻ con ở thời đại này, thật là dễ thỏa mãn.
Phương Tiểu Phương nghiêng đầu, thấy trong chén Phong Tri Ý chỉ có hai miếng lá rau, thì nhíu mày:
"Người trong thành phố mấy người thật là!"
Nói xong, cô ta gạt đồ ăn trong bát của mình cho cô:
"Đã bảo cô đừng nhã nhặn nữa mài Lịch sự ở đây chỉ có đói thôi."
Phong Tri Ý vội vàng ngăn cản:
"Không cần không cần, hôm nay tôi ở trong thị trấn đã ăn rất nhiều thịt kho tàu, lúc này cũng ăn không nổi.'
Thịt kho tàu ở thời đại này, là một món ăn vô cùng được tôn sùng.
Phong Tri Ý nói ra chỉ muốn tỏ vẻ cô thật sự không cần Phương Tiểu Phương nhường nhịn.
Nhưng không ngờ lời này vừa dứt, toàn bộ người trong bàn đều ngẩng đầu, mắt lóa ra ánh sáng diễm lệ nhìn Phong Tri Ý, có mấy người còn thể hiện ra biểu cảm nuốt nước miếng.
Phong Tri Ý hơi dừng lại, lập tức nhẹ giọng hỏi Phương Tiểu Phương:
"Chỉ có một món ăn như vậy thôi sao?"
Những đứa trẻ này rõ ràng còn chưa được ăn đủ!
"Còn nữal"
Phương Tiểu Phương cũng không miễn cưỡng, cô ta vui vẻ và cơm, vô cùng trân quý nhét một miếng thịt vào miệng:
"Vốn dĩ cơm tập thể cộng thêm một món ăn nhà họ Hứa ra, là hai món một canh, chỉ có một món thịt."
Cô ta dừng một chút, nuốt thức ăn rồi nói:
"Nhưng ngày hôm qua con trai thứ tư đang là bộ đội của nhà họ Triệu từ trong bộ đội đưa về một người."
"Nghe nói đại đội chúng ta sẽ nấu ăn tập thể, thì cố ý bỏ tiên ra mua thêm hai con lợn cho đại đội nấu thêm hai món thịt."
Nói xong, cô ta chỉ vào bàn cô dâu chú rể ở chính giữa:
"Chính là người ngồi bên cạnh đại đội trưởng, nghe nói trong nhà còn là quan lớn ở Bắc Kinhil"
Phong Tri Ý trông ngóng nhìn theo, đúng lúc đối phương không biết vì sao nhìn sang nên chạm mắt! Đối phương rõ ràng ngẩn ra, sau đó lập tức vui vẻ lộ ra nụ cười xán lan cho cô.
Phong Tri Ý cũng thoải mái mỉm cười gật đầu ý chào một chút, sau đó tự nhiên thu hồi ánh mắt, âm thâm nghi hoặc:
Đó không phải là người vừa mới cố ý đụng vào mình sao? Một đứa con trai quan lớn mới tới như anh ta tim mình làm cái gì?
Không đợi cô suy nghĩ nhiều, Phương Tiểu Phương khẩn trương nhắc nhở cô:
"Món thứ hai sắp tới rồi!"
Phong Tri Ý nhìn bộ dạng đối mặt với giặc, chuẩn bị cướp thức ăn thì vừa cảm thấy đáng yêu lại vừa buồn cười:
"Cô có cần khẩn trương như vậy không? Ăn cơm thôi chứ có phải là đi đánh giặc đâu."
“Cái này không thua gì đánh giặc."
Ánh mắt Phương Tiểu Phương nhìn chằm chằm chậu rau vừa lên bàn, lập tức đưa bát qua, dùng đũa liều mạng kéo vào trong bát của mình, còn không quên sốt ruột thay Phong Tri Ý:
Bạn cần đăng nhập để bình luận